Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 935



Chương 935

“Không có.”

“Không có chút mất mát nào luôn sao?”

Mặt Nam Tầm trầm xuống, lập tức bóp chặt cổ Thịnh Hoàn Hoàn: “Thành thật khai báo, có phải em và Lăng Kha bị Diệp Sâm mua chuộc hay không?”

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức giơ đôi tay đầu hàng: “Tiểu nhân không dám, xin nữ vương đại nhân tra xét rõ ràng.”

Trong mắt Nam Tầm b ắn ra tia hung ác, cảnh cáo nói: “Nếu em dám bán đứng chị thì chị sẽ bán rẻ em đấy.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhu nhược đáng thương hỏi: “Bán cho ai?”

Nam Tầm: “Lão Vương hàng xóm.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “Em quý lắm, bán rẻ đến mấy lão Vương kế bên cũng mua không nổi.”

“Cút.” Nam Tầm bật cười buông cô ra: “Hoan Hoan ngủ rồi, đi ra ngoài với chị một chút đi.”

“Được, em đi WC trước.”

Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên đi về hướng toilet, sau khi đóng cửa lại cô lập tức gửi tin nhắn cho Diệp Sâm: “Diệp thiếu, cơ hội tình cờ gặp mặt đã tới.”

Nam Tầm nói không sai, cô và Lăng Kha thật sự bị Diệp Sâm mua chuộc, ngày đó Diệp Sâm và các cô trò chuyện rất lâu, hiện giờ họ đều nghiêng về hướng Diệp Sâm, nỗ lực tác hợp cho hai người bọn họ.

Diệp Sâm cũng hứa với các cô là trừ phi Nam Tầm chịu hẹn hò với anh, nếu không sẽ không làm ra hành vi gây rối nào.

Cuộc gặp mặt tình cờ kế tiếp làm Thịnh Hoàn Hoàn phải mở rộng tầm mắt.

Diệp Sâm bị người ta đuổi giết, trên người trúng một đao, chân cũng bị thương, là Nam Tầm ra tay cứu anh một mạng rồi mang anh về nhà chữa trị.

Nhìn vết thương trên người Diệp Sâm, Thịnh Hoàn Hoàn ngơ ngác, Diệp Sâm thật sự bị người ta đuổi giết hay đang dùng khổ nhục kế?

Nếu là khổ nhục kế thì người đàn ông này thật làm người ta bội phục!

“Cái kia… Đã khuya rồi, em phải đi về, chị Nam Tầm, em thấy vết thương của Diệp thiếu không nhẹ, chị phải chăm sóc tốt cho anh ấy nha, em đi trước.”

Xác định Diệp Sâm không có việc gì, Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng chuồn mất.

Cái con nhỏ chết tiệt này.

Nam Tầm thầm mắng một câu rồi trừng Diệp Sâm: “Còn ngơ ra làm gì, mau cởi áo ra, máu sắp dính lên sô pha của tôi rồi kìa.”

Bả vai của Diệp Sâm trúng một đao làm máu nhuộm đỏ cả áo sơmi của anh, tay trái hoàn toàn không thể động đậy, anh nhìn cô gái trước mặt mà nói: “Em đưa tôi đi bệnh viện đi! Tôi sợ Hoan Hoan thức dậy sẽ sợ.”

Nam Tầm thấy cái áo của anh bị máu làm ướt đẫm thì sắc mặt âm trầm xuống: “Sao anh nói nhiều quá vậy?”

Cô mở hộp y tế ra, thấy anh còn ngồi đó bất động thì không vui nhăn mày lại: “Ngơ ra đó làm gì, còn muốn tôi cởi giúp anh à?”

Lúc này Diệp Sâm mới nâng lên tay phải, tháo từng cái nút trên áo ra để lộ lồ ng ngực dính máu.

Nam Tầm đã chuẩn bị xong thuốc và nước sát trùng, thấy Diệp Sâm còn mặc áo trên người thì lập tức nổi nóng: “Tôi bảo anh cởi áo ra, anh không nghe hiểu tiếng người à?”

Diệp Sâm nâng tay phải lên, dáng vẻ trông rất oan ức: “Tay áo không cởi ra được.”

“Phiền phức.” Nam Tầm nhìn vết thương của anh một cái, lập tức tiến lên bắt lấy cổ tay anh rồi tháo cái nút trên đó ra.

Chương trước Chương tiếp
Loading...