Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 592
Chương 592
“Trần Do Mỹ, cô quên ba cô bị ai đưa vào tù à? Trần Văn Huy là chú ruột của cô mà chẳng những không báo thù cho ba cô, trái lại còn nịnh bợ Thịnh Hoàn Hoàn, cô còn muốn ra mặt cho Trần Phỉ Phỉ sao?” Chu Mẫn cười lạnh thanh: “Buồn cười chúng ta còn muốn xem trò cười của Thịnh Hoàn Hoàn, tôi xem chúng ta mới là trò cười thật sự.”
Nói xong, Chu Mẫn nổi giận đùng đùng rời đi.
Trần Phỉ Phỉ cảm thấy không mặt mũi nào ở lại nên cũng vội vàng đi rồi.
Tới dưới toà nhà Đường thị, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Trần Văn Huy theo sát phía sau cô: “Ông đi về trước đi, nơi này không có chuyện của ông.”
Mặt Trần Văn Huy cứng đờ, ông ta còn tưởng Thịnh Hoàn Hoàn ngầm đồng ý cho mình đi theo, chứng minh ông ta có hi vọng trở lại Thịnh Thế, không ngờ cô lại tuyệt tình như thế.
Trần Văn Huy trầm ngâm nói: “Hoàn Hoàn, ba cháu không có anh chị em, để chú ở lại bên cạnh cháu đi, cháu vừa đến Thịnh Thế, bên cạnh không có ai để dùng cả.”
“Ông không cần nhọc lòng dùm tôi, không phải tôi còn có chú Tống sao?” Thịnh Hoàn Hoàn không cho Trần Văn Huy chút mặt mũi nào, mang theo vài người bước vào Đường thị.
Ngoài cửa, Trần Văn Huy cắn chặt răng: “Cho rằng ngồi lên vị trí kia thì ghê gớm lắm à, phải ngồi ổn mới được, một đứa con gái chẳng hiểu cái gì, tôi chờ xem cô bị người ta đuổi ra cửa như thế nào.”
Thịnh Hoàn Hoàn vừa bước vào Đường thị liền thấy vài người nhụt chí đi ra từ trong đó.
Tống Chí Thượng quen biết bọn họ nên tiến lên nói mấy câu, chỉ thấy người đi đầu ủ rũ phẩy tay với Tống Chí Thượng, an ủi vỗ vỗ bả vai Tống Chí Thượng rồi đi.
“Là lão tổng của Hằng Thượng, công ty ông ta rất có ưu thế cạnh tranh dự án này, không ngờ họ cũng thất bại.”
Vẻ mặt Tống Chí Thượng rất nặng nề: “Xem ra phong cách hành sự của giám đốc tân nhiệm Đường thị không theo lẽ thường.”
Thịnh Hoàn Hoàn hơi nhíu mày lại: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, mọi chuyện do người, phải nỗ lực mới biết được kết quả.”
Tống Chí Thượng gật đầu, lập tức đi về hướng lễ tân.
Rất nhanh, ông đã trầm mặt trở về: “Bọn họ nói hôm nay Đường tổng sẽ không tiếp khách.”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì đi vòng qua Tống Chí Thượng, đến chỗ lễ tân, nhận được đáp án tương tự, nhưng cô cũng không nhụt chí: “Hôm nay Đường tổng không tiếp khách, vậy ngày mai thì sao?”
“Ngày mai cũng không.”
“Lúc đi làm không tiếp khách, vậy sau tan tầm thì sao?”
Lễ tân xinh đẹp bị hỏi sửng sốt, sau một lúc mới lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn: “Chúng tôi không có quyền hỏi đến thời gian giám đốc tan tầm.”
“Vậy chắc cô biết tên của giám đốc các người chứ?”
Nếu Đường tổng không muốn tiếp khách, vậy cô chỉ có thể đi tìm anh ta.
“Xin lỗi, cái này tôi thật sự không biết.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “…”
Thoạt nhìn lễ tân này cũng không giống nói dối, xem ra giám đốc tân nhiệm này thật sự thần bí, việc này rất khó giải quyết.
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ, sau đó nói khẽ với lễ tân: “Cô có thể lấy được số điện thoại của thư ký giám đốc không, nếu được chắc chắn có hậu tạ.”