Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 1385: Tôi biết, cậu giỏi nhất



Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Cắt!" Bắc Đẩu nhanh nhảu mở miệng: "Phong tỷ, thật ra thì đệ cũng nghĩ như vậy, chỉ bất quá là không kịp nói mà thôi."
Diệp Oản Oản nhìn về phía Bắc Đẩu, mặt không đổi sắc mà mở miệng: "Tôi biết, cậu giỏi nhất rồi!"
Nghe vậy, Bắc Đẩu gật đầu liên tục: "Phong tỷ, tỷ quả nhiên là biết nhìn người!"
Diệp Oản Oản giờ phút này không có tâm tư chơi đùa cùng với Bắc Đẩu, trong lòng âm thầm thở dài. Cái Không Sợ Minh này, quả nhiên là một bãi nước đục! Có lẽ, chỉ có chờ sau khi Tử Vong Hoa Hồng của chính mình đủ lớn mạnh, mình mới có đầy đủ vốn liếng để từ trong vũng bùn này bò ra ngoài.
...
Trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng được đặt ở trong một trang viên, mà trang viên chính là do Khương lão vừa dụ vừa dọa, lấy thân phận thành viên của Không Sợ Minh uy hiếp, dùng nửa giá mua lại.
Trước mắt, các cường giả được chiêu mộ, toàn bộ được an bài ở bên trong trang viên.
Giờ phút này, phụ cận trang viên là một mảnh lạnh tanh.
Không bao lâu, một nam tử trẻ tuổi ăn mặc như bộ dáng đạo nhân, trên mặt mang theo một nụ cười như có như không, đi tới trước cửa trang viên.
"Vô Lượng Thiên Tôn *... Có ai ở nhà không?" Đạo nhân hướng vào bên trong trang viên hô lên.
* Theo mình hiểu là một câu niệm của đạo gia, giống như Amen hay A Di Đà Phật vậy.
"Có ai ở nhà không, nhanh ra một chút đi!" Ước chừng kêu mấy chục giây vẫn như cũ không người trả lời, thần sắc đạo nhân dần dần bắt đầu mất kiên nhẫn.
"Người nào?" Chỉ chốc lát sau, một ông lão mặc áo đen từ bên trong trang viên đi ra.
Lão giả này tên là Tưởng Thành, là một trong những nhóm nhân thủ mà Tử Vong Hoa Hồng thu nhận đầu tiên, thuộc về cao thủ hàng nhất lưu.
"Vô Lượng Thiên Tôn… Tôi chính là muốn hỏi một chút, nơi này là trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng sao?" Đạo nhân ý cười đầy mặt.
Nghe vậy, Tưởng Thành hơi sững sờ, chân mày chợt nhíu lại: "Làm sao cậu biết?"
"Bạn giới thiệu..." Đạo nhân mở miệng.
"Ồ?" Tưởng Thành như có điều gì suy nghĩ.
Gần đây Tử Vong Hoa Hồng quả thực thu nhận không ít cường giả, nếu như là bạn bè giới thiệu, ngược cũng là bình thường.
"Tiểu huynh đệ, muốn gia nhập Tử Vong Hoa Hồng cũng không đơn giản như vậy... Phải xem xem thân thủ của ngươi, có tư cách vào Tử Vong Hoa Hồng của ta hay không?" Tưởng Thành nói.
Nghe Tưởng Thành nói, đạo nhân như có điều gì suy nghĩ, cuối cùng gật đầu một cái: "Không có việc gì, không có việc gì... Tôi liền tùy tiện hỏi một chút, xác nhận nơi này là trụ sở chính của Tử Vong Hoa Hồng là được."
Đạo nhân dứt lời, xoay người liền muốn rời đi.
Nhưng mà, sắc mặt của Tưởng Thành lại bỗng nhiên trầm xuống.
Biểu hiện của đạo nhân này, vạn phần quái dị, nào phải là do bạn giới thiệu mà tới, căn bản chính là muốn xác định vị trí Tổng bộ của Tử Vong Hoa Hồng bọn họ!
Mặc dù không biết vị đạo nhân trước mặt này xuất phát từ mục đích như thế nào, nhưng Tưởng Thành nếu không tra rõ, làm sao có thể thả hắn ta rời đi?
"Đồ khốn, dám đến hỏi dò tin tức của Tử Vong Hoa Hồng bọn ta!"
Tưởng Thành thốt lên đầy giận dữ, thân hình trong nháy mắt biến mất tại chỗ, chỉ trong thời gian một nhịp hô hấp, đã đi tới bên cạnh đạo nhân.
Trong chốc lát, Tưởng Thành bắt lấy cánh tay của anh ta: "Hôm nay ngươi như không nói rõ ràng, chỉ sợ... không thể sống rời đi!!"
"Vô Lượng Thiên Tôn, lão nhân gia, hỏa khí không nên lớn như vậy, sẽ làm tổn thương thân thể." Trong lúc nói chuyện, thân thể đạo nhân khẽ động.
Nhưng mà, trong mắt Tưởng Thành lại chợt hiện lên vẻ kinh ngạc, đạo nhân này, thực lực sâu không lường được! Chỉ dùng thân thể, đã đem mình đánh văng ra…
Tưởng Thành vốn là muốn gọi người, chỉ bất quá, tốc độ của đạo nhân cực nhanh, trong nháy mắt đã mất tăm mất tích.
...
Vân Thành, khu vực họ Nhiếp – Nhiếp khu.
Tứ đại thế gia Độc Lập Châu, mỗi nhà chiếm cứ một khu vực chủ đạo. Như khu vực Nhiếp gia chiếm cứ, được gọi là Nhiếp khu. Khu vực cũng được gọi theo họ của các thế gia.
Phủ Nhiếp gia.
Thần Hư đạo nhân sau khi tiến vào phủ đệ, chạy thẳng tới chính đường.
Chương trước Chương tiếp
Loading...