Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 100
Chương 100
“Tối hôm qua em dùng điện thoại của anh gọi điện cho chị Hoàn Hoàn.”
Khóe miệng Mộ Tư vừa nâng lên một đường cong thì lập tức cứng lại trên mặt, đã cười không nổi: “Em gọi điện thoại cho cô ta làm gì?”
“Thật xin lỗi, tối hôm qua em thấy anh khó chịu như vậy thì rất lo lắng, nhưng em không biết nên giúp anh thế nào, em liền nghĩ đến chị ấy, chị ấy ở bên anh lâu như vậy, em nghĩ chị ấy nhất định biết cách.”
Bạch Tuyết lã chã chực khóc, chân tay luống cuống như một đứa trẻ làm sai chuyện: “Anh Mộ đừng nóng giận, em không biết quan hệ của hai người đã căng thẳng đến vậy, đều là tại em.”
Sắc mặt Mộ Tư bỗng lạnh xuống: “Có ý gì, có phải Thịnh Hoàn Hoàn nói với em cái gì không?”
Anh ta hiểu rất rõ tính tình của Thịnh Hoàn Hoàn, sợ rằng Tuyết Nhi sẽ thiệt thòi.
Bạch Tuyết lắc đầu, muốn nói lại thôi.
“Có phải cô ta mắng em không?”
“Không có, chị Hoàn Hoàn không có mắng em.”
Bạch Tuyết liên tục giải thích, nói lại nguyên văn lời của Thịnh Hoàn Hoàn cho Mộ Tư nghe.
Mộ Tư nghe xong thì sắc mặt có chút phức tạp.
Thịnh Hoàn Hoàn luôn quan tâm sức khoẻ của anh ta nhất, mỗi lần sinh bệnh cô luôn bận bịu tứ phía, đau lòng muốn chết, hận không thể chịu tội thay anh ta.
Anh bị dị ứng cồn, cô không cho anh uống rượu.
Nhưng anh ta bàn chuyện làm ăn nên thường không thể từ chối, mỗi khi anh ta người đầy chấm đỏ trở về, cô sẽ hung hăng mắng một trận, sau đó lại đau lòng chiếu cố anh trắng đêm.
Giờ phút này nghe Thịnh Hoàn Hoàn bỏ mặc anh ta khó chịu bị dày vò như vậy, trong lòng anh ta đột nhiên có chút đắng chát.
Mộ Tư nắm lấy tay Bạch Tuyết: “Về sau đừng gọi điện thoại cho cô ta nữa, có gì không hiểu thì hỏi anh của em, hoặc là vệ sĩ bên cạnh anh.”
Bạch Tuyết ngoan ngoãn khẽ gật đầu: “Dạ.”
Buổi chiều, Mộ Tư đi đến tập đoàn Hàn Tín, vẫn không dẫn Bạch Tuyết ra ngoài.
Vợ chồng Hàn Tín không gặp được Thịnh Hoàn Hoàn thì rất thất vọng, nói thẳng qua một thời gian nữa họ đến Hải thành thì Mộ Tư nhất định phải dẫn Thịnh Hoàn Hoàn đi cùng.
Mộ Tư không giải thích, chỉ nói mình nhất định sẽ tiếp đón nồng nhiệt.
Sau khi ra khỏi tập đoàn Hàn Tín, Mộ Tư nhìn bầu trời xinh đẹp phía trước, khóe miệng hơi nhếch lên, nếu vụ làm ăn này thành công thì Mộ thị sẽ phát triển mở rộng, Mộ thị phát triển thì nhất định sẽ xuôi gió xuôi nước, thế không thể đỡ.
Những năm qua, Mộ Tư dựa dẫm vào Thịnh gia, ngày nào cũng ra ra vào vào Thịnh gia, dù còn chưa thật sự ở rể, nhưng cũng không có gì khác biệt cả.
Còn bên kia, anh ta phải nén giận, giấu tài trước mặt Mộ Thành Chu, bị người ta xem thường, bị người ta chế giễu, nhận hết khinh bỉ.
Bây giờ không còn ai dám xem thường, không ai có thể ngăn cản bước chân tiến tới của anh ta nữa.
Mà giờ khắc này, Mộ Tư lại đột nhiên nghĩ đến Thịnh Hoàn Hoàn.
Nếu phải tìm một người để chia sẻ sự vui sướng và thành công thời khắc này, người đầu tiên mà Mộ Tư nghĩ tới chính là Thịnh Hoàn Hoàn.
Nói ra thì vụ làm ăn này cũng có không ít công lao của cô!