Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 806
Chương 806
Vừa bắt đầu, Tô Khiết gọi điện thoại cho anh, nói muốn mô hình ô tô, anh lúc đó tưởng rằng vì cô thích, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần cô nói muốn, anh không thể không cho cô.
Bây giờ, anh nghĩ lại, anh lúc đó hỏi cô có phải thích hay không, nhưng cô lại không trả lời, cho nên cô…
Cho nên cô nói muốn mô hình ô tô, không phải vì cô thích, mà là vì mục đích khác.
Cô là vì làm bước đệm cho việc tiếp theo, là vì chuẩn bị cho việc có thể thành công li hôn với anh.
Rất rõ ràng, cô đã tính toán mọi thứ kĩ càng, cô biết cô bảo thư kí Lưu làm thủ tục li hôn, thư kí Lưu chắc chắn sẽ gọi điện thoại cho anh.
Cho nên, cô gọi điện thoại cho anh trước, nói là muốn mô hình kia, thư kí Lưu khi gọi điện thoại cho anh, anh liên tưởng rằng việc thư kí Lưu muốn nói là chuyện mô hình xe.
Cô giỏi như thế, có lẽ là đã nhìn ra được ý nghĩa của mô hình xe kia với anh không bình thường.
Được, được lắm, cô được lắm, tính toán rất tốt.
Hừ, anh vậy mà lại dễ dàng tin lời cô như vậy, lúc đó sao lại không hỏi thêm chứ?
Là lỗi của anh, là do anh sơ xuất, anh rõ ràng biết, anh rõ ràng luôn biết, tại sao lúc đó thư kí Lưu gọi điện thoại cho anh, anh lại không hỏi thêm chứ?
Anh lúc đó chỉ cần nói đến chữ mô hình xe thôi, thư kí Lưu cũng sẽ không hiểu lầm.
Anh lại còn nói với thư kí Lưu cô muốn gì cũng cho cô, anh lúc đó đầu óc chắc chắn bị úng nước rồi.
Anh biết chuyện này không thể trách thư kí Lưu, đến anh cũng tin lời cô, thư kí Lưu sao có thể là đối thủ của cô chứ.
“Sếp, đây là giấy li hôn của anh, bà chủ đã lấy đi rồi.” Nhưng thư kí Lưu đúng là có mắt như mù, đến bây giờ vẫn chưa thấy rõ mọi chuyện, lúc này lại còn lấy giấy li hôn ra.
Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng chuyển tâm mắt nhìn về phía tờ giấy li hôn trên tay thư kí Lưu, chỉ trong chớp mắt đó, ánh mắt anh dường như muốn xé nát tờ giấy đó ra.
Giấy chứng nhận kết hôn của anh còn ở trên người, bây giờ lại đưa cho anh chứng nhận li hôn là như thế nào?
Anh cần làm gì chứ?
Anh không nói lời nào, cho nên thư kí Lưu căn bản không biết anh đang nghĩ gì, thư kí Lưu suy nghĩ một lúc lại nhỏ giọng nói: “Thực ra bà chủ cũng rất tốt, lúc đó tôi đem suy nghĩ của sếp truyền đạt lại cho cô ấy, nói với bà chủ muốn lấy gì cứ nói, tôi thậm chí còn nói với bà chủ nếu như sợ phiền phức có thể lấy tiền mặt, nhưng bà chủ kiên quyết không lấy gì cả.”
Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng sáng lên, khóe miệng khẽ thêm một tia lạnh lùng, cô đương nhiên không cần thứ gì của anh, li hôn rồi, cô chính là muốn dứt bỏ sạch sẽ với anh, vậy thì sao có thể muốn thứ gì được.
Người phụ nữ đó, anh không thể hiểu rõ, cô tuyệt tình như vậy, chính là điên cuồng như vậy.
Đối với người như anh, cô không hề lưu luyến chút nào, càng huống chỉ đồ của anh.
“Sếp, tôi cảm thấy bà chủ chắc thích sếp đó, lúc đó bà chủ rất đau lòng, rất buồn…” Thư kí Lưu lúc này mặc dù tỉnh rồi nhưng nhận thức của anh ta dường như vẫn đang dừng ở lúc say rượu.
“Cậu nói cái gì? Cô ấy rất đau lòng? Rất buồn?” Nguyễn Hạo Thần khẽ ngây ra, con mắt nhanh chóng sáng lên, sắc mặt lộ ra vài phân bất ngờ rất rõ ràng, lúc đó trái tim anh bỗng run lên kịch liệt.
Cô tỏ ra rất đau lòng, rất buồn bã trong lúc ly hôn? Thế chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ rằng thực chất cô không nỡ ly hôn với anh sao?
Thật sự là như thế à?