Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 1706: Một ngón tay bóp chết
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Vào giờ phút này, mấy vị lính đánh thuê cấp S hàng đầu canh giữ ở bên cạnh Thẩm gia đại công tử.
Chỉ thấy Thẩm gia đại công tử mặt đầy vẻ ngạo nghễ, ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế bừng bừng, hùng dũng oai vệ nhanh chân đi về bên này.
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức nhìn Thẩm gia đại công tử. Dáng điệu này, quả thực là không nhỏ nha...
"Tử Thần sư huynh!"
Sau khi nhìn thấy Thẩm gia đại công tử, Trương Tác Niên bỗng nhiên vọt ra, trực tiếp đi thẳng về phía hắn ta.
Nhưng mà, còn không đợi Trương Tác Niên đến gần Thẩm đại công tử, một vị lính đánh thuê cấp S hàng đầu lại đột nhiên bước ra, ánh mắt đầy lạnh giá, cao cao tại thượng nhìn chằm chằm Trương Tác Niên, lạnh lùng nói: "Cút!"
Nghe vậy, Trương Tác Niên hơi sững sờ, liền vội vàng lên tiếng nói: "Vị sư huynh này, hiểu lầm! Tôi và Tử Thần sư huynh là bằng hữu..."
Trương Tác Niên vừa dứt tiếng, lính đánh thuê cấp S hàng đầu nhìn về Thẩm gia đại công tử ở sau lưng: "Ông chủ... À không, Tử Thần sư huynh, ngài có quen tên học viên lính đánh thuê cấp C này sao?"
Nghe tiếng, Thẩm gia đại công tử nhìn chằm chằm Trương Tác Niên, sau một thoáng trầm tư, mở miệng nói: "Ngươi tên là gì?"
"Tử Thần sư huynh, là tôi đây! Tôi tên là Trương Tác Niên... Trước đó, anh còn từng khen tôi đấy!"
"Từng khen ngươi?" Thẩm gia đại công tử liếc nhìn Trương Tác Niên một cái: "Vậy ngươi còn nhớ, ta khen ngươi như thế nào không?"
"À... Tử Thần sư huynh, lúc đó anh nói, tôi thật đúng là một con tiểu quỷ lưu manh..." Trương Tác Niên suy nghĩ một chút, trả lời đúng sự thật.
"Ồ... Ta nhớ ra rồi!" Thẩm gia đại công tử gật đầu một cái: "Nói đi, tìm ta có chuyện gì?"
"Tử Thần sư huynh, trước đó không phải là anh nhờ tôi giúp anh canh chừng kỹ lưỡng gã Mạnh Thiên sao...??" Trương Tác Niên cười xuề xòa lấy lòng.
Trước đó vài ngày, bởi vì Mạnh Thiên lên tiếng kiêu ngạo, cho nên đắc tội với Thẩm đại thiếu gia. Cho nên, Thẩm đại thiếu gia mới để cho một gã lính đánh thuê cấp C giúp mình canh chừng nhất cử nhất động của Mạnh Thiên. Chờ sau khi anh hoàn thành nhiệm vụ của mình ở ngoài, mới trở về thu thập Mạnh Thiên.
"Tiểu quỷ lưu manh, con chó chết Mạnh Thiên kia trốn ở chỗ nào, hôm nay Tử Thần sư huynh của ngươi nhất định phải chơi chết hắn!" Thẩm gia đại công tử nói xong, đảo mắt nhìn qua các vị lính đánh thuê cấp S đứng hàng đầu ở chung quanh mình: "Các vị ca ca, không thành vấn đề gì chứ?"
Nghe Thẩm gia đại công tử nói vậy, một vị lính đánh thuê cấp S hàng đầu trong đám cười lạnh một tiếng, mặt đầy vẻ khinh thường: "Ông chủ... Không... Tử Thần sư huynh, ngài yên tâm đi, cái loại lính đánh thuê cấp S bất nhập lưu giống như Mạnh Thiên này, tôi có thể dùng một ngón tay bóp chết hắn."
"Tử Thần sư huynh, ngài muốn để cho Mạnh Thiên chết như thế nào, ngài nói một câu là được! Cái loại con hàng giống như Mạnh Thiên này, làm sao có thể để cho ông chủ... không, để cho Tử Thần sư huynh ngài tự mình ra tay? Đây không phải là làm dơ bẩn tay của ngài sao?" Một vị lính đánh thuê lâu năm khác mở miệng cười nói.
Lúc này, Thẩm gia đại công tử nhìn chằm chằm Trương Tác Niên: "Nói đi, tiểu quỷ lưu manh, Mạnh Thiên đâu rồi, dẫn Tử Thần sư huynh của ngươi đi qua."
"Tử Thần sư huynh, Mạnh Thiên chết rồi!" Trương Tác Niên mặt đầy vẻ thần bí.
"Chết rồi à?"
Thẩm gia đại công tử và mấy vị cấp S hàng đầu đứng bên cạnh đồng loạt sững sờ. Cái gã Mạnh Thiên này đang êm đang đẹp, làm sao lại tèo rồi?
"Có chuyện gì xảy ra, bởi vì sao mà chết?" Thẩm gia đại công tử hiếu kỳ hỏi.
"Thời điểm tham gia tỷ thí luận bàn võ đạo, bị người ta đánh chết tươi rồi... Người kia biết rất rõ ràng Mạnh Thiên là con mồi mà Tử Thần sư huynh ngài coi trọng, còn muốn đánh chết Mạnh Thiên! Đây rõ ràng chính là không cấp mặt mũi cho Tử Thần sư huynh ngài! Đánh chết Mạnh Thiên là chuyện nhỏ, không nể mặt Tử Thần sư huynh là chuyện lớn!" Trương Tác Niên vội vã tố cáo.
---
Vào giờ phút này, mấy vị lính đánh thuê cấp S hàng đầu canh giữ ở bên cạnh Thẩm gia đại công tử.
Chỉ thấy Thẩm gia đại công tử mặt đầy vẻ ngạo nghễ, ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế bừng bừng, hùng dũng oai vệ nhanh chân đi về bên này.
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức nhìn Thẩm gia đại công tử. Dáng điệu này, quả thực là không nhỏ nha...
"Tử Thần sư huynh!"
Sau khi nhìn thấy Thẩm gia đại công tử, Trương Tác Niên bỗng nhiên vọt ra, trực tiếp đi thẳng về phía hắn ta.
Nhưng mà, còn không đợi Trương Tác Niên đến gần Thẩm đại công tử, một vị lính đánh thuê cấp S hàng đầu lại đột nhiên bước ra, ánh mắt đầy lạnh giá, cao cao tại thượng nhìn chằm chằm Trương Tác Niên, lạnh lùng nói: "Cút!"
Nghe vậy, Trương Tác Niên hơi sững sờ, liền vội vàng lên tiếng nói: "Vị sư huynh này, hiểu lầm! Tôi và Tử Thần sư huynh là bằng hữu..."
Trương Tác Niên vừa dứt tiếng, lính đánh thuê cấp S hàng đầu nhìn về Thẩm gia đại công tử ở sau lưng: "Ông chủ... À không, Tử Thần sư huynh, ngài có quen tên học viên lính đánh thuê cấp C này sao?"
Nghe tiếng, Thẩm gia đại công tử nhìn chằm chằm Trương Tác Niên, sau một thoáng trầm tư, mở miệng nói: "Ngươi tên là gì?"
"Tử Thần sư huynh, là tôi đây! Tôi tên là Trương Tác Niên... Trước đó, anh còn từng khen tôi đấy!"
"Từng khen ngươi?" Thẩm gia đại công tử liếc nhìn Trương Tác Niên một cái: "Vậy ngươi còn nhớ, ta khen ngươi như thế nào không?"
"À... Tử Thần sư huynh, lúc đó anh nói, tôi thật đúng là một con tiểu quỷ lưu manh..." Trương Tác Niên suy nghĩ một chút, trả lời đúng sự thật.
"Ồ... Ta nhớ ra rồi!" Thẩm gia đại công tử gật đầu một cái: "Nói đi, tìm ta có chuyện gì?"
"Tử Thần sư huynh, trước đó không phải là anh nhờ tôi giúp anh canh chừng kỹ lưỡng gã Mạnh Thiên sao...??" Trương Tác Niên cười xuề xòa lấy lòng.
Trước đó vài ngày, bởi vì Mạnh Thiên lên tiếng kiêu ngạo, cho nên đắc tội với Thẩm đại thiếu gia. Cho nên, Thẩm đại thiếu gia mới để cho một gã lính đánh thuê cấp C giúp mình canh chừng nhất cử nhất động của Mạnh Thiên. Chờ sau khi anh hoàn thành nhiệm vụ của mình ở ngoài, mới trở về thu thập Mạnh Thiên.
"Tiểu quỷ lưu manh, con chó chết Mạnh Thiên kia trốn ở chỗ nào, hôm nay Tử Thần sư huynh của ngươi nhất định phải chơi chết hắn!" Thẩm gia đại công tử nói xong, đảo mắt nhìn qua các vị lính đánh thuê cấp S đứng hàng đầu ở chung quanh mình: "Các vị ca ca, không thành vấn đề gì chứ?"
Nghe Thẩm gia đại công tử nói vậy, một vị lính đánh thuê cấp S hàng đầu trong đám cười lạnh một tiếng, mặt đầy vẻ khinh thường: "Ông chủ... Không... Tử Thần sư huynh, ngài yên tâm đi, cái loại lính đánh thuê cấp S bất nhập lưu giống như Mạnh Thiên này, tôi có thể dùng một ngón tay bóp chết hắn."
"Tử Thần sư huynh, ngài muốn để cho Mạnh Thiên chết như thế nào, ngài nói một câu là được! Cái loại con hàng giống như Mạnh Thiên này, làm sao có thể để cho ông chủ... không, để cho Tử Thần sư huynh ngài tự mình ra tay? Đây không phải là làm dơ bẩn tay của ngài sao?" Một vị lính đánh thuê lâu năm khác mở miệng cười nói.
Lúc này, Thẩm gia đại công tử nhìn chằm chằm Trương Tác Niên: "Nói đi, tiểu quỷ lưu manh, Mạnh Thiên đâu rồi, dẫn Tử Thần sư huynh của ngươi đi qua."
"Tử Thần sư huynh, Mạnh Thiên chết rồi!" Trương Tác Niên mặt đầy vẻ thần bí.
"Chết rồi à?"
Thẩm gia đại công tử và mấy vị cấp S hàng đầu đứng bên cạnh đồng loạt sững sờ. Cái gã Mạnh Thiên này đang êm đang đẹp, làm sao lại tèo rồi?
"Có chuyện gì xảy ra, bởi vì sao mà chết?" Thẩm gia đại công tử hiếu kỳ hỏi.
"Thời điểm tham gia tỷ thí luận bàn võ đạo, bị người ta đánh chết tươi rồi... Người kia biết rất rõ ràng Mạnh Thiên là con mồi mà Tử Thần sư huynh ngài coi trọng, còn muốn đánh chết Mạnh Thiên! Đây rõ ràng chính là không cấp mặt mũi cho Tử Thần sư huynh ngài! Đánh chết Mạnh Thiên là chuyện nhỏ, không nể mặt Tử Thần sư huynh là chuyện lớn!" Trương Tác Niên vội vã tố cáo.