Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 2002: Trói Tu La Chủ tới đây cho tôi
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Đúng lúc này, Bắc Đẩu đột nhiên kêu lên một tiếng, dường như phát hiện ra gì đó.
"Mịa nó! Phong tỷ, cổ... cổ của tỷ là có chuyện gì đang xảy ra!?"
"Cổ của tôi?"
Diệp Oản Oản theo bản năng cúi xuống nhìn về phần cổ của mình. Chỉ thấy cổ của mình từ cổ áo trở xuống, đột nhiên xuất hiện những đường tơ máu chằng chịt giống như mạng nhện.
"Hả, đây là thứ đồ chơi gì vậy chứ?" Diệp Oản Oản mặt đầy kinh ngạc.
Bắc Đẩu trợn to hai mắt nhìn hồi lâu, "Phong tỷ, tỷ lúc nào đã lén sau lưng bọn đệ đi xăm mình một mình vậy hả?
Diệp Oản Oản: "Xăm cái đầu cậu!"
Thất Tinh vội vàng nắm tay Diệp Oản Oản nhấc lên, xắn tay áo của nàng lên. Chỉ thấy trên cổ tay của Diệp Oản Oản bất ngờ cũng có vô số những đường tơ máu màu đỏ. Thậm chí đám tơ máu kia cũng giống như sinh vật sống, lan tràn với một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Trong chốc lát, trên mu bàn tay của Diệp Oản Oản cũng đã bắt đầu xuất hiện rồi...
"Chẳng lẽ là trúng độc?" Sắc mặt Thất Tinh khó coi hơn bao giờ hết.
Đại trưởng lão và Tam trưởng lão cũng vội vàng xông tới, "Chưa từng nghe nói có loại độc gì sẽ có phản ứng như thế này?"
Thời điểm một đám người đang năm mồm bảy miệng bàn tán, thì cái anh chàng Nhiếp Vô Danh đang ăn như rồng cuốn bên cạnh bỗng lớn tiếng nói, "Trời đất, nguy rồi, Tình Cổ của em đã phát tác!"
Câu nói của Nhiếp Vô Danh như một giọt nước lạnh bắn vào trong chảo dầu sôi.
Thất Tinh kinh hãi đến biến sắc: "Anh nói cái gì?"
Bắc Đẩu kinh ngạc đến ngây người: "Cái gì? Tình Cổ phát tác?"
Diệp Oản Oản cũng trợn mắt há mồm nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, "Căn cứ theo thời gian dự tính, không phải là còn phải ít nhất một tuần nữa mới phát tác sao?"
Nhiếp Vô Danh đầy phiền muộn cắn miếng đùi gà: "Chuyện này... Anh cũng không biết nữa!"
Diệp Oản Oản đầy tức giận suýt chút nữa đã đem bàn tay đầy tơ máu của mình cào mặt anh ta: "Tình Cổ này là do bọn anh chế ra, làm sao chính anh cũng không nắm rõ?"
Mặt Nhiếp Vô Danh đầy vẻ vô tội: "Tử Quỷ chế, không phải là anh, cùng lắm anh chỉ coi như là người trung gian mà thôi!"
Diệp Oản Oản: "..." Người trung gian cái quần què!
Ngay từ đầu, thứ Diệp Oản Oản trúng phải chính là Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp, chỉ cần trong vòng 12 tiếng, ngủ với người mình thích là có thể giải được độc. Nhưng tệ nhất chính là, loại Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp này lại biến dị, thành công tiến hóa thành vua của các loại Cổ độc, Tình Cổ.
Thời hạn 3 tháng là họ căn cứ theo tình trạng của người từng trúng phải Tình Cổ mà suy đoán ra. Nhưng trên thực tế, một mặt là bởi vì Diệp Oản Oản trúng phải loại Cổ độc biến dị ngoài ý muốn, mặt khác bởi vì độc tính của loại Cổ độc này đối với những người có cơ địa khác nhau sẽ bất đồng, mới dẫn đến tình huống bọn họ không thể ngờ trước được xuất hiện.
Tỷ lệ chế tạo Tình Cổ thành công quá hiếm hoi, người trúng loại Cổ này càng là cực hiếm, triệu chứng của nó cũng hiếm có ai nắm rõ được.
Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, "Vậy thì biết làm sao bây giờ! Thu Thủy bên kia vẫn còn chưa tìm ra được thuốc giải đâu! Cô ấy nói là đang nhờ Kỷ Hoàng giúp, nhưng mà Kỷ Hoàng vào lúc này cũng đang mất tích, hic!"
Diệp Oản Oản đầu váng mắt hoa, đầu đặc như có đổ chì bên trong, nhiệt độ cơ thể như muốn khiến cho nàng nổ tung, giận dữ hét lên: "Đừng có đứng đó nói nhảm nữa, các người có dây thừng không?"
Bắc Đẩu vội vàng phụ họa: "Đúng, đúng, đúng, dây thừng, lão Thất, mau tìm dây thừng trói Phong tỷ lại! Nếu lỡ như tỷ ấy trong lúc kích động làm gì đó với Tu La Chủ thì không xong!"
Diệp Oản Oản gấp rút thở hào hển, tung một cước đạp vào mông Bắc Đẩu: "Tôi muốn các người mau trói Tu La Chủ tới đây cho tôi!"
Bắc Đẩu: "..."
Thất Tinh: "..."
Đám người Đại trưởng lão, Tam trưởng lão: "..."
Nhiếp Vô Danh giơ ngón tay cái lên: "Không hổ là em gái của anh!"
- --
Đúng lúc này, Bắc Đẩu đột nhiên kêu lên một tiếng, dường như phát hiện ra gì đó.
"Mịa nó! Phong tỷ, cổ... cổ của tỷ là có chuyện gì đang xảy ra!?"
"Cổ của tôi?"
Diệp Oản Oản theo bản năng cúi xuống nhìn về phần cổ của mình. Chỉ thấy cổ của mình từ cổ áo trở xuống, đột nhiên xuất hiện những đường tơ máu chằng chịt giống như mạng nhện.
"Hả, đây là thứ đồ chơi gì vậy chứ?" Diệp Oản Oản mặt đầy kinh ngạc.
Bắc Đẩu trợn to hai mắt nhìn hồi lâu, "Phong tỷ, tỷ lúc nào đã lén sau lưng bọn đệ đi xăm mình một mình vậy hả?
Diệp Oản Oản: "Xăm cái đầu cậu!"
Thất Tinh vội vàng nắm tay Diệp Oản Oản nhấc lên, xắn tay áo của nàng lên. Chỉ thấy trên cổ tay của Diệp Oản Oản bất ngờ cũng có vô số những đường tơ máu màu đỏ. Thậm chí đám tơ máu kia cũng giống như sinh vật sống, lan tràn với một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Trong chốc lát, trên mu bàn tay của Diệp Oản Oản cũng đã bắt đầu xuất hiện rồi...
"Chẳng lẽ là trúng độc?" Sắc mặt Thất Tinh khó coi hơn bao giờ hết.
Đại trưởng lão và Tam trưởng lão cũng vội vàng xông tới, "Chưa từng nghe nói có loại độc gì sẽ có phản ứng như thế này?"
Thời điểm một đám người đang năm mồm bảy miệng bàn tán, thì cái anh chàng Nhiếp Vô Danh đang ăn như rồng cuốn bên cạnh bỗng lớn tiếng nói, "Trời đất, nguy rồi, Tình Cổ của em đã phát tác!"
Câu nói của Nhiếp Vô Danh như một giọt nước lạnh bắn vào trong chảo dầu sôi.
Thất Tinh kinh hãi đến biến sắc: "Anh nói cái gì?"
Bắc Đẩu kinh ngạc đến ngây người: "Cái gì? Tình Cổ phát tác?"
Diệp Oản Oản cũng trợn mắt há mồm nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, "Căn cứ theo thời gian dự tính, không phải là còn phải ít nhất một tuần nữa mới phát tác sao?"
Nhiếp Vô Danh đầy phiền muộn cắn miếng đùi gà: "Chuyện này... Anh cũng không biết nữa!"
Diệp Oản Oản đầy tức giận suýt chút nữa đã đem bàn tay đầy tơ máu của mình cào mặt anh ta: "Tình Cổ này là do bọn anh chế ra, làm sao chính anh cũng không nắm rõ?"
Mặt Nhiếp Vô Danh đầy vẻ vô tội: "Tử Quỷ chế, không phải là anh, cùng lắm anh chỉ coi như là người trung gian mà thôi!"
Diệp Oản Oản: "..." Người trung gian cái quần què!
Ngay từ đầu, thứ Diệp Oản Oản trúng phải chính là Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp, chỉ cần trong vòng 12 tiếng, ngủ với người mình thích là có thể giải được độc. Nhưng tệ nhất chính là, loại Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp này lại biến dị, thành công tiến hóa thành vua của các loại Cổ độc, Tình Cổ.
Thời hạn 3 tháng là họ căn cứ theo tình trạng của người từng trúng phải Tình Cổ mà suy đoán ra. Nhưng trên thực tế, một mặt là bởi vì Diệp Oản Oản trúng phải loại Cổ độc biến dị ngoài ý muốn, mặt khác bởi vì độc tính của loại Cổ độc này đối với những người có cơ địa khác nhau sẽ bất đồng, mới dẫn đến tình huống bọn họ không thể ngờ trước được xuất hiện.
Tỷ lệ chế tạo Tình Cổ thành công quá hiếm hoi, người trúng loại Cổ này càng là cực hiếm, triệu chứng của nó cũng hiếm có ai nắm rõ được.
Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, "Vậy thì biết làm sao bây giờ! Thu Thủy bên kia vẫn còn chưa tìm ra được thuốc giải đâu! Cô ấy nói là đang nhờ Kỷ Hoàng giúp, nhưng mà Kỷ Hoàng vào lúc này cũng đang mất tích, hic!"
Diệp Oản Oản đầu váng mắt hoa, đầu đặc như có đổ chì bên trong, nhiệt độ cơ thể như muốn khiến cho nàng nổ tung, giận dữ hét lên: "Đừng có đứng đó nói nhảm nữa, các người có dây thừng không?"
Bắc Đẩu vội vàng phụ họa: "Đúng, đúng, đúng, dây thừng, lão Thất, mau tìm dây thừng trói Phong tỷ lại! Nếu lỡ như tỷ ấy trong lúc kích động làm gì đó với Tu La Chủ thì không xong!"
Diệp Oản Oản gấp rút thở hào hển, tung một cước đạp vào mông Bắc Đẩu: "Tôi muốn các người mau trói Tu La Chủ tới đây cho tôi!"
Bắc Đẩu: "..."
Thất Tinh: "..."
Đám người Đại trưởng lão, Tam trưởng lão: "..."
Nhiếp Vô Danh giơ ngón tay cái lên: "Không hổ là em gái của anh!"