Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 1541: Còn cần đi câu dẫn sao
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Rất nhanh, trong mắt Nhiếp Linh Lung khôi phục lại một tia lạnh lùng. Nếu như Nhiếp Vô Ưu thật sự là Không Sợ Minh Chủ giả mạo, vậy quả là bớt chuyện! Chính mình chỉ cần đem tin tức Diệp Oản Oản là người nước Hoa, báo cho Không Sợ Minh, hết thảy đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Sợ chính là, Kỷ Tu Nhiễm lấy sức mạnh của mình, trợ giúp cho cô ta leo lên vị trí Không Sợ Minh Chủ…
Nhưng cẩn thận suy tính, loại tình huống này cũng sẽ không phát sinh. Với tác phong làm việc của Không Sợ Minh, cho dù là Kỷ Tu Nhiễm, hoặc là mấy vị lão đại của Tội Vực, thậm chí Võ Đạo Liên Minh Công Hội có ra mặt, bọn họ cũng sẽ không thỏa hiệp để một người xa lạ làm Minh chủ Không Sợ Minh...
Nghĩ tới nghĩ lui, Nhiếp Linh Lung cuối cùng tin chắc, nhất định là sau khi Nhiếp Vô Ưu đi tới Độc Lập Châu, bởi vì nguyên nhân nào đó, đã giả mạo thành Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong!
Về phần là loại nguyên nhân nào, Nhiếp Linh Lung cũng không có hứng thú biết, cũng không có bất cứ quan hệ nào với nàng.
Vào giờ phút này, mọi người tại đây đã xôn xao hoàn toàn.
Đám danh viện và phu nhân trước đó còn nghi ngờ, nhìn về phía Diệp Oản Oản với vẻ chán ghét tràn đầy đều sững sờ tại chỗ, khó mà tin nổi.
Nữ nhân kia, nhìn kiểu nào cũng không hề giống với người nghe đồn là cùng hung cực ác, Tóc Húi Cua ca Bạch Phong!
Không Sợ Minh là khái niệm bậc nào, không sợ trời không sợ đất, từng cho A Tu La ăn hành, đoạt lấy tiền tài châu báu của Thẩm gia, từng đánh lính đánh thuê của Nhiếp gia, diệt thế lực chi nhánh của Kỷ gia.
Nếu như chỉ có vậy, thì coi như xong đi. Thậm chí, nghe đồn, gã đàn ông được cho là mạnh nhất thế giới, cũng từng bị nàng trêu vào…
Loại nhân vật đại hung ác này, sẽ đi câu dẫn Hàng gia đại công tử?
Nếu như nói, đi câu dẫn vị Tu La Chủ kia, hoặc là Kỷ Hoàng, có lẽ còn nghe lọt lỗ tai được một chút, thế nhưng Hàng gia đại thiếu gia...
"Mới vừa rồi, cái gã Hàng gia đại công tử đó nói, Không Sợ Minh Chủ... lừa tiền của hắn?" Trong đám người, một vị nam nhân trẻ tuổi, bỗng nhiên mở miệng.
Lời này vừa nói ra, bốn phía yên tĩnh không một tiếng động.
Chỉ cần là người biết dùng não suy nghĩ, liền biết tuyệt đối không thể nào đâu…
Hàng gia mặc dù là một thế gia có chút danh dự và uy tín tại Độc Lập Châu, nhưng nếu nói về tiền, tiền của Không Sợ Minh so với Hàng gia ít nhất phải nhiều gấp bội trở lên. Không Sợ Minh Chủ, hy sinh nhan sắc, chỉ vì lừa gạt một chút tiền của Hàng gia đại công tử??
Nói đùa sao?
"Không... Không... Không Sợ Minh..." Lúc này, Tôn gia đại tiểu thư răng môi khẽ run, sắc mặt trắng bệch hoàn toàn, y như bùn nát tê liệt run rẩy trên mặt đất, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Tóc... Tóc Húi Cua... Không... Không phải, là Bạch... Bạch Minh chủ!!"
Diệp Oản Oản mặt không cảm xúc, lạnh lùng nhìn Tôn đại tiểu thư và Hàng đại thiếu gia.
Hai người này, nàng căn bản không quen biết, làm sao lại vô duyên vô cớ chạy đến, vu khống mình câu dẫn Hàng đại công tử, còn lừa tiền của hắn ta.
Nếu như là hiểu lầm, vậy cũng dễ nói, nàng cũng có thể lý giải được. Nhưng chuyện này, hiển nhiên không phải là hiểu lầm đi!
Nếu như chuyện này cũng không phải là hiểu lầm gì đó, vậy thì cách giải thích còn lại, chính là sau lưng của hai người này, nhất định có người sai sử.
Lập tức, danh viện Lễ Phục Đỏ đứng ở bên cạnh "Nhiếp Vô Ưu", trên trán thấm ra một giọt mồ hôi lạnh. Hàng gia đại công tử và Tôn gia đại tiểu thư, là do cô ta sai khiến. Nhưng mà... cô ta làm sao có thể ngờ được, nữ nhân kia, lại là Không Sợ Minh Chủ!!
Nếu như cô ta biết, làm sao còn dám làm ra chuyện như vậy!
"Không Sợ Minh... Minh Chủ?" Thẩm gia đại công tử mặt đầy mộng bức, đầu tiên là nhìn Nhiếp Vô Danh ở bên cạnh mình một chút, chợt ánh mắt lại rơi vào trên người Diệp Oản Oản nhìn tới nhìn lui.
Trước đó, thời điểm hắn đi tới Không Sợ Minh, cái người gọi là Không Sợ Minh Chủ đó, ăn mặc cứ y như là một bà quả phụ, lại còn dùng lụa đen che mặt. Hắn làm sao có thể nhận ra, cục cưng bé nhỏ khiến cho tim hắn đập rộn rã, lại có thể sẽ là Không Sợ Minh Chủ!
"Khó trách! Thời điểm trước đây, tôi ở tại Không Sợ Minh nhìn thấy nàng, mặc dù không thấy rõ tướng mạo, nhưng luôn cảm thấy thanh âm có chút quen thuộc. Nguyên lai, sớm trước đó lúc ở Nhiếp gia, tôi đã gặp qua nàng." Thẩm gia đại công tử lẩm bẩm trong miệng.
---
Rất nhanh, trong mắt Nhiếp Linh Lung khôi phục lại một tia lạnh lùng. Nếu như Nhiếp Vô Ưu thật sự là Không Sợ Minh Chủ giả mạo, vậy quả là bớt chuyện! Chính mình chỉ cần đem tin tức Diệp Oản Oản là người nước Hoa, báo cho Không Sợ Minh, hết thảy đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Sợ chính là, Kỷ Tu Nhiễm lấy sức mạnh của mình, trợ giúp cho cô ta leo lên vị trí Không Sợ Minh Chủ…
Nhưng cẩn thận suy tính, loại tình huống này cũng sẽ không phát sinh. Với tác phong làm việc của Không Sợ Minh, cho dù là Kỷ Tu Nhiễm, hoặc là mấy vị lão đại của Tội Vực, thậm chí Võ Đạo Liên Minh Công Hội có ra mặt, bọn họ cũng sẽ không thỏa hiệp để một người xa lạ làm Minh chủ Không Sợ Minh...
Nghĩ tới nghĩ lui, Nhiếp Linh Lung cuối cùng tin chắc, nhất định là sau khi Nhiếp Vô Ưu đi tới Độc Lập Châu, bởi vì nguyên nhân nào đó, đã giả mạo thành Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong!
Về phần là loại nguyên nhân nào, Nhiếp Linh Lung cũng không có hứng thú biết, cũng không có bất cứ quan hệ nào với nàng.
Vào giờ phút này, mọi người tại đây đã xôn xao hoàn toàn.
Đám danh viện và phu nhân trước đó còn nghi ngờ, nhìn về phía Diệp Oản Oản với vẻ chán ghét tràn đầy đều sững sờ tại chỗ, khó mà tin nổi.
Nữ nhân kia, nhìn kiểu nào cũng không hề giống với người nghe đồn là cùng hung cực ác, Tóc Húi Cua ca Bạch Phong!
Không Sợ Minh là khái niệm bậc nào, không sợ trời không sợ đất, từng cho A Tu La ăn hành, đoạt lấy tiền tài châu báu của Thẩm gia, từng đánh lính đánh thuê của Nhiếp gia, diệt thế lực chi nhánh của Kỷ gia.
Nếu như chỉ có vậy, thì coi như xong đi. Thậm chí, nghe đồn, gã đàn ông được cho là mạnh nhất thế giới, cũng từng bị nàng trêu vào…
Loại nhân vật đại hung ác này, sẽ đi câu dẫn Hàng gia đại công tử?
Nếu như nói, đi câu dẫn vị Tu La Chủ kia, hoặc là Kỷ Hoàng, có lẽ còn nghe lọt lỗ tai được một chút, thế nhưng Hàng gia đại thiếu gia...
"Mới vừa rồi, cái gã Hàng gia đại công tử đó nói, Không Sợ Minh Chủ... lừa tiền của hắn?" Trong đám người, một vị nam nhân trẻ tuổi, bỗng nhiên mở miệng.
Lời này vừa nói ra, bốn phía yên tĩnh không một tiếng động.
Chỉ cần là người biết dùng não suy nghĩ, liền biết tuyệt đối không thể nào đâu…
Hàng gia mặc dù là một thế gia có chút danh dự và uy tín tại Độc Lập Châu, nhưng nếu nói về tiền, tiền của Không Sợ Minh so với Hàng gia ít nhất phải nhiều gấp bội trở lên. Không Sợ Minh Chủ, hy sinh nhan sắc, chỉ vì lừa gạt một chút tiền của Hàng gia đại công tử??
Nói đùa sao?
"Không... Không... Không Sợ Minh..." Lúc này, Tôn gia đại tiểu thư răng môi khẽ run, sắc mặt trắng bệch hoàn toàn, y như bùn nát tê liệt run rẩy trên mặt đất, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Tóc... Tóc Húi Cua... Không... Không phải, là Bạch... Bạch Minh chủ!!"
Diệp Oản Oản mặt không cảm xúc, lạnh lùng nhìn Tôn đại tiểu thư và Hàng đại thiếu gia.
Hai người này, nàng căn bản không quen biết, làm sao lại vô duyên vô cớ chạy đến, vu khống mình câu dẫn Hàng đại công tử, còn lừa tiền của hắn ta.
Nếu như là hiểu lầm, vậy cũng dễ nói, nàng cũng có thể lý giải được. Nhưng chuyện này, hiển nhiên không phải là hiểu lầm đi!
Nếu như chuyện này cũng không phải là hiểu lầm gì đó, vậy thì cách giải thích còn lại, chính là sau lưng của hai người này, nhất định có người sai sử.
Lập tức, danh viện Lễ Phục Đỏ đứng ở bên cạnh "Nhiếp Vô Ưu", trên trán thấm ra một giọt mồ hôi lạnh. Hàng gia đại công tử và Tôn gia đại tiểu thư, là do cô ta sai khiến. Nhưng mà... cô ta làm sao có thể ngờ được, nữ nhân kia, lại là Không Sợ Minh Chủ!!
Nếu như cô ta biết, làm sao còn dám làm ra chuyện như vậy!
"Không Sợ Minh... Minh Chủ?" Thẩm gia đại công tử mặt đầy mộng bức, đầu tiên là nhìn Nhiếp Vô Danh ở bên cạnh mình một chút, chợt ánh mắt lại rơi vào trên người Diệp Oản Oản nhìn tới nhìn lui.
Trước đó, thời điểm hắn đi tới Không Sợ Minh, cái người gọi là Không Sợ Minh Chủ đó, ăn mặc cứ y như là một bà quả phụ, lại còn dùng lụa đen che mặt. Hắn làm sao có thể nhận ra, cục cưng bé nhỏ khiến cho tim hắn đập rộn rã, lại có thể sẽ là Không Sợ Minh Chủ!
"Khó trách! Thời điểm trước đây, tôi ở tại Không Sợ Minh nhìn thấy nàng, mặc dù không thấy rõ tướng mạo, nhưng luôn cảm thấy thanh âm có chút quen thuộc. Nguyên lai, sớm trước đó lúc ở Nhiếp gia, tôi đã gặp qua nàng." Thẩm gia đại công tử lẩm bẩm trong miệng.