Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 2995
2995
“Tôi muốn hôn, bây giờ có thể hôn không?” Đường Lăng không hề biết Lâm Bối đang thầm mắng anh té tát trong lòng, đương nhiên cho dù cậu cả Đường biết thì cũng không để ý.
Đánh là thương, mắng là yêu, như này có cái gì không đúng chứ?
Lâm Bối tiếp tục khiếp sợ, cô thật sự không cách nào tưởng tượng nổi, thế mà lúc này Đường Lăng lại có thể hỏi ra câu như vậy, hơn nữa vẻ mặt vẫn vô tội như thế, thản nhiên như thế!
“Không thể.” Lâm Bối nghiến răng nghiến lợi trả lời, lần này, cô không thả lỏng, đôi tay vẫn đẩy mặt anh ra.
Lâm Bối không chú ý lúc này một tay của cô đang cố gắng che trúng miệng Đường Lăng.
Khóe môi Đường Lăng hơi cong lên, sau đó khẽ cắn một cái vào lòng bàn tay cô.
Lâm Bối giống như bị bỏng, theo bản năng thu tay về, Đường Lăng lại tiến lên trước, hôn lên môi cô lần nữa.
“Nhưng tôi muốn, tôi muốn hôn em, làm sao bây giờ?” Môi Đường Lăng nhẹ nhàng đặt lên môi cô, tiếng lẩm bẩm trầm thấp truyền ra, mang theo dịu dàng khiến người nghe say mê.
Bàn tay đang đẩy của Lâm Bối càng thêm yếu ớt, mà Đường Lăng cũng không hôn sâu, chỉ khẽ chạm vào hai lần, sau đó lại ngẩng đầu lên.
“Cho hôn không?” Đường Lăng ngẩng đầu, trong mắt ngậm ý cười, lại hỏi cô vấn đề vừa rồi.
“Không…” Lâm Bối vẫn giống như trước, phản ứng đầu tiên là muốn từ chối, nhưng cô lại nghĩ đến vừa rồi cô từ chối hai lần nhưng đều vô dụng, căn bản không ngăn cản được Đường Lăng.
Không phải Đường Lăng vẫn hôn sao, vì vậy câu trả lời của cô có tác dụng gì?
Rõ ràng Đường Lăng đang trêu chọc cô!
Lâm Bối sắp bị chọc cho tức chết rồi, cô quyết định, nếu anh lại nói mấy lời vớ vẩn, lại làm chuyện như vậy với cô, cô sẽ, cô sẽ… Ngay lúc Lâm Bối còn chưa nghĩ ra sẽ thế nào, đột nhiên điện thoại của Đường Lăng vang lên.
Đường Lăng thoáng nhìn điện thoại di động ở mép giường, trên màn hình hiển thị là Mạnh Lâm gọi đến.
Lông mày Đường Lăng khẽ cau lại, trong lòng rất không hài lòng, nhưng vẫn giơ tay ra cầm điện thoại di động, nhận cuộc gọi.
Đường Lăng cũng không đứng vậy, vẫn cứ đè nửa người lên người Lâm Bối mà nghe điện thoại như vậy.
“Cậu Đường, anh, anh dậy rồi sao?” Giờ phút này, Mạnh Lâm ở bên ngoài khách sạn đang rất sốt ruột, đã hơn chín giờ rồi mà cậu Đường vẫn chưa dậy.
Mạnh Lâm vừa nghĩ đến trong phòng cậu cả Đường còn có một người đàn ông khác, người đàn ông mà đêm qua cậu cả Đường tự mình ôm vào khách sạn, Mạnh Lâm đã cảm thấy sợ hãi run rẩy cả người.
Đều nói sắc đẹp hại người, quả nhiên không sai chút nào, bình thường cậu cả Đường bình tĩnh như vậy, thông minh nhanh nhạy như vậy, thế mà cũng vì sắc đẹp mà chậm trễ việc chính.
“Ừm.” Đường Lăng trả lời, nghe không ra giọng điệu gì, nhưng có thể nghe ra được bất mãn trong đó.
Tay cầm di động của Mạnh Lâm run lên, cậu Đường tức giận rồi sao?
Anh ta quấy rầy chuyện tốt của cậu Đường rồi sao?
Nhưng cũng đã chín giờ, cũng nên làm chuyện chính rồi, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đã vô cùng cấp bách, còn đang đợi cậu cả Đường đến giải quyết đấy.
“Cậu Đường, tất cả mọi người đều đang đợi anh đến giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.” Đường Lăng biết cậu cả Đường bị quấy rầy rất bất mãn, nhưng anh ta vẫn kiên trì nói hết lời.
Giờ phút này Đường Lăng đè trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, vì vậy Lâm Bối có thể nghe thấy tiếng nói bên kia điện thoại.