Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 228: Hứa Dịch bị thu mua
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên hướng Hứa Dịch nhìn qua đây cũng là thời điểm mà cô nên lôi kéo hoặc đi tìm đồng minh nha…
Dưới tầm mắt đang bị chấn động quá độ của Hứa Dịch bộ dạng của Diệp Oản Oản thẳng thắn thành khẩn mở miệng nói “Hứa quản gia, tôi cũng không nghĩ muốn giấu giếm gì với anh nữa, tất cả những chuyện tôi làm hiện giờ xác thật đều là vì bảo vệ tính mạng của mình. Bất quá, bảo vệ được sinh mệnh của tôi cũng là bảo vệ được anh nha.
Tôi biết Tư Dạ Hàn đem hết thảy công việc liên quan đến tôi đều giao cho anh phụ trách, nếu tôi xảy ra bất kì vấn đề gì thì người đầu tiên dính xui xẻo chính là anh, cho nên, không bằng chúng ta cùng nhau hợp tác có được không?”
Hứa Dịch nhìn cô gái trước mắt mình phảng phất có sự thay đổi nào đó mà trước giờ mình chưa nhận ra, tức khắc sắc mặt khẽ biến hỏi lại “Hợp tác? Có ý tứ gì?”
Diệp Oản Oản hai tròng mắt híp lại “Tôi không muốn lại xuất hiện loại sai lầm giống như hôm ở Cẩm Viên vừa rồi, càng không muốn đụng phải tình huống làm Tư Dạ Hàn có khả năng muốn giết người như vậy nữa, ngươi ở bên cạnh Tư Dạ Dàn đã nhiều năm như vậy, đối với mọi cấm kỵ của anh ấy cũng là người hiểu biết nhất, nếu trong thời khắc mấu chốt anh có thể chỉ điểm cho tôi vài câu, tránh cho chọc giận anh ấy thì đối với tôi hay là Hứa Quản gia đều là tốt nhất, anh cảm thấy thế nào?”
Diệp Oản Oản nói những vấn đề này lại làm cho Hứa Dịch hãi hùng khiếp vía.
Này chẳng phải là tương đương bảo hắn làm nội gian ở bên trong sao!?
Cô gái Diệp Oản Oản này lá gan cũng quá lớn!
Diệp Oản Oản mắt nhìn Hứa Dịch tự nhiên biết hắn đang suy nghĩ cái gì, không nhanh không chậm mà sâu kín mở miệng “Đừng dùng biểu tình này mà nhìn tôi chứ, thứ nhất tôi sẽ không làm lộ ra bất kì điều cơ mật nào của anh, thứ hai tôi cũng sẽ không làm chuyện gì có hại đối với ông chủ của anh, cho dù Tư Dạ Hàn có biết chuyện gì đi chăng nữa thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì lớn đối với anh cả…”
Diệp Oản Oản nói xong dừng một chút, ánh mắt chuyển động tiếp tục mở miệng nói “Huống chi, tôi rất có thể sẽ trở thành chủ mẫu đương gia của Tư gia trong tương lai cũng sẽ là nữ chủ nhân tương lai của anh, bởi vì tính đến hiện tại, tôi cũng là nữ nhân duy nhất mà Tư Dạ Hàn đưa tới trước mặt lão phu nhân, về sau nếu là anh không cẩn thận chọc tức Tư Dạ Hàn hoặc là gây ra họa gì, tôi đều có thể thổi gió đầu gối, giúp anh nói chuyện, củng cố địa vị cho anh, tính mạng của anh liền vô ưu, cho dù ngày nào đó tôi cùng Tư Dạ Hàn gây sự náo loạn với nhau, tôi cũng sẽ không gọi anh đến canh chừng tôi vào thời điểm đó tránh cho anh bị “Giận cá chém thớt”……”
Nghe Diệp Oản Oản nói những lời này Hứa Dịch lại lần nữa kinh ngạc.
Không chỉ là kinh ngạc mà quả thực là trợn mắt há hốc mồm.
Lời nữ nhân này nói ra thật sự là quá mê hoặc nhân tâm, chỉ trong nháy mắt hắn thật sự động tâm rồi!
Chính là…… Vì sao hắn lại mạc danh cảm giác được mình là đại nội tổng quản đang được sủng phi của thánh thượng thu mua chứ……
“Hứa quản gia, anh suy xét một chút đi.” Diệp Oản Oản nói xong, liền xuống xe.
Nếu đối phương là Lưu Ảnh thì cô không có khả năng nói một phen những lời như vậy.
Nhưng Hứa Dịch không giống với Lưu Ảnh, Hứa Dịch là người khéo đưa đẩy, bát diện linh lung, lại là người thân cận nhất bên người của Tư Dạ Hàn nếu cô có thể có được sự trợ giúp của Hứa Dịch, ngày sau hoạt động sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Hứa Dịch ngốc lăng ngồi ở trên ghế điều khiển nhìn phương hướng Diệp Oản Oản rời đi lâm vào trầm tư……
Xuống xe, Diệp Oản Oản dựa vào ký ức tìm được nhà của cậu cô.
Ở trước cửa đứng nửa ngày, cô vẫn quyết định từ cửa sau hoa viên nhỏ lặng lẽ đi vào.
Cô không nghĩ tới muốn kinh động những người khác cô chỉ muốn đứng ở xa xa mà nhìn cha mẹ cô, cô muốn biết bọn họ như thế nào rồi.
Không nghĩ tới mới vừa đi vào, cô liền thấy được hình bóng quen thuộc của mẹ mình.
Diệp Oản Oản theo bản năng mà tiến đến phía sau một cái cây lớn, xuyên qua khe hở hướng tới phìa mẹ mình nhìn qua.
Chỉ thấy mẹ cô khuôn mặt mỹ lệ ban đầu giờ đã già nua không ít, thân thể cũng gầy đến mức một trận gió lớn thổi qua liền có thể bị cuốn đi, giờ phút này đang bưng một thau lớn chứa đầy quần áo ra bên ngoài phơi nắng.
Diệp Oản Oản nhìn thoáng qua liền biết những cái đó không chỉ là quần áo của cha mẹ cô, kiện màu hồng phấn kia rõ ràng là của Lương Thư Hàm, còn có kia kiện tây trang màu xanh ngọc cùng váy dài màu đỏ rực hẳn là của cậu cùng mợ cô…
—————–
Ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên hướng Hứa Dịch nhìn qua đây cũng là thời điểm mà cô nên lôi kéo hoặc đi tìm đồng minh nha…
Dưới tầm mắt đang bị chấn động quá độ của Hứa Dịch bộ dạng của Diệp Oản Oản thẳng thắn thành khẩn mở miệng nói “Hứa quản gia, tôi cũng không nghĩ muốn giấu giếm gì với anh nữa, tất cả những chuyện tôi làm hiện giờ xác thật đều là vì bảo vệ tính mạng của mình. Bất quá, bảo vệ được sinh mệnh của tôi cũng là bảo vệ được anh nha.
Tôi biết Tư Dạ Hàn đem hết thảy công việc liên quan đến tôi đều giao cho anh phụ trách, nếu tôi xảy ra bất kì vấn đề gì thì người đầu tiên dính xui xẻo chính là anh, cho nên, không bằng chúng ta cùng nhau hợp tác có được không?”
Hứa Dịch nhìn cô gái trước mắt mình phảng phất có sự thay đổi nào đó mà trước giờ mình chưa nhận ra, tức khắc sắc mặt khẽ biến hỏi lại “Hợp tác? Có ý tứ gì?”
Diệp Oản Oản hai tròng mắt híp lại “Tôi không muốn lại xuất hiện loại sai lầm giống như hôm ở Cẩm Viên vừa rồi, càng không muốn đụng phải tình huống làm Tư Dạ Hàn có khả năng muốn giết người như vậy nữa, ngươi ở bên cạnh Tư Dạ Dàn đã nhiều năm như vậy, đối với mọi cấm kỵ của anh ấy cũng là người hiểu biết nhất, nếu trong thời khắc mấu chốt anh có thể chỉ điểm cho tôi vài câu, tránh cho chọc giận anh ấy thì đối với tôi hay là Hứa Quản gia đều là tốt nhất, anh cảm thấy thế nào?”
Diệp Oản Oản nói những vấn đề này lại làm cho Hứa Dịch hãi hùng khiếp vía.
Này chẳng phải là tương đương bảo hắn làm nội gian ở bên trong sao!?
Cô gái Diệp Oản Oản này lá gan cũng quá lớn!
Diệp Oản Oản mắt nhìn Hứa Dịch tự nhiên biết hắn đang suy nghĩ cái gì, không nhanh không chậm mà sâu kín mở miệng “Đừng dùng biểu tình này mà nhìn tôi chứ, thứ nhất tôi sẽ không làm lộ ra bất kì điều cơ mật nào của anh, thứ hai tôi cũng sẽ không làm chuyện gì có hại đối với ông chủ của anh, cho dù Tư Dạ Hàn có biết chuyện gì đi chăng nữa thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì lớn đối với anh cả…”
Diệp Oản Oản nói xong dừng một chút, ánh mắt chuyển động tiếp tục mở miệng nói “Huống chi, tôi rất có thể sẽ trở thành chủ mẫu đương gia của Tư gia trong tương lai cũng sẽ là nữ chủ nhân tương lai của anh, bởi vì tính đến hiện tại, tôi cũng là nữ nhân duy nhất mà Tư Dạ Hàn đưa tới trước mặt lão phu nhân, về sau nếu là anh không cẩn thận chọc tức Tư Dạ Hàn hoặc là gây ra họa gì, tôi đều có thể thổi gió đầu gối, giúp anh nói chuyện, củng cố địa vị cho anh, tính mạng của anh liền vô ưu, cho dù ngày nào đó tôi cùng Tư Dạ Hàn gây sự náo loạn với nhau, tôi cũng sẽ không gọi anh đến canh chừng tôi vào thời điểm đó tránh cho anh bị “Giận cá chém thớt”……”
Nghe Diệp Oản Oản nói những lời này Hứa Dịch lại lần nữa kinh ngạc.
Không chỉ là kinh ngạc mà quả thực là trợn mắt há hốc mồm.
Lời nữ nhân này nói ra thật sự là quá mê hoặc nhân tâm, chỉ trong nháy mắt hắn thật sự động tâm rồi!
Chính là…… Vì sao hắn lại mạc danh cảm giác được mình là đại nội tổng quản đang được sủng phi của thánh thượng thu mua chứ……
“Hứa quản gia, anh suy xét một chút đi.” Diệp Oản Oản nói xong, liền xuống xe.
Nếu đối phương là Lưu Ảnh thì cô không có khả năng nói một phen những lời như vậy.
Nhưng Hứa Dịch không giống với Lưu Ảnh, Hứa Dịch là người khéo đưa đẩy, bát diện linh lung, lại là người thân cận nhất bên người của Tư Dạ Hàn nếu cô có thể có được sự trợ giúp của Hứa Dịch, ngày sau hoạt động sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Hứa Dịch ngốc lăng ngồi ở trên ghế điều khiển nhìn phương hướng Diệp Oản Oản rời đi lâm vào trầm tư……
Xuống xe, Diệp Oản Oản dựa vào ký ức tìm được nhà của cậu cô.
Ở trước cửa đứng nửa ngày, cô vẫn quyết định từ cửa sau hoa viên nhỏ lặng lẽ đi vào.
Cô không nghĩ tới muốn kinh động những người khác cô chỉ muốn đứng ở xa xa mà nhìn cha mẹ cô, cô muốn biết bọn họ như thế nào rồi.
Không nghĩ tới mới vừa đi vào, cô liền thấy được hình bóng quen thuộc của mẹ mình.
Diệp Oản Oản theo bản năng mà tiến đến phía sau một cái cây lớn, xuyên qua khe hở hướng tới phìa mẹ mình nhìn qua.
Chỉ thấy mẹ cô khuôn mặt mỹ lệ ban đầu giờ đã già nua không ít, thân thể cũng gầy đến mức một trận gió lớn thổi qua liền có thể bị cuốn đi, giờ phút này đang bưng một thau lớn chứa đầy quần áo ra bên ngoài phơi nắng.
Diệp Oản Oản nhìn thoáng qua liền biết những cái đó không chỉ là quần áo của cha mẹ cô, kiện màu hồng phấn kia rõ ràng là của Lương Thư Hàm, còn có kia kiện tây trang màu xanh ngọc cùng váy dài màu đỏ rực hẳn là của cậu cùng mợ cô…