Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 141
Chương 14
Chương 141
Khi Mộ Tư nói Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Tiêu cưỡng chế mang đi, Mã Lai trầm mặc vài giây, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Hai bảo vệ biết đoàn người Lăng Tiêu lái xe gì, Mộ Tư trực tiếp nói rõ tình hình với Mã Lai rồi lập tức ra lệnh: “Các cậu lập tức dẫn người đến đường XX, chặn Lăng Tiêu lại cho tôi, giờ tôi lập tức đi qua.”
Một lát sau vẫn nghe thấy Mã Lai đáp lại, Mộ Tư chau mày: “Mã Lai?”
Mã Lai đi vào một nơi yên lặng, hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh hỏi: “Lão đại, anh cản Lăng Tiêu lại làm gì?”
Mặt Mộ Tư càng âm trầm: “Đương nhiên là phải cướp Hoàn Hoàn về, hiện tại cô ấy còn hôn mê, ai biết Lăng Tiêu sẽ làm gì.”
Nghĩ đến dáng vẻ kiều diễm ướt át vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn, Mộ Tư liền lo sợ bất an: “Đừng hỏi nữa, mau đi đi.”
Nếu không đi nữa, chờ Lăng Tiêu chạy ra đại lộ thì không còn kịp nữa.
Nhưng Mộ Tư lại nghe thấy Mã Lai thở dài, bất đắc dĩ lại bi ai mà nói: “Lão đại, đừng đuổi theo, cho dù Lăng Tiêu muốn làm gì Thịnh tiểu thư cũng là hợp pháp.”
Cả người Mộ Tư cứng đờ, đầu óc hơi ngơ ra: “Cậu nói vậy là có ý gì?”
Mã Lai không đành lòng mà nói: “Bọn họ đã kết hôn.”
Đầu Mộ Tư trống rỗng, ngực như bị một ngọn núi lớn đè nặng, làm anh ta khó chịu sắp hít thở không thông, sau một lúc lâu mới tìm lại giọng nói của mình: “Vừa rồi cậu nói cái gì.”
“Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn đã kết hôn.”
“Cậu lặp lại lần nữa.”
Nghe tiếng nói khàn khàn truyền tới, Mã Lai cũng cảm thấy khó chịu, nhưng nghĩ đến Mộ Tư đã đối xử với Thịnh Hoàn Hoàn thế nào thì rất tức giận: “Tôi nói chị dâu đã đi lấy chồng, ngay vào ngày anh đi Mỹ, chị dâu và Lăng Tiêu đã đến Cục Dân Chính, một nửa Hải Thành đều đã biết việc này.”
Mã Lai vừa dứt lời thì điện thoại đã bị đối phương cắt đứt.
Mã Lai chửi nhỏ một tiếng, cũng không biết đang tức giận với ai.
Lúc này Đường Văn Vũ và Hứa Ninh Viễn đi đến, Mã Lai trầm trọng mà nhìn bọn họ: “Lão đại đã biết chuyện của chị dâu và Lăng Tiêu rồi.”
Sắc mặt Đường Văn Vũ và Hứa Ninh Viễn lập tức thay đổi.
Ba người trầm mặc hồi lâu, Đường Văn Vũ nói: “Sớm muộn gì đều sẽ biết thôi, dù sao anh ta đã chọn Bạch Tuyết, cũng không có gì để khó chịu.”
Hứa Ninh Viễn cũng nói: “Đúng vậy, hẳn lão đại đã sớm đoán được kết quả này, chỉ cho anh ta thay lòng đổi dạ, không cho người ta đi lấy chồng à?”
Mã Lai nghe xong thì không vui mà nói: “Các anh biết cái gì.”
Mỗi lần lão đại uống say đều gọi tên chị dâu… Cũng là tên của Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ sợ cả lão đại cũng không rõ địa vị của cô quan trọng đến mức nào trong lòng mình.
Nghĩ đến giọng nói vừa rồi của Mộ Tư, Mã Lai không khỏi hơi lo lắng.
E rằng có vài thứ đã mất đi rồi mới biết nó đáng quý đến mức nào.
Giờ phút này trong đầu Mộ Tư trống rỗng, di động rơi xuống khỏi tay anh, thân hình cao lớn ngã vào sô pha, cả người như bị rút cạn linh hồn.