Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 562
Chương 563
Đúng lúc này, trong phòng lại có tiếng chuông điện thoại vang lên, lần này là điện thoại của Nguyễn Hạo Thần, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại không muốn để ý đến nó, anh vẫn hôn cô ngấu nghiến như trước.
“Điện thoại của anh, điện thoại của anh kêu kìa.” Tô Khiết dùng sức đẩy anh ra.
Nhưng Nguyễn Hạo Thần không thèm để ý đến, động tác càng thêm mãnh liệt hơn.
Tô Khiết vùng vẫy giơ tay ra, cầm lấy điện thoại đưa đến trước mặt anh: “Điện thoại của anh, nghe máy đi.”
Đương nhiên, lúc này Tô Khiết hoàn toàn không biết đó là một cuộc điện thoại như thể nào.
Lúc này, Tô Khiết vẫn ở phía trên như trước, vì vậy, cô mới có thể lấy được điện thoại của anh.
“Xem ra, là anh cố gắng chưa đủ… Nguyễn Hạo Thần không thèm nhìn đến cái điện thoại, chỉ nhìn vào cô, gian tà cười một tiếng, lúc này, cô vẫn còn tâm trạng nghe điện thoại, xem ra, đúng là anh cố gắng chưa đủ rồi.
Vì vậy, anh không để ý, càng cố gắng hơn nữa.
Nghe thấy lời của anh, đôi môi của Tô Khiết khẽ co giật, anh còn chưa cố gắng đủ?
Bây giờ toàn thân cô đau nhức, anh còn muốn thế nào nữa? Lúc này, Tô Khiết cảm thấy, anh không phải người, chính xác hơn thì anh là một con cầm thú đội lốt người.
Điện thoại của anh vẫn đang reo, hiển nhiên người gọi đến rất cố chấp, không có ý định sẽ ngừng lại.
“Điện thoại của anh, anh nghe máy đi đã, nói không chừng có việc gấp.” Tô Khiết dùng sức vỗ vào cánh tay đang di chuyển lung tung trên người cô của anh, nhét điện thoại vào trong tay anh.
Tô Khiết muốn nhân cơ hội này chạy đi, cô không muốn cùng anh ở trên giường tiếp nữa, như vậy rất nguy hiểm, rất nguy hiểm.
Nhưng mà, cô vừa động đậy, Nguyễn Hạo Thần đã dang tay ra, kéo cô vào lòng một lần nữa.
Tô Khiết đột nhiên có cảm giác khóc không thành tiếng, cô cảm thấy thân thủ của mình càng ngày càng kém rồi, như vậy mà cũng không thể chạy được, đúng là mất mặt mà, những huấn luyện trước kia đều phí phạm rồi.
Nguyễn Hạo Thần nhìn vào dãy số trên điện thoại, là một số lạ, anh cảm thấy không nhất thiết phải nghe máy.
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại cũng dừng lại.
Nguyễn Hạo Thần nhếch môi, rồi sau đó trực tiếp ném điện thoại ra ngoài.
Chiếc điện thoại lượn một vòng thật đẹp trong không khí, sau đó rơi xuống thảm nhà.
Nhìn thấy anh ném điện thoại xuống, Tô Khiết lập tức có một dự cảm không tốt, mà ngay sau đó, dự cảm không tốt của cô đã trở thành sự thật.
Lúc anh hôn cô một lần nữa, Tô Khiết không nhịn được hét lên: “Nguyễn Hạo Thần, anh có còn là người hay không.”
“Ngoan, bây giờ không phải lúc để thảo luận vấn đề này.” Nguyễn Hạo Thần khẽ cười, anh rất thích dáng vẻ mạnh mẽ lúc này của cô, chân thực mà đáng yêu, cũng vô cùng quyến rũ.
“Nguyễn Hạo Thần, anh không sợ cạn kiệt mà chết à.” Tô Khiết tức đến mức hận không thể cắn chết anh.
“Yên tâm, sẽ không có ngày đó đâu.” Đối với điều này, cậu ba Nguyễn vô cùng tự tin, giọng nói của anh còn kèm theo ý cười.
Nghe thấy lời của cô, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên nhớ đến một chuyện, hình như cô không tránh thai, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, cô không hề tránh thai.