Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 553
Chương 553
Sau khi cơm nước xong, cô lại lôi kéo Lăng Tiêu đi dạo phố với mình: “Hôm nay Lăng Hàn đã cứu tôi, tôi phải mua một món quà thể hiện lòng biết ơn, anh nói nên mua gì mới tốt đây?”
Giọng điệu của Lăng Tiêu không tốt lắm: “Chi phiếu.”
“Chi phiếu? Chắc anh ấy không nhận đâu.” Thịnh Hoàn Hoàn trầm ngâm: “Hơn nữa, ân cứu mạng sao cân nhắc được bằng tiền tài? Hơn nữa chắc Lăng Hàn cũng không thiếu tiền.”
Lăng Tiêu cao ngạo hừ lạnh: “Tin tôi đi, anh ta nhất định rất cần, hơn nữa sẽ dùng số tiền này lập mưu giết tôi như thế nào.”
Thịnh Hoàn Hoàn ngẩn người, lập tức nhớ tới chuyện Lăng Hàn đi tìm cô, nếu Lăng Tiêu biết cô đang điều tra hắn thì sẽ như thế nào?
Ánh mắt cô không được tự nhiên mà dời khỏi mặt hắn: “Không nghiêm trọng như vậy đó chứ, không phải anh đã chịu bỏ qua cho bác cả sao?”
Lăng Tiêu cũng không muốn nhiều lời với cô: “Có một số việc, cô không hiểu.”
Thịnh Hoàn Hoàn thử hỏi thăm dò “Anh đưa bác cả vào tù không chỉ vì ông ta tham ô công quỹ đúng không?”
Mặt Lăng Tiêu lạnh lẽo, ánh mắt không chút độ ấm: “Cô lại quên, chuyện không nên biết thì cô không cần hỏi đến.”
Thịnh Hoàn Hoàn có chút thất vọng: “Vậy không mua, chúng ta đến đoàn xe đi, anh luyện chạy với tôi, xem tôi có tiến bộ không, sau đó chỉ điểm một chút?”
Lăng Tiêu không cho mặt mũi: “Thịnh Hoàn Hoàn, tôi không quên lần trước là tôi thua cô, bảo một thủ hạ bại tướng chỉ điểm, cô đang cười nhạo tôi sao?”
Lăng Thiên Vũ khiếp sợ nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, dáng vẻ rất sùng bái: Hoàn Hoàn giỏi quá, còn thắng được đại ma vương.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn lại khóc không ra nước mắt: “Không có, tôi đâu dám cười nhạo anh, người sáng suốt đều nhìn ra tôi thắng anh là may mắn, anh căn bản không dùng hết sức.”
Cô nói thật, lần đó cô thắng được Lăng Tiêu chỉ do may mắn, nếu hắn dùng hết sức thì cô căn bản không có khả năng thắng.
Lăng Tiêu giơ tay búng một cái vào giữa mày Thịnh Hoàn Hoàn: “Cô cũng biết tự mình hiểu lấy.”
Thịnh Hoàn Hoàn mừng rỡ: “Vậy anh chịu rồi đúng không, anh yên tâm, tôi bảo đảm lúc này đoàn xe không có ai.”
Sau đó không bao lâu, Thịnh Hoàn Hoàn đã tự vả miệng mình.
Lam Nhan, Triệu Giai Ca, Trần Phỉ Phỉ, Bạch Sương, Lệ Hàn Tư, mà còn có Kim Thần?
Cmn, bốn nữ hai nam này hẹn hò ở đoàn xe sao? Đêm hôm mà luyện xe cái gì?
Còn tự tiện mang người của đoàn xe khác đến, đây là có ý gì?
Thịnh Hoàn Hoàn vừa thấy đối phương đông người, trong lòng không khỏi tính toán, có nên kêu Lăng Kha lại đây giữ thể diện, sau đó bỗng nhớ lại phe mình còn có Lăng Tiêu, cô sợ cái gì?
Một mình Lăng Tiêu có thể chống lại năm, còn lại một người không đủ cho cô chơi, nhưng ngoài miệng lại nói: “À, không thì hôm nào chúng ta lại đến đi?”
Lăng Tiêu nhận thấy sự thay đổi của Lăng Thiên Vũ, sắc mặt lập tức âm trầm: “Trở về.”
Vừa dứt lời, hắn muốn xoay người rời đi, lúc này giọng nói kích động của Lam Nhan truyền đến: “Thiên Vũ, Thiên Vũ, con tôi.”