Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 2711
Chương 2711
“Dù Cổ Vũ thật sự muốn làm gì thì cũng phải có được sự đồng ý của Minh Hạo, nhà họ Đường chúng ta trước nay luôn tôn trọng ý nguyện của bản thân đứa bé.” Ông cụ Đường thấy bà cụ Đường có chút nôn nóng liền lên tiếng an ủi.
Bà cụ Đường nhìn ông, mắt khẽ lóe, Minh Hạo nhà bà thật quá khiến người khác yêu thích rồi đi?!
Bà bỗng cảm thấy có rất nhiều người muốn tranh bảo bối Minh Hạo với bà!!
“Minh Hạo là con cháu nhà họ Đường ta, vĩnh viễn đều là vậy.” Ông cụ Đường rõ ràng nhìn ra tâm tư của bà, mỉm cười nhìn bà.
Tâm tư bị ông xé mở ngược lại có chút không tự nhiên.
“Minh Hạo bây giờ đã vạch trần bộ mặt giả tạo của ông cụ Nguyễn rồi, bây giờ trên mạng hẳn không còn ai mắng Hạo thần nữa đi?” Bà cụ Đường vội chuyển đề tài, trước đó bà cũng có nhìn thấy những lời trên mạng mắng Nguyễn Hạo thần, mắng kiểu gì cũng có, bà cũng xem không nổi nữa.
“Thưa bà, đã không còn ai mắng cậu ba Nguyễn nữa, đều đang nói về ông bà cụ Nguyễn.” Quản gia vội đáp, mặc dù ông ấy đã lớn tuổi, nhưng lại vẫn chơi điện thoại rất điệu nghệ.
“Thật sao? Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Bà cụ Đường rõ ràng thở phào một hơi, chỉ cần không mắng đứa nhỏ Nguyễn Hạo thần này nữa là tốt rồi, đứa nhỏ Hạo thần này cũng khiến người ta rất đau lòng.
“Có rất nhiều người trên mạng đều đang khen cậu chủ nhỏ, muốn biết thân phận của cậu ấy.” Quản gia thấy bà cụ Đường vui vẻ, bèn lại nói thêm vài câu: “Bình luận trên mạng rất náo nhiệt.”
“Thật sao, mau đưa ta xem.” Bà cụ Đường lập tức hứng thú, đeo kính lão lên, sau đó cầm lấy điện thoại quản gia đưa tới.
Bình luận lúc này thật rất náo nhiệt, có một số người đang mắng ông bà cụ Nguyễn, nhưng phần hơn lại đang nói về Đường Minh Hạo.
Bà cụ Đường thấy những người đó khen Đường Minh Hạo, tâm trạng vô cùng tốt, bà càng xem càng vui vẻ, thấy bình luận hơi thú vị, còn không nhịn được cười.
“Những người này làm sao vậy, sao có thể nói Khiết Khiết của chúng ta như vậy?” Bà cụ Đường kéo tới bình luận liên quan tới Tô Khiết trước đó, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Những người này chẳng biết gì cả, chỉ biết nói linh tinh, không xem nữa, không xem nữa.”
Bà cụ Đường trước nay bênh vực người nhà, vô cùng bảo vệ con cháu nhà mình, bà không nhìn nỗi người khác nói không tốt về con cháu nhà họ Đường.
“Bà ngoại, bà cũng biết họ không biết gì, cho nên bà cần gì tức giận với họ chứ?” Tô Khiết thấy bà cụ Đường vì chuyện của cô mà tức giận, liền an ủi bà.
Tô Khiết cầm điện thoại lên, tiện tay lướt một chút, lúc nhìn thấy những bình luận đó, cô lại chỉ cười nhạt, nói thật lòng, những bình luận này cũng không tính quá đáng, những người này thật ra không có bao nhiêu ác ý.
So với những bình luận về cô trước đây, những thứ này căn bản không tính là gì.
Dù sao cũng là cô luôn cố ý dùng dáng vẻ này để đối mặt với mọi người, hơn nữa cũng là cô cố ý giả ngốc, cho nên thật sự không thể trách những người này.
“Nhưng họ nói thật quá đáng, họ nói con, nói con…” Bà cụ Đường nghĩ tới những lời kia liền tức giận, quá đáng thật, sao có thể nói Khiết Khiết nhà bà như vậy.
Khiết Khiết nhà bà rõ ràng ưu tú như thế, xinh đẹp như thế, còn lợi hại như thế, sao lại bị họ nói thành như vậy.
“Bà ngoại, những bình luận này không có ác ý gì, hơn nữa cũng chỉ là ít ỏi những bình luận về con thôi, rất nhanh sẽ bị nhấn chìm, nếu không phải bà lướt nhiều thì căn bản sẽ không nhìn thấy, bà xem phía sau đều không có bình luận về con, cho nên bà thật sự không cần vì chuyện này mà tức giận.” Tô Khiết nói là sự thật, chuyện hôm nay cô không phải trọng điểm, cho nên những bình luận về cô thực sự rất ít, chỉ là bà cụ Đường quá để ý tới cô, nên nhìn thấy những thứ này liền tức giận.