Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 719
Chương 719
“Anh ba, có chuyện gì vậy?” Tịch Xuyên đang giải quyết chuyện thu mua công ty của nhà họ Nguyễn, lúc này đang rất bận bịu, cũng là lúc quan trọng nhất.
“Giúp tôi một chuyện.” Nguyễn Hạo Thần biết chuyện Tịch Xuyên thu mua công ty của nhà họ Nguyễn, nên anh cũng biết lúc này Tịch Xuyên đang rất bận rộn, nhưng chuyện này chỉ có Tịch Xuyên có thể làm được thôi.
“Anh ba cứ nói.” Tịch Xuyên ngẩn người, con ngươi khẽ chớp. Anh ta biết anh ba lâu như vậy, đây mới là lân đầu tiên anh ba muốn anh ta hỗ trợ.
Nghe giọng điệu của anh ba cũng khác với bình thường, cho nên việc này nhất định rất quan trọng, ít nhất là quan trọng đối với anh ba.
Cho nên dù bây giờ Tịch Xuyên có bận cỡ này vẫn quyết định gác lại xử lý chuyện của anh ba trước.
“Tôi gửi tin nhắn cho cậu, cậu giúp tôi tra camera giám sát xem có thể tìm được chiếc xe này hay không, nó đi ra từ trung tâm thương mại Quảng Dụ.” Lần này, Nguyễn Hạo Thần nói rất kỹ càng.
“Được, em biết rồi.” Tịch Xuyên vốn tưởng anh ba muốn mình giúp đỡ thì nhất định là chuyện rất lớn, không ngờ tới chỉ là tra camera giám sát. Chuyện này quá đơn giản, chính là sở trường của anh ta: “Anh ba, em lập tức đi thăm dò, tra được thì sẽ báo tin cho anh.”
Tịch Xuyên nói xong thì liền cúp máy.
Lúc cúp máy, Tịch Xuyên liền đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Tổng giám đốc Tịch, cái này còn chưa xong mà…” Thư ký thấy anh ta muốn rời khỏi thì sửng sốt, ở đây bận muốn chết, tổng giám đốc còn muốn rời đi?
“Tự xử lý đi, thu mua mấy công ty nhỏ này đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi.” Tịch Xuyên trực tiếp rời đi, đầu cũng không ngoảnh lại.
Khóe môi thư ký giật giật, mấy công ty nhỏ? Ở kinh thành, công ty nhà họ Nguyễn nằm trong top đầu đấy, tuyệt đối không phải là công ty nhỏ, nếu không bà Tịch cũng không có khả năng cho Tịch Xuyên cưới Nguyễn Trà My.
Nhưng mà ông chủ muốn đi, anh ta cũng không ngăn lại được.
Nếu như máy giám sát không được kết nối mạng thì không thể hack từ xa. Phản ứng đầu tiên của Tịch Xuyên là nghĩ tới Tào Du. Tào Du là cục trưởng cục cảnh sát…
Có điều sau một giây thì bước chân của Tịch Xuyên đột nhiên ngừng lại. Việc tra xét như này tìm Tào Du là thuận tiện nhất, nhưng vì sao anh ba không tìm Tào Du mà lại tìm mình?
Tịch Xuyên đột nhiên cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ.
Anh ta vừa mới tính tìm Tào Du hỗ trợ thâm nhập vào mạng nội bộ, nhưng anh ba không tìm Tào Du, bỏ gần tìm xa mà tìm mình, vậy thì chuyện này có chút kỳ quái, không, là rất kỳ quái.
Tịch Xuyên vừa định gọi điện thoại thì dừng động tác, sau đó tìm một số điện thoại khác, gọi tới.
Tịch Xuyên vốn cho rằng tra một chiếc xe qua camera giám sát là chuyện rất đơn giản, nhưng bởi vì thành phố A có rất nhiều camera giám sát trên đường, chiếc xe kia là từ trung tâm mua sảm Quảng Dụ rời đi, chỗ ấy là nơi phồn hoa nhất, nhiều camera giám sát nhất.
Nhưng mà Tịch Xuyên đã tra xét camera ngoài mười dặm tất cả đoạn đường bên ngoài của hàng cũng không phát hiện được chiếc xe kia.
Tịch Xuyên sẽ không nghi ngờ lời của Nguyễn Hạo Thần, nhưng mà anh ta thật sự không tra ra được.
Ngược lại, anh ta nhìn thấy xe của Tào Du từ trung tâm rời đi một đường đi về hướng đông, đi trên đường như không có mục đích…
Tịch Xuyên không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là anh ta cảm giác chiếc xe của Tào Du xuất hiện ở đây không phải là trùng hợp.
“Anh ba, không tra được chiếc xe mà anh nói.” Tịch Xuyên nhanh chóng gọi điện thoại báo cho Nguyễn Hạo Thần, bởi vì anh cảm thấy chuyện này đối với anh ba vô cùng quan trọng, anh sợ sẽ làm chậm trễ chuyện của anh ba.