Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 2963
Chương 2963
Nếu nói về thực lực thì nhà họ Trác không so được với nhà họ Đường, lại càng không so được với cậu ba Nguyễn.
Vò vậy luật sư Vương cảm thấy tìm người giải quyết cũng vô ích.
Nếu cô Trác không sai thì có thể đi tìm người, nhưng bây giờ rõ ràng là lỗi của cô Trác, hơn nữa những việc cô Trác làm dù anh ta nhìn cũng thấy đáng sợ.
“Được rồi, bà đừng làm ồn nữa, tôi đi tìm phó cục trưởng Lý.” Ba Trác bị mẹ Trác ồn ào phát bực, nhưng vẫn đồng ý đi tìm người.
Luật sư Vương nhìn ba Trác, trong mắt loé lên vài phần kinh ngạc, anh ta vốn tưởng giám đốc Trác là người sáng suốt, nhưng không ngờ… Bây giờ tìm phó cục trưởng Lý cũng vô ích, chỉ sợ phó cục trưởng Lý bây giờ cũng không gặp giám đốc Trác thôi.
Luật sư Vương thấy ba Trác định gọi cho phó cục trưởng Lý thì không nói gì nữa.
“Giám đốc Trác à.” Điện thoại đổ chuông vài lần mới có người nghe máy.
“Cục trưởng Lý à, bây giờ ông có đang ở đồn cảnh sát không? Tôi…” Ba Trác quá sốt ruột nên cũng bớt đi những lời khách sáo.
“Giám đốc Trác, bây giờ tôi không ở đồn cảnh sát, tôi đang làm việc ở ngoài.” Giọng phó cục trưởng Lý truyền tới, ý từ chối đã quá rõ ràng.
Ba Trác sững sờ, ông ta không ngốc, đương nhiên nghe ra lời từ chối của phó cục trường Lý, ông ta vẫn phải cố nhẫn nhịn: “Vậy tôi ở đồn cảnh sát chờ ông về.”
“Ông không cần chờ tôi, hôm nay tôi không về đó đâu. À, mấy ngày tới tôi cũng không về đâu, tôi đang đi công tác.” Trong giọng phó cục trưởng Lý đã có sự khó chịu.
“Cục trưởng Lý, ông cũng biết chuyện của Lam Lam đó. Ông cũng nhìn con bé lớn lên, bây giờ Lam Lam xảy ra chuyện ông không thể mặc kệ.” Ba Trác biết cục trưởng Lý không muốn gặp mình, ông ta cũng không nhiều lời nữa, nếu không gặp thì nói luôn trong điện thoại.
“Giám đốc Trác, chuyện này ông tìm tôi cũng vô ích, tôi thật sự không có cách nào khác.” Nếu ba Trác đã nói rõ ra thì phó cục trưởng Lý cũng sẽ tỏ rõ thái độ.
“Tôi biết chuyện này sẽ khiến ông khó xử, ông nghĩ cách cứu Lam Lam giúp tôi với, không thể để Lam Lam ngồi tù được.” Ba Trác vẫn chưa chịu thôi, ông ta cũng biết chắc chắn phó cục trưởng Lý kiêng kỵ nhà họ Đường và Nguyễn Hạo thần: “Ông yên tâm, ông cứu Lam Lam nhà chúng tôi sẽ không quên ơn ông đâu.”
“Giám đốc Trác, không phải tôi không giúp, tôi thật sự hết cách, chuyện này đối phương đưa ra chứng cứ quá đầy đủ, ông không thể vì chuyện riêng mà làm trái pháp luật được, đúng không?” Phó cục trưởng Lý hiển nhiên đã hơi tức giận, con mẹ nó chuyện này thì ơn tình cái gì?
Trác Hiểu Lam làm ra chuyện như vậy, họ làm ba mẹ mà không biết sao? Còn có mặt mũi bảo ông ta cứu?
Ông ta cứu làm sao được?
Pháp luật ở đó, Trác Hiểu Lam làm những chuyện ấy, cho dù bị nhốt cả đời cũng vẫn còn nhẹ, hơn nữa người và chứng cứ đều do cậu ba Nguyễn đích thân đưa tới, ai dám cứu? Không cần mặt mũi nữa sao?
“Giám đốc Trác, cách duy nhất bây giờ là bảo cậu ba Nguyễn rút đơn kiện, bảo cô cả nhà họ Đường rút đơn kiện.” Phó cục trưởng Lý vẫn không đành lòng lắm, chỉ cho ba Trác một con đường, cũng là cách duy nhất hiện nay: “Không phải quan hệ nhà họ Trác và nhà họ Nguyễn vẫn luôn rất tốt sao? Các ông đến nhà họ Đường cầu xin ông cụ Đường, cầu xin cô Đường, xem họ có thể giơ cao đánh khẽ không.”
Phó cục trưởng Lý tốt bụng nhắc nhở, sau đó cúp máy.
Quan hệ của ông ta với ba Trác khá tốt, trước đây ông ta đã giúp ba Trác vài lần, nhưng lần này Trác Hiểu Lam động đến nhà họ Đường, đối đầu với Nguyễn Hạo thần, hơn nữa chuyện cô ta làm đúng là tự tìm chết, chứng cứ đầy đủ, ông ta có thể làm gì?