Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 218: Học phí này…… Hẳn cũng không tính là quá mệt đi
Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Đại não của Diệp Oản Oản trong nháy mắt kịp thời phản ứng lại.
Vì cái gì mà anh có thể sử dụng gương mặt cao ngạo băng lãnh kia mà nói ra câu “Mỗi đêm bồi anh ngủ” một cách tự nhiên không chút nào xấu hổ như vậy a!
Câu nói của anh nếu lọt vào tai người có suy nghĩ không tốt chắc bọn họ còn tưởng rằng cô cùng anh tại đây làm chuyện gì mờ ám, nhưng trên thực tế cô và anh chỉ ở đây thuần khiết thảo luận việc học bổ túc toán học mà thôi.
Diệp Oản Oản thật vất vả mới từ khiếp sợ lấy lại được tinh thần của mình, lập tức vặn đầu ngón tay tính tính, cô chỉ được sử dụng hai giờ học với anh mà anh lại muốn lấy tám giờ làm thù lao, cái học phí này có phải quá cao hay không a?
Quả thực là gian thương mà!
Cô học toán rất kém cỏi nhưng còn không có kém đến loại tình trạng này nha?
Cảm giác chỉ số thông minh của mình chịu vũ nhục Diệp Oản Oản tức khắc thở phì phì mở miệng nói: “Đây là không phải là có chỗ nào đó không đúng chỗ nào? Vì sao anh chỉ cho em hai giờ còn em phải cho anh đến tận tám giờ vậy?”
Tư Dạ Hàn một bộ biểu tình dù có giao dịch này hay không thì anh hoàn toàn không sao cả trả lời cô: “Em có thể cự tuyệt.”
“Em……” Diệp Oản Oản tức khắc không có lời gì để nói.
Lúc này Tư Dạ Hàn ở trong mắt cô quả thực chính là một học thần toán kim quang lấp lánh, có thể thi đậu Đế Truyền hay không liền phải dựa vào anh vì vậy làm sao mà cô chịu buông tha anh dễ dàng như vậy được!
Diệp Oản Oản rối rắm nửa ngày, sau khi nghĩ tới nghĩ lui liền đưa ra câu hỏi mà mình muốn biết kia “Kia…… Kia chỉ là đơn thuần đi ngủ thôi sao? Ý tứ ngủ kia là,…?”
Cô ngủ cùng anh không phải lần đầu, cô nhớ rõ có một lần ở trường học kia còn có ở nhà cũ kia một lần nhưng đều chỉ là đắp chăn bông thuần khiết ngủ mà thôi, nếu là cái dạng này mà nói đối với cô thật ra không mệt, dù sao chính cô cũng phải đi ngủ có khác nhau bất quá chỉ là bên cạnh có thêm một người mà thôi.
Diệp Oản Oản như vậy nghĩ, vốn dĩ đã nhẹ nhàng thở ra liền nhìn đến Tư Dạ Hàn buông chén trà trong tay ra, con ngươi nhuộm dần màu đen chậm rãi nhìn về phía cô nhàn nhạt mà mở miệng
“Cái này anh không có biện pháp nào cam đoan được, dù sao thì anh cũng chỉ là một nam nhân bình thường mà thôi.”
“……”
Tư Dạ Hàn nói xong trong nháy mắt Diệp Oản Oản cả người đều ngây ngốc đứng yên tại chỗ……
Đáng lẽ anh cần phải khiêm tốn chứ, trong lòng em anh trước giờ căn bản là người hoàn hảo không phải sao!!!
“Em suy xét một chút đi.” Tư Dạ Hàn nói xong liền đứng lên.
Vốn đang đang ngẩn người Diệp Oản Oản thấy Tư Dạ Hàn đứng dậy trong nháy mắt, đột nhiên bước một bước vọt tới trước mặt anh ngưỡng đầu lên ánh mắt sáng ngời mà nhìn chằm chằm anh, giọng nói sắc bén như chém đinh chặt sắt mở miệng nói: “Thành giao!”
Tư Dạ Hàn biểu tình tựa hồ có chút ngoài ý muốn hỏi lại “Em xác định sao?”
Diệp Oản Oản gật gật đầu “Xác định a, dù sao cũng không phải là em chưa từng ngủ qua với anh nha!”
Tư Dạ Hàn: “……”
“Mau mau mau, hôm nay chúng ta liền bắt đầu đi!” Diệp Oản Oản lập tức thúc giục.
Dù sao cô cùng Tư Dạ Hàn đã sớm ngủ chung rồi, hiện tại tuổi thật của cô cũng không phải như tiểu nữ hài mười bảy mười tám tuổi, càng không giống kiếp trước muốn tính toán vì Cố Việt
Trạch thủ thân như ngọc cho nên muốn ngủ nhiều hơn vài lần thì có sao đâu.
Hiện tại đối với cô mà nói cái gì cũng không quan trọng so với việc cô thi đậu Đế Truyền.
Nếu cô lại câu nệ việc này việc kia thì thật ra cùng kiếp trước có cái gì khác nhau đâu, cô không thể lại lãng phí thời gian của mình được nữa. Vì thế, Diệp Oản Oản ân cần lại nhanh chóng giúp Tư Dạ Hàn thu thập đồ đạc trên bàn, bày biện sách vở của mình lên sau đó lấy cho Tư Dạ Hàn một ly trà. Tư Dạ Hàn đứng ở một bên, ánh mắt thâm thúy mang theo một tia không dễ phát hiện tìm tòi nghiên cứu lẳng lặng nhìn nữ hài ở trong phòng bận rộn.
Sau một lúc bận rộn, tư thế Diệp Oản Oản ngồi thật giống như học sinh tiểu học đoan đoan chính chính mà ngồi đó, nói một câu “Lão sư có thể bắt đầu rồi!”
Tư Dạ Hàn ngồi xuống ở vị trí bên cạnh cô, cũng không có mở sách, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trán trực tiếp mở miệng nói: “Lần trước anh đã chưa nói xong cho em phần tri thức điểm đúng không?.”
Diệp Oản Oản kinh ngạc mà chớp chớp mắt, đều đã nói qua nhiều chuyện như vậy thế mà lần trước không nói xong tri thức điểm anh cư nhiên đều còn nhớ rõ?
Lợi hại…Cho nên học phí này…… Hẳn cũng không tính là quá mệt đi?
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Đại não của Diệp Oản Oản trong nháy mắt kịp thời phản ứng lại.
Vì cái gì mà anh có thể sử dụng gương mặt cao ngạo băng lãnh kia mà nói ra câu “Mỗi đêm bồi anh ngủ” một cách tự nhiên không chút nào xấu hổ như vậy a!
Câu nói của anh nếu lọt vào tai người có suy nghĩ không tốt chắc bọn họ còn tưởng rằng cô cùng anh tại đây làm chuyện gì mờ ám, nhưng trên thực tế cô và anh chỉ ở đây thuần khiết thảo luận việc học bổ túc toán học mà thôi.
Diệp Oản Oản thật vất vả mới từ khiếp sợ lấy lại được tinh thần của mình, lập tức vặn đầu ngón tay tính tính, cô chỉ được sử dụng hai giờ học với anh mà anh lại muốn lấy tám giờ làm thù lao, cái học phí này có phải quá cao hay không a?
Quả thực là gian thương mà!
Cô học toán rất kém cỏi nhưng còn không có kém đến loại tình trạng này nha?
Cảm giác chỉ số thông minh của mình chịu vũ nhục Diệp Oản Oản tức khắc thở phì phì mở miệng nói: “Đây là không phải là có chỗ nào đó không đúng chỗ nào? Vì sao anh chỉ cho em hai giờ còn em phải cho anh đến tận tám giờ vậy?”
Tư Dạ Hàn một bộ biểu tình dù có giao dịch này hay không thì anh hoàn toàn không sao cả trả lời cô: “Em có thể cự tuyệt.”
“Em……” Diệp Oản Oản tức khắc không có lời gì để nói.
Lúc này Tư Dạ Hàn ở trong mắt cô quả thực chính là một học thần toán kim quang lấp lánh, có thể thi đậu Đế Truyền hay không liền phải dựa vào anh vì vậy làm sao mà cô chịu buông tha anh dễ dàng như vậy được!
Diệp Oản Oản rối rắm nửa ngày, sau khi nghĩ tới nghĩ lui liền đưa ra câu hỏi mà mình muốn biết kia “Kia…… Kia chỉ là đơn thuần đi ngủ thôi sao? Ý tứ ngủ kia là,…?”
Cô ngủ cùng anh không phải lần đầu, cô nhớ rõ có một lần ở trường học kia còn có ở nhà cũ kia một lần nhưng đều chỉ là đắp chăn bông thuần khiết ngủ mà thôi, nếu là cái dạng này mà nói đối với cô thật ra không mệt, dù sao chính cô cũng phải đi ngủ có khác nhau bất quá chỉ là bên cạnh có thêm một người mà thôi.
Diệp Oản Oản như vậy nghĩ, vốn dĩ đã nhẹ nhàng thở ra liền nhìn đến Tư Dạ Hàn buông chén trà trong tay ra, con ngươi nhuộm dần màu đen chậm rãi nhìn về phía cô nhàn nhạt mà mở miệng
“Cái này anh không có biện pháp nào cam đoan được, dù sao thì anh cũng chỉ là một nam nhân bình thường mà thôi.”
“……”
Tư Dạ Hàn nói xong trong nháy mắt Diệp Oản Oản cả người đều ngây ngốc đứng yên tại chỗ……
Đáng lẽ anh cần phải khiêm tốn chứ, trong lòng em anh trước giờ căn bản là người hoàn hảo không phải sao!!!
“Em suy xét một chút đi.” Tư Dạ Hàn nói xong liền đứng lên.
Vốn đang đang ngẩn người Diệp Oản Oản thấy Tư Dạ Hàn đứng dậy trong nháy mắt, đột nhiên bước một bước vọt tới trước mặt anh ngưỡng đầu lên ánh mắt sáng ngời mà nhìn chằm chằm anh, giọng nói sắc bén như chém đinh chặt sắt mở miệng nói: “Thành giao!”
Tư Dạ Hàn biểu tình tựa hồ có chút ngoài ý muốn hỏi lại “Em xác định sao?”
Diệp Oản Oản gật gật đầu “Xác định a, dù sao cũng không phải là em chưa từng ngủ qua với anh nha!”
Tư Dạ Hàn: “……”
“Mau mau mau, hôm nay chúng ta liền bắt đầu đi!” Diệp Oản Oản lập tức thúc giục.
Dù sao cô cùng Tư Dạ Hàn đã sớm ngủ chung rồi, hiện tại tuổi thật của cô cũng không phải như tiểu nữ hài mười bảy mười tám tuổi, càng không giống kiếp trước muốn tính toán vì Cố Việt
Trạch thủ thân như ngọc cho nên muốn ngủ nhiều hơn vài lần thì có sao đâu.
Hiện tại đối với cô mà nói cái gì cũng không quan trọng so với việc cô thi đậu Đế Truyền.
Nếu cô lại câu nệ việc này việc kia thì thật ra cùng kiếp trước có cái gì khác nhau đâu, cô không thể lại lãng phí thời gian của mình được nữa. Vì thế, Diệp Oản Oản ân cần lại nhanh chóng giúp Tư Dạ Hàn thu thập đồ đạc trên bàn, bày biện sách vở của mình lên sau đó lấy cho Tư Dạ Hàn một ly trà. Tư Dạ Hàn đứng ở một bên, ánh mắt thâm thúy mang theo một tia không dễ phát hiện tìm tòi nghiên cứu lẳng lặng nhìn nữ hài ở trong phòng bận rộn.
Sau một lúc bận rộn, tư thế Diệp Oản Oản ngồi thật giống như học sinh tiểu học đoan đoan chính chính mà ngồi đó, nói một câu “Lão sư có thể bắt đầu rồi!”
Tư Dạ Hàn ngồi xuống ở vị trí bên cạnh cô, cũng không có mở sách, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trán trực tiếp mở miệng nói: “Lần trước anh đã chưa nói xong cho em phần tri thức điểm đúng không?.”
Diệp Oản Oản kinh ngạc mà chớp chớp mắt, đều đã nói qua nhiều chuyện như vậy thế mà lần trước không nói xong tri thức điểm anh cư nhiên đều còn nhớ rõ?
Lợi hại…Cho nên học phí này…… Hẳn cũng không tính là quá mệt đi?