Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 2329
Chương 2329
“Bà Tư Đồ nói vậy là có ý gì? Là tổng giám đốc Tư Đồ đã kết hôn sao?” Có phóng viên cuối cùng không nhịn được, nói ra nghi ngờ trong lòng mình. Đây chính là tin tức lớn đấy. Mỗi nhà truyền thông đều muốn nhanh chóng phát tin này. Đương nhiên bọn họ không dám nói bậy về chuyện của nhà Tư Đồ, cho nên tốt nhất nên hỏi cho rõ trước.
“Còn chưa đâu, chỉ là cũng sắp rồi.” Vừa rồi, bà Tư Đồ nói những lời này vốn có dụng ý khác. Lúc này có phóng viên hỏi, bà ta trả lời rất tự nhiên: “Hai đứa vốn có hôn ước từ bé, chỉ là vẫn không công khai thôi. Bây giờ hai đứa đều lớn, cũng đến tuổi kết hôn tuổi, tất nhiên phải cưới thôi.”
Bà Tư Đồ nói lời này đã quá thẳng thắn, ý tứ cũng đặc biệt rõ ràng.
“À, hóa ra là vậy.” Phóng viên liên tục gật đầu. Đây là chuyện bà Tư Đồ nói ra, chắc chắn không sai được.
“Bà Tư Đồ, không biết đám cưới đã được quyết định tổ chức vào lúc nào chưa?” Bọn họ là phóng viên, tất nhiên giỏi nhất là moi tin. Thời gian tổng giám đốc Tư Đồ kết hôn cũng là một tin tức lớn.
“Hai nhà chúng tôi đã thương lượng qua, quyết định sẽ tổ chức vào tháng mười.” Bà Tư Đồ cũng không lảng tránh, trả lời rất tự nhiên, nói chuyện cũng nói rất thẳng thắn.
Phóng viên nghe thấy bà Tư Đồ nói rõ ràng như vậy thì sửng sốt. Cho dù vừa rồi anh ta hỏi vậy nhưng cũng không mong bà Tư Đồ sẽ trả lời thật, hơn nữa còn trả lời rõ ràng, thẳng thắn như vậy.
Bà Ngụy cũng sửng sốt. Bà ta là người thông minh, liếc mắt đã nhìn ra được bà Tư Đồ đang cố ý. Về phần tại sao bà Tư Đồ phải cố ý làm thế thì bà ta chưa rõ. Bà Ngụy chỉ biết dưới tình huống này, bà ta tất nhiên cũng phải nói thêm gì đó.
“Vậy thật sự phải chúc mừng rồi.” Dưới trường hợp này, bà Ngụy tất nhiên phải lên tiếng chúc mừng.
“Chúc mừng, chúc mừng.” Mấy phóng viên tập trung qua cũng liên tục nói chúc mừng. Đương nhiên, phóng viên nói chúc mừng đồng thời không quên chụp ảnh.
“Chắc hẳn cô con dâu mà bà Tư Đồ nói là cô gái bên cạnh bà đây?” Mấy phóng viên đều chú ý tới Mục Sở Sở. Cả quá trình, bà Tư Đồ vẫn luôn nắm tay Mục Sở Sở.
“Đúng, chính là con bé, Mục Sở Sở cô chủ của nhà họ Mục.” Lần này, bà Tư Đồ càng giải thích rõ ràng mà không hề tránh né.
Mục Sở Sở ngẩng đầu lên, cho dù vẻ mặt hơi ngượng ngùng nhưng vẫn thoái mái đối mặt với phóng viên, mặc cho phóng viên chụp ảnh, quay phim. Dù sao cô ta cũng là cô chủ nhà họ Mục, cũng thường gặp những cảnh tượng như vậy.
Mục Sở Sở mỉm cười. Lúc này cô ta thật sự rất vui mừng, rất cao hứng.
Mấy phóng viên liên tục chụp ảnh Mục Sở Sở.
“Tổng giám đốc Tư Đồ cũng tới. Chúng ta đi phỏng vấn tổng giám đốc Tư Đồ thôi.” Phóng viên thấy Mục Sở Sở là một người trong cuộc lại phối hợp như vậy, nghĩ nếu đồng thời phỏng vấn Tư Đồ Không thì càng tốt hơn.
“Các vị, hôm nay là bữa tiệc của nhà họ Ngụy nhằm chúc mừng chủ tịch mới của Ngụy thị lên chức. Hôm nay, chủ tịch mới của Ngụy thị mới là nhân vật chính hôm nay. Các người cũng không thể làm nhầm lẫn chủ khách được.” Bà Tư Đồ nghe thấy phóng viên này nói vậy thì đôi mắt có vẻ lảng tránh, sau đó khẽ cười và cắt ngang lời đề nghị của phóng viên kia.
“Chuyện này? Chuyện này?” Phóng viên kia sửng sốt. Rõ ràng anh ta không ngờ rằng bà Tư Đồ sẽ ngăn cản mình. Dù sao lúc trước bà Tư Đồ vẫn rất phối hợp.
“Tôi hiểu rõ con trai tôi nhất. Nó rất không thích phỏng vấn, đặc biệt là chuyện liên quan đến việc riêng của nó, nó chưa bao giờ phối hợp với phóng viên phỏng vấn. Bình thường thì cũng thôi. Nhưng hôm nay là trong bữa tiệc nhà họ Ngụy, nếu để xảy ra chuyện gì sẽ không hay. Cho nên các người đừng đi chọc vào nó. Các người có gì muốn hỏi thì có thể hỏi tôi.” Bà Tư Đồ nói lời đúng là một giọt nước cũng không lọt.