Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 2242



Chương 2242

Sở Bách Hà biết bà Ngụy rất quan tâm Khiết nhưng Sở Bách Hà không ngờ bà Nguy lại vì không hợp tai mà ra tay đánh người ngay tại bữa tiệc của nhà mình, hơn nữa người đó còn là vợ của lãnh đạo tổng cục kiến thiết.

Sở Bách Hà sửng sốt hồi lâu, cười đến không khép được mồm!

“Bà? Bà? Sao bà lại đánh người?” Bà Triệu bị đánh đến ngu người, cả nửa ngày trời mới tỉnh hôn, sắc mặt khó tin trừng mắt bà Ngụy.

Bà Ngụy lắc lắc tay, ánh mắt nhìn thẳng bà Triệu, thong thả nói từng từ từng chữ: “Tôi đánh bà đấy.”

Một câu nói vừa khí phách vừa kiêu ngạo.

“Nhà họ Ngụy các người cũng quá kiêu ngạo rồi, dựa vào đâu mà các người đi đánh người ta chứ? Nhà họ Ngụy các người đúng là vô pháp vô thiên mà?” Bà Triệu vốn còn đang muốn nghe bà Ngụy giải thích, thì bà Ngụy lại phun ra một câu như vậy khiến bà ta nổi xung thiên:

“Nhà họ Ngụy các người đừng có khinh người quá thể như thế.”

“Nhà họ Ngụy chúng tôi khinh người quá thể sao? Bà Triệu đây nhục mạ con cháu nhà họ Ngụy ngay giữa địa bàn của nhà chúng tôi, chẳng lẽ tôi phải nén giận để bà tùy ý chửi rủa sao?” Bà Ngụy nhếch mép chế nhạo, nói ra chữ nào rõ ràng chữ đó.

Mọi người nghe bà Ngụy nói thế đều ngây ngẩn cả người.

Nhục mạ con cháu nhà họ Ngụy?

Ai mà chả biết nhà họ Ngụy chỉ có một đứa con độc đỉnh là Mộ Dung Tri.

Vừa rồi rõ ràng bà Triệu chỉ mặt Tô Khiết chứ có mắng Mộ Dung Tri đâu, có khi nào bà Ngụy nghe nhầm rồi không?

“Bà Ngụy, có phải vừa rồi bà nghe nhầm không, tôi nào có măng giám đốc Mộ Dung chứ, người tôi nói là Tô Khiết.” Bà Triệu cũng sửng sốt, cố gắng giải thích.

Có thế nào đi nữa thì bà ta cũng không muốn bị hiểu lầm như vậy.

“Tôi đang nói Tô Khiết.” Bà Ngụy khẽ nhếch mép rồi đưa tay nắm lấy tay Tô Khiết.

“Nếu bà măng Mộ Dung Tri, tôi chẳng thèm quan tâm làm gì, nhưng người bà mắng là Thanh nhà chúng tôi, tôi sao có thể không quản chứ, Thanh nhà chúng tôi là người mà bà muốn mắng là mắng sao?” Bà Ngụy hơi cao giọng, nói ra một câu vô cùng kiên quyết.

Trong lòng Tô Khiết vô cùng ấm áp, từ nhỏ đến lớn, bà Ngụy vẫn luôn bảo bọc cô như vậy, chưa bao giờ để cho cô chịu uất ức dù chỉ là một chút.

Mọi người nghe bà Ngụy nói thế đều hoảng sợ.

Rốt cuộc bà Ngụy nói vậy là ý gì?

Tô Khiết sao lại là con cháu nhà họ Ngụy chứ!

Hơn nữa vừa rồi Ngụy nói, Mộ Dung Tri bị mắng thì bà có thể mặc kệ, nhưng Tô Khiết bị mắng thì bà không thể không quản.

Bà Ngụy nói câu đó rốt cuộc là có ý gì?

Sau cùng thì Tô Khiết cùng nhà họ Ngụy có quan hệ gì?

“Thành nhà tôi trưởng thành ngay trước mắt tôi, con bé là người thế nào tôi hiểu hơn ai hết, không biết bà Triệu nghe ai đồn đãi mà tới buổi tiệc của Ngụy Khang nói xấu Thanh nhà chúng tôi như vậy, cái tát vừa rồi là rất nhẹ rồi.” Bà Ngụy nhìn bà Triệu bằng ánh mặt lạnh lẹo, giọng diệu cũng không chút nể nang.

Chương trước Chương tiếp
Loading...