Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 563



Chương 563

Vừa vào cửa, Lam Nhan quần áo ngăn nắp lập tức nghênh đón: “Lăng Tiêu, anh đã trở lại, em có xuống bếp nấu vài món Thiên Vũ thích ăn, anh cũng cùng…”

“Cút.”

Nụ cười của Lam Nhan cứng lại trên mặt.

Lăng Tiêu lạnh lẽo đi vào thang máy, không chờ cả Thịnh Hoàn Hoàn.

Thang máy đóng cửa một lát, Lam Nhan mới mặt mày tái nhợt nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Lam Nhan và Ôn Bích, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Cô tự đi hỏi anh ta đi, nhưng nể mặt Thiên Vũ, tôi khuyên cô một câu, hai ngày này tốt nhất nên an phận một chút.”

Nói xong, cô ôm Lăng Thiên Vũ thân thể căng chặt lên lầu.

Lam Nhan cắn chặt môi: “Nhất định đã xảy ra chuyện gì, chị Ôn, mau tra giúp tôi hôm nay bọn họ đi đâu.”

Ôn Bích đứng bên cạnh âm trầm gật đầu: “Tôi đi ngay.”

Cả ngày hôm đó, Lăng Tiêu không đi công ty, chỉ nhốt mình vào phòng sách không ăn không uống.

Thịnh Hoàn Hoàn không dám đi quấy rầy, lúc này vào đó không khác gì tự rước lấy nhục, Lam Nhan cũng an phận không tới làm phiền.

Thịnh Hoàn Hoàn thấy lo cho Lăng Tiêu, vẫn luôn chuẩn bị cơm nóng, nghĩ rằng chờ hắn đi ra sẽ được ăn ngay, nhưng tới tối rồi mà vẫn không thấy hắn ra tới.

Hôm nay Lăng Thiên Vũ đặc biệt ngoan, giúp Thịnh Hoàn Hoàn nấu ăn, buổi tối còn tự tắm rồi đi ngủ sớm.

Rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn cũng lấy hết can đảm đi gõ cửa: “Lăng Tiêu, tôi bưng chút canh cho anh, có thể tiến vào không?”

Bên trong không có đáp lại, Thịnh Hoàn Hoàn phát hiện cửa không khóa thì nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.

Thấy Lăng Tiêu vẫn không nhúc nhích ngồi trước máy tính, cả người như một ngọn núi băng, không ngừng toà khí lạnh ra ngoài, sắc mặt lạnh đến dọa người: “Ai cho cô vào?”

Thịnh Hoàn Hoàn tiến lên bỏ mâm đồ ăn và canh: “Cả ngày anh không ăn không uống, vậy sao chịu được…”

“Ai cho cô vào?” Hắn lại giận dữ hỏi.

Thịnh Hoàn Hoàn rất muốn an ủi Lăng Tiêu vài câu, nhưng hắn như vậy thì cô thật sự nói không nên lời an ủi, hơn nữa hắn cũng không có khả năng nghe lọt tai: “Ăn chút đi, tôi liền ra ngoài.”

Cô để đồ ăn lại rồi rời khỏi phòng sách.

Thịnh Hoàn Hoàn nằm trên giường, bên cạnh trống rỗng làm không thể đi vào giấc ngủ, hai ngày này đã xảy ra quá nhiều chuyện.

Cửa phòng sách đóng chặt, cô dậy xem sách một lát mà vẫn không thấy buồn ngủ, vì thế đi đến phòng Lăng Thiên Vũ.

Cậu nhóc ngủ rất ngoan, ít khi xốc chăn.

Nhìn khuôn mặt nhỏ đáng yêu trước mắt, nghĩ đến chuyện hôm nay Lam Nhan dọn vào, Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cảm thấy rất buồn bực, rốt cuộc cô và Lăng Tiêu như vậy là gì của nhau?

Chương trước Chương tiếp
Loading...