Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1697



CHƯƠNG 1697

“Cháu không có nghe lầm đâu ạ, người đó nói rất rõ ràng, cháu nghe vô cùng rõ luôn.” Đường Vũ Kỳ nghiêm túc nhấn mạnh, cô bé hơi dừng lại sau đó lại bổ sung thêm một câu: ” Hình như là vương tử gì đó ạ.”

Nghe thấy lời nói này của Đường Vũ Kỳ, người cả phòng đều hoàn toàn cứng đờ.

Là một người đàn ông.

Còn là vương tử.

Cái gì đây trời! Phải làm sao đây!

Phải làm như thế nào đây?

“Chuyện này sẽ sẽ không phải là thật đâu nhỉ?” Lúc này tâm trạng của Phạm My thật sự không còn cách nào để hình dung, nếu như thật sự là một người đàn ông, vậy thì sau này con trai của bà còn có thể cưới vợ được nữa không?

Đời này bà còn có thể ôm cháu trai được không?

“Bà nội ơi, mẹ cháu cũng đã nói rồi, trải qua sự phân tích của mẹ cháu cuối cùng cũng có thể đưa ra kết luận cơ bản, đêm hôm đó người vào phòng của cậu là một trong hai vị vương tử đó đó.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất thành thật bổ sung thêm một câu.

“Vũ Kỳ, mẹ cháu thật sự nói như vậy đó à?” Trong lòng của Phạm My vốn dĩ đang cho một chút tâm lý may mắn, nghe thấy lời của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chút tâm lý đó của bà trực tiếp chìm dưới đáy biển.

Bà hiểu rất rõ năng lực của Tô Khiết, đặc biệt là ở phương diện này, phân tích của Tô Khiết chắc chắn sẽ không sai.

Vậy chẳng lẽ con của bà thật sự với vương tử nhà người ta…

“Đúng vậy đó ạ, mẹ cháu đã nói như vậy mà.” Đường Vũ Kỳ liên tục gật đầu.

Trong lúc nhất thời Phạm My hoàn toàn đông cứng không thể động đậy, cũng không muốn động đậy, giờ phút này bà đột nhiên cảm giác toàn bộ thế giới đều biến thành màu xám, rốt cuộc cũng không tìm ra màu sắc sáng.

“Nếu như thật sự là như vậy thì Đường Lăng nhà chúng ta còn có thể cưới vợ được không đây?” Bà cụ Đường cũng giật mình cả nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, sau đó bà kinh hãi hỏi một câu.

Chuyện mà bà quan tâm nhất vẫn là cháu trai nhà bà có thể cưới vợ được hay không.

“Chuyện này vẫn cần hỏi Tô Khiết nhỉ? Hỏi xem xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Ông cụ Đường xem như là người tỉnh táo nhất, dù sao thì Đường Vũ Kỳ cũng chỉ là một đứa bé có lẽ là nghe lầm vài lời nào đó.

“Đúng đúng, hỏi Tô Khiết thử xem.” Phạm My lấy lại tinh thần, vụt một phát đứng dậy sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Khiết.

Nhưng mà điện thoại của Tô Khiết lại không có ai nhận, Phạm My liên tục gọi mấy cuộc bên kia đều không có người nhận.

Trong lòng của Phạm My cũng sốt ruột, lúc này bà gấp giống như kiến bò trên chảo nóng, không ngừng dậm chân đi tới đi lui.

Mà đổi thành một bên Tô Khiết cũng gấp gáp, điện thoại di động của cô vang lên hết lần này đến lần khác nhưng mà cô cũng không có cách nào nhận, bởi vì Nguyễn Hạo Thần không cho cô nhận.

“Nguyễn Hạo Thần, điện thoại của em, điện thoại của em.” Tô Khiết thử thăm dò đẩy đẩy người đàn ông đang liều mạng giày vò ở trên người của cô.

Điện thoại liên tục vang lên mấy lần, người gọi tới chắc chắn là có chuyện gấp gì đó.

Chương trước Chương tiếp
Loading...