Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 408: Ông chủ bị vấy bẩn?
Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Anh Kiều + CN
————————-
Bọn người ám vệ được phái đi theo bảo vệ cho Diệp Oản Oản rời đi an toàn, ban đầu tất cả đều cho rằng cô là một con chim hoàng yến tham sống sợ chết, ai ngờ đó lại là người dẫn bọn họ ra khỏi tình thế không lối thoát này….
Dưới ánh nhìn kính sợ và nể trọng của ám vệ cùng ánh mắt lạnh như băng chuẩn bị chiến đấu của đám người Lưu Ảnh – người chưa biết chuyện gì đang xảy ra, lúc này người phụ nữ mặc váy đen đã chậm rãi hướng về phía trước, từng bước từng bước đi tới, trên cổ tay vòng Kim Ti màu vàng phát ra hào quang, âm thanh lười biếng mở miệng nói: “Người cản trở đã đi rồi, hiện tại, cuối cùng chúng ta cũng có thể bắt đầu bữa ăn chính của mình rồi…”
Các ám vệ cũng như Thập Nhất đối với lời nói của Diệp Oản Oản không có chút nghi ngờ nào, vẫn như hình với bóng theo sát ở bên cạnh cô.
Lưu Ảnh phun một tiếng: “Yêu nữ! Muốn giết cứ giết! Bớt nói nhảm!”
Diệp Oản Oản nghe vậy, khóe miệng hơi hơi co giật, cô tại sao lúc nào cũng không thoát khỏi hai từ “Yêu nữ” này vậy.
Trên mặt của Diệp Oản Oản vẫn không hiện ra chút khác thường nào, vẫn duy trì ánh mắt lạnh như băng, hướng về phía sau giơ tay một cái.
Tiểu đội ám vệ hiểu ý, lập tức đem đám người bọn họ bao vây lấy.
Tiểu đội ám vệ này coi như là tiểu đội có sức mạnh tinh duệ nhất của Tư Dạ Hàn, cho nên những người còn lại bên người Tư Dạ Hàn lúc này đương nhiên không phải là đối thủ của bọn họ, huống chi Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh đều đã bị trọng thương.
Đám người Lưu Ảnh chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình mới ra khỏi hang hổ lại rơi vào hang sói.
Nơi đây không thích hợp ở lâu, Diệp Oản Oản không có trì hoãn nhiều, theo lời của Diệp Oản Oản, đám người Lưu Ảnh bị “Bắt giữ”, nhanh chóng được đưa tới địa điểm an toàn.
Xác định không có gặp nguy hiểm nữa, Diệp Oản Oản mới xuống xe, đi tới chiếc xe ở giữa kia. Thập Nhất cung kính đem cửa xe phía sau mở ra, chỉ thấy bên trong xe có một người đàn ông đang nằm sắc mặt trắng bệch, dung nhan nhợt nhạt như sương.
Lần nữa nhìn thấy Tư Dạ Hàn, trong lòng Diệp Oản Oản không nói ra được cảm giác hiện giờ của mình là gì.
Mặc dù quá trình giải cứu đầy kinh sợ hiểm nguy, nhưng cô rốt cuộc cũng đã thay đổi được quỹ đạo liên quan đến chuyện này của kiếp trước rồi.
Chuyện của kiếp trước sẽ không phát sinh nữa, Tư Dạ Hàn sẽ không bị thương nặng nữa, về sau tình trạng của cơ thể cũng sẽ không trở nên xấu đi, có lẽ còn có khả năng chỉ cần điều dưỡng tốt cơ thể sẽ nhanh chống hồi phục…
Một tuần lễ trước khi biết Tư Dạ Hàn phải đi nước B cô cũng đã bắt đầu kế hoạch của mình.
Lấy sức một mình cô căn bản là không có cách ngăn cản sự việc lần này phát sinh, vì vậy chỉ có thể lựa chọn phương pháp này, lợi dụng tin tức cơ mật mà mình biết được ở kiếp trước cải trang thành người mà Thí Huyết Minh kinh sợ nhất: Death Rose.
Để đóng vai một nữ ma đầu biến thái khát máu, kì thật thì chính cô cũng không có cái gì gọi là không quen, cũng may tại thời điểm chính thức đó, so với trong tưởng tượng của cô thật giống như ngựa quen đường cũ, quen việc dễ làm, cộng thêm tiểu đội ám vệ 1 của Tư Dạ Hàn đúng là một đội quân được huấn luyện nghiêm chỉnh, đã phối hợp cùng cô diễn một vở kịch không đánh cũng thành công hoàn mỹ, thành công lừa gạt những người đó, thậm chí còn làm kinh sợ đến Cừu Hồng Hải phải tự tay giết chết tên Eugene.
“Đừng đụng vào ông chủ của tôi!” Diệp Oản Oản mới vừa đưa tay ra, Lưu Ảnh liền như phát điên rống giận lên.
“Nếu vậy, tôi càng muốn đụng đấy?” Diệp Oản Oản nói xong liền lấy ngón tay đụng chạm lên mặt của Tư Dạ Hàn, nhẹ nhàng sờ.
Chưa dừng ở đó, dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Oản Oản nghiêng người cúi xuống, đôi môi đỏ mọng trực tiếp chạm vào đôi môi mỏng lạnh như băng của Tư Dạ Hàn.
“Cô! Tôi giết cô —— ”
Thấy ông chủ bị “Ô nhục ” trong nháy mắt Lưu Ảnh nổi lên vẻ điên cuồng.
Diệp Oản Oản nhìn thấy Lưu Ảnh tấn công tới hướng mình, vẫn đứng yên ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, thần sắc không thay đổi.
Quả nhiên, Lưu Ảnh vừa mới đến gần, liền bị Thập Nhất đứng bên cạnh Diệp Oản Oản cản lại, ngay cả vạt áo của cô cũng không đụng được.
Giống như cảm thấy Lưu Ảnh giận còn chưa đủ Diệp Oản Oản lại liếc hắn một cái rồi nói: “A, tôi không chỉ muốn đụng mà còn muốn ngủ cùng nữa đấy!”
Một bên đám ám vệ: “…”
Khụ khụ, Oản Oản tiểu thư, đừng đùa nữa mà…
Lưu Ảnh tuy không bị Thí Huyết Minh đánh chết thì cũng sắp bị cô làm cho tức chết rồi…
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Anh Kiều + CN
————————-
Bọn người ám vệ được phái đi theo bảo vệ cho Diệp Oản Oản rời đi an toàn, ban đầu tất cả đều cho rằng cô là một con chim hoàng yến tham sống sợ chết, ai ngờ đó lại là người dẫn bọn họ ra khỏi tình thế không lối thoát này….
Dưới ánh nhìn kính sợ và nể trọng của ám vệ cùng ánh mắt lạnh như băng chuẩn bị chiến đấu của đám người Lưu Ảnh – người chưa biết chuyện gì đang xảy ra, lúc này người phụ nữ mặc váy đen đã chậm rãi hướng về phía trước, từng bước từng bước đi tới, trên cổ tay vòng Kim Ti màu vàng phát ra hào quang, âm thanh lười biếng mở miệng nói: “Người cản trở đã đi rồi, hiện tại, cuối cùng chúng ta cũng có thể bắt đầu bữa ăn chính của mình rồi…”
Các ám vệ cũng như Thập Nhất đối với lời nói của Diệp Oản Oản không có chút nghi ngờ nào, vẫn như hình với bóng theo sát ở bên cạnh cô.
Lưu Ảnh phun một tiếng: “Yêu nữ! Muốn giết cứ giết! Bớt nói nhảm!”
Diệp Oản Oản nghe vậy, khóe miệng hơi hơi co giật, cô tại sao lúc nào cũng không thoát khỏi hai từ “Yêu nữ” này vậy.
Trên mặt của Diệp Oản Oản vẫn không hiện ra chút khác thường nào, vẫn duy trì ánh mắt lạnh như băng, hướng về phía sau giơ tay một cái.
Tiểu đội ám vệ hiểu ý, lập tức đem đám người bọn họ bao vây lấy.
Tiểu đội ám vệ này coi như là tiểu đội có sức mạnh tinh duệ nhất của Tư Dạ Hàn, cho nên những người còn lại bên người Tư Dạ Hàn lúc này đương nhiên không phải là đối thủ của bọn họ, huống chi Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh đều đã bị trọng thương.
Đám người Lưu Ảnh chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình mới ra khỏi hang hổ lại rơi vào hang sói.
Nơi đây không thích hợp ở lâu, Diệp Oản Oản không có trì hoãn nhiều, theo lời của Diệp Oản Oản, đám người Lưu Ảnh bị “Bắt giữ”, nhanh chóng được đưa tới địa điểm an toàn.
Xác định không có gặp nguy hiểm nữa, Diệp Oản Oản mới xuống xe, đi tới chiếc xe ở giữa kia. Thập Nhất cung kính đem cửa xe phía sau mở ra, chỉ thấy bên trong xe có một người đàn ông đang nằm sắc mặt trắng bệch, dung nhan nhợt nhạt như sương.
Lần nữa nhìn thấy Tư Dạ Hàn, trong lòng Diệp Oản Oản không nói ra được cảm giác hiện giờ của mình là gì.
Mặc dù quá trình giải cứu đầy kinh sợ hiểm nguy, nhưng cô rốt cuộc cũng đã thay đổi được quỹ đạo liên quan đến chuyện này của kiếp trước rồi.
Chuyện của kiếp trước sẽ không phát sinh nữa, Tư Dạ Hàn sẽ không bị thương nặng nữa, về sau tình trạng của cơ thể cũng sẽ không trở nên xấu đi, có lẽ còn có khả năng chỉ cần điều dưỡng tốt cơ thể sẽ nhanh chống hồi phục…
Một tuần lễ trước khi biết Tư Dạ Hàn phải đi nước B cô cũng đã bắt đầu kế hoạch của mình.
Lấy sức một mình cô căn bản là không có cách ngăn cản sự việc lần này phát sinh, vì vậy chỉ có thể lựa chọn phương pháp này, lợi dụng tin tức cơ mật mà mình biết được ở kiếp trước cải trang thành người mà Thí Huyết Minh kinh sợ nhất: Death Rose.
Để đóng vai một nữ ma đầu biến thái khát máu, kì thật thì chính cô cũng không có cái gì gọi là không quen, cũng may tại thời điểm chính thức đó, so với trong tưởng tượng của cô thật giống như ngựa quen đường cũ, quen việc dễ làm, cộng thêm tiểu đội ám vệ 1 của Tư Dạ Hàn đúng là một đội quân được huấn luyện nghiêm chỉnh, đã phối hợp cùng cô diễn một vở kịch không đánh cũng thành công hoàn mỹ, thành công lừa gạt những người đó, thậm chí còn làm kinh sợ đến Cừu Hồng Hải phải tự tay giết chết tên Eugene.
“Đừng đụng vào ông chủ của tôi!” Diệp Oản Oản mới vừa đưa tay ra, Lưu Ảnh liền như phát điên rống giận lên.
“Nếu vậy, tôi càng muốn đụng đấy?” Diệp Oản Oản nói xong liền lấy ngón tay đụng chạm lên mặt của Tư Dạ Hàn, nhẹ nhàng sờ.
Chưa dừng ở đó, dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Oản Oản nghiêng người cúi xuống, đôi môi đỏ mọng trực tiếp chạm vào đôi môi mỏng lạnh như băng của Tư Dạ Hàn.
“Cô! Tôi giết cô —— ”
Thấy ông chủ bị “Ô nhục ” trong nháy mắt Lưu Ảnh nổi lên vẻ điên cuồng.
Diệp Oản Oản nhìn thấy Lưu Ảnh tấn công tới hướng mình, vẫn đứng yên ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, thần sắc không thay đổi.
Quả nhiên, Lưu Ảnh vừa mới đến gần, liền bị Thập Nhất đứng bên cạnh Diệp Oản Oản cản lại, ngay cả vạt áo của cô cũng không đụng được.
Giống như cảm thấy Lưu Ảnh giận còn chưa đủ Diệp Oản Oản lại liếc hắn một cái rồi nói: “A, tôi không chỉ muốn đụng mà còn muốn ngủ cùng nữa đấy!”
Một bên đám ám vệ: “…”
Khụ khụ, Oản Oản tiểu thư, đừng đùa nữa mà…
Lưu Ảnh tuy không bị Thí Huyết Minh đánh chết thì cũng sắp bị cô làm cho tức chết rồi…