Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 1973
Chương 1973
Cô bé vốn cố ý làm trò gọi điện thoại cho ba trước mặt ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, cố ý chọc giận bọn họ.
Cho nên vào lúc này ba không được giống như xe tuột xích, nếu không thì cô bé sẽ tức giận.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn không nghĩ tới Đường Vũ Kỳ đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng bọn họ cũng muốn biết Nguyễn Hạo Thần sẽ trả lời thế nào, cho nên bọn họ nhất thời không nói chuyện.
“Đương nhiên là càng nhanh càng tốt, cho nên con muốn giúp ba.” Nguyễn Hạo Thần ở bên kia cười khẽ ra tiếng, tiếng cười rất êm tai, cũng rất tự nhiên.
“Có phải ngoại trừ mẹ thì ba không bao giờ cưới người khác đúng không.” Đường Vũ Kỳ lại nhanh chóng hỏi một câu.
Khi Đường Vũ Kỳ hỏi vấn đề này thì sắc mặt ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn thay đổi.
Đường Vũ Kỳ cảm thấy ba sẽ không trả lời sai vấn đề này, nếu ba trả lời sai thì cô bé sẽ không bao giờ giúp ba nữa.
Cho nên bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đưa ra đề bài này để lấy điểm cũng có thể mất điểm.
“Đương nhiên.” Cậu ba Nguyễn không chút do dự, vô cùng kiên định, không cần nghi ngờ chuyện này, cả đời này anh chỉ cưới Tô Khiết.
Lúc này sắc mặt của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn khó coi, tuy rằng bọn họ đã sớm biết Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa từ bỏ Tô Khiết, nhưng hiện tại bọn họ chính tai nghe thấy thì vẫn không thể chấp nhận được.
Ông cụ Nguyễn tàn nhẫn muốn nói hai câu, nhưng bà cụ Nguyễn đã kéo lại.
“Sau khi ba và mẹ kết hôn thì sẽ không có thêm em trai em gái đúng không?” bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ cố ý, bình thường cô bé rất hiểu chuyện, nhưng nếu ai chọc tới công chúa nhỏ, công chúa nhỏ tuyệt đối sẽ tức giận.
Lúc nãy cô bé hiểu ý của ông cụ Nguyễn, ông cụ Nguyễn ghét bỏ cô bé là con gái, còn muốn ba cưới người phụ nữ khác sinh em trai cho cô bé, Đường Vũ Kỳ muốn cho bọn họ chính tai nghe thấy thái độ của ba, sau đó làm cho bọn họ hết hy vọng.
Đương nhiên bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ cũng thừa nhận, cô bé làm như vậy là vì cố ý chọc giận bọn họ, ai bảo bọn họ vẫn luôn bắt nạt mẹ chứ.
Bọn họ còn muốn cướp cô bé từ tay mẹ sao? Hừ!!
Không thể tha thứ được!!
Thật ra cô bé đã có anh trai, vốn không cần em trai, nhưng cô bé mới không nói cho bọn họ biết.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn nghe Đường Vũ Kỳ hỏi thì trái tim lơ lửng, đây là vấn đề bọn họ quan tâm nhất, nhà họ Nguyễn không thể không có người nối dõi.
“Đương nhiên, ba sẽ không cần em trai em gái, ba chỉ cần con là đủ rồi.” Trong giọng nói của cậu ba Nguyễn mang theo ý cười, đó là nụ cười thỏa mãn hạnh phúc, anh vốn cho rằng cả đời này mình và Tô Khiết sẽ không có con, hiện tại trời cao rủ lòng thương cho anh một đứa con gái xinh đẹp như vậy, anh đã cảm thấy thỏa mãn.
Khuôn mặt của ông cụ Nguyễn u ám đáng sợ, ông cố kìm nén mới không mắng Nguyễn Hạo Thần.
Còn có con nhóc này nữa, không lẽ cô bé cố ý sao?
Nhưng cô bé chỉ mới năm tuổi, một đứa bé năm tuổi không thể nghĩ nhiều như thế.
“Ba có thể thề sẽ không có thêm em trai không?” Từ trước đến nay Đường Vũ Kỳ rất giỏi nhìn mặt nói chuyện, cô bé nhìn ra được ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn tức giận nhưng vẫn thấy chưa đủ.
Hai người kia mắng mẹ rất nhiều lần, cũng bắt nạt mẹ rất nhiều lần, cho nên lúc này cô bé nhất định phải trút giận thay cho mẹ.