Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 951
CHƯƠNG 951
“Nếu tổng giám đốc làm vậy, với tính cách của phu nhân, chắc chắn sẽ không tới cầu xin tổng giám đốc, mà cô ấy sẽ đồng cam cộng khổ cùng Bùi Dật Duy.” Thư ký Lưu ngẫm nghĩ một lát, rồi nghiêm túc đưa ra đáp án.
“Cậu có thể cút được rồi.” Nguyễn Hạo Thần nhìn thư ký Lưu với ánh mắt sắc bén, những lời anh ta nói thật khó nghe, nhưng trong lòng anh cũng hiểu rõ, thư ký Lưu đang nói sự thật.
Với tính cách của cô, chắc chắn sẽ làm theo đáp án đó.
Thư ký Lưu thấy ấm ức vô cùng, chính chủ tịch đã hỏi đấy thôi, chẳng qua anh chỉ trả lời theo đúng sự thực thôi mà, anh sai chỗ nào chứ?
Tối đó Nguyễn Hạo Thần tới Danh Tước, dĩ nhiên anh không đi một mình mà còn rủ thêm vài người nữa.
“Anh ba à, có chuyện gì vậy? Chẳng phải là chị ba đã quay về rồi sao? Anh không ở bên chị ấy à, còn có thời gian tới uống rượu với bọn này nữa chứ.” Tịch Xuyên biết rõ tình trạng của anh lúc này, và cũng hiểu kha khá vê chuyện của Tô Khiết.
Lúc trước anh ba như phát điên lên mà tìm chị dâu khắp nơi, bây giờ chị ấy đã quay về thành phố A rồi, nhẽ ra anh nên dính chặt lấy chị mọi lúc mọi nơi mới phải chứ
Sao lại có thì giờ ngồi uống rượu với bọn họ như thế này? Đúng là chuyện lạ mà.
Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua anh ta, ánh mắt anh lạnh tanh.
“Anh ba? Sao thế?” Tịch Xuyên thấy thế thì sợ đến nỗi thiếu điều làm đổ luôn rượu trong ly, ánh mắt lúc nãy của anh ba thật là đáng sợ mà.
Nhìn qua là biết ngay anh đang thèm khát thiếu thốn lắm, chắc là chị dâu không thỏa mãn được anh ấy đây mà.
“Anh ba, bộ anh không được thỏa mãn chuyện kia à?” Tịch Xuyên uống một ngụm rượu rồi đánh liều hỏi tiếp: “Chẳng lẽ là chị dâu không thể thỏa mãn được anh sao?”
Câu nói này của anh ta chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
“Tịch Xuyên, cậu câm mồm được rồi đó.” Khuôn mặt của Nguyễn Hạo Thần lúc này tối sầm đi trông vô cùng đáng sợ, giọng điệu anh cũng lạnh tanh đến ghê người.
Thỏa mãn anh? Bây giờ anh muốn gặp cô thôi cũng khó, nói gì tới thỏa mãn chứ?
“Anh ba và chị dâu đã li hôn rồi mà. Nếu đã li hôn thì chị ấy đâu thể ngủ với anh ba nữa, vậy thì làm sao mà thỏa mãn anh ấy được?” Tiểu Thất nhỏ tuổi nhất, vẻ ngoài cũng trông ngây thơ nhất, nhưng có đôi lúc cậu ta lại không hề ngây thơ chút nào.
Tiểu Thất nói câu này đúng là không sai chữ nào!
“Phụt!” Tịch Xuyên nghe cậu ta nói vậy thì liền phì cười, nói: “Ừ, Tiểu Thất nói có lý lắm, li hôn rồi thì không thể ngủ với nhau được, anh ba cứ phải “Trăng khuya nương gối bơ phờ tóc mai’ riết rồi thành ra bị thiếu thốn tình cảm, vậy nên tới đây uống rượu với chúng ta.
“Sau tự nhiên anh ba lại li hôn với chị dâu vậy?” Vì Nguyễn Hạo Thần không cho phép nói chuyện này với người khác nên cậu năm Tào vẫn chưa biết rõ lắm.
Cho nên tất cả mọi người trừ Tịch Xuyên và Đường Lăng ra chỉ biết chuyện Nguyễn Hạo Thần đã li hôn với Tô Khiết thôi, còn cụ thể ra sao thì không hề nắm rõ.
“Chuyện này nói ra thì dài lắm, nhưng tóm gọn lại thì là do anh ba không trông chị dâu cho kỹ vào.” Tịch Xuyên cũng không nói rõ, nhưng chuyện này anh ta chính là người biết rõ nhất, anh cho rằng chị dâu có thể li hôn được là vì anh ba đã đặt ra điều kiện như vậy với chị ấy.
Ai bảo anh ba rảnh hơi rồi tự nhiên đòi làm cái hợp đồng gì đó làm chi? Mà còn đặt ra các điều kiện như là khi anh ba không có ở thành phố A thì có thể tìm thư ký Lưu để làm thủ tục li hôn, làm vậy chẳng khác nào cố tình tạo điều kiện cho chị ấy.
Thật ra thì Tịch Xuyên cũng biết là anh ba không hế có ý muốn li hôn, chắc chắn chính chị dâu là người yêu cầu, nhưng dù chị ấy có muốn thì anh ba cũng có thể ngăn không cho chị viết và không ký vào đơn mà.