Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 1554
Chương 1554
“Cô Tô đừng hiểu lâm, Xuyên nhà chúng tôi không hề thích Nguyễn Trà My một chút nào hết, người mà Xuyên thích đó chính là Hứa Dinh Dinh. Tôi làm mẹ của thằng bé đương nhiên sẽ thuận theo ý của thằng bé rồi, không thể nào miễn cưỡng thằng bé được.” Trên mặt của bà Tịch vẫn mang theo nụ cười như cũ, lúc bà ta nói ra lời này trên mặt lại không hề có biểu cảm mất tự nhiên.
Tô Khiết: “…”
Khiếp! Thật sự vượt qua nhận thức luôn rồi, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người không biết xấu hổ như vậy đó.
“Dinh Dinh, đã ăn xong chưa vậy? Ăn xong rồi thì chúng ta đi mua sắm đi” Lúc này Tô Khiết lười phải nói chuyện với bà Tịch, một người không vô liêm sỉ vô địch thiên hạ.
“Xong rồi.” Hứa Dinh Dinh cũng không muốn nhìn thấy sắc mặt này của bà Tịch, thật sự quá mỉa mai quá chướng mắt.
Hai người đứng dậy trực tiếp rời đi.
Bà Tịch đi theo sát phía sau bọn họ.
“Bà Tịch, xin bà đừng đi theo chúng tôi nữa, bà sẽ làm phiên chúng tôi đó.” Hứa Dinh Dinh nhìn thấy bà Tịch cứ luôn nhìn về phía bọn họ, chán nản thầm thở một hơi.
Bà Tịch cứ đi theo đám bọn họ như vậy thật sự làm cho cô cảm thấy rất không tự nhiên.
“Được rồi được rồi, vậy dì vê nhà trước đây, dì sẽ liên lạc lại cho cháu sao.” Lúc này bà Tịch cũng không có tức giận, bây giờ Hứa Dinh Dinh nói cái gì thì chính là cái đó.
“Dinh Dinh, nếu không thì vài bữa cháu đến nhà dì chơi đi, để dì gọi Tịch Xuyên trở vê luôn, hai đứa cũng có thể bôi đắp tình cảm” Thái độ lúc này của bà Tịch quả thật là kém xa rất nhiêu so với lúc trước.
Hứa Dinh Dinh nhìn bà ta không nói gì hết, vê nhà? Hai năm trước cô đã bị bà Tịch đuổi về từ căn nhà đó.
Bà Tịch nhìn thấy Hứa Dinh Dinh không nói lời nào cho là cô đã đồng ý, mừng rỡ trong lòng liên tục phối hợp nói: “Được rồi, vậy cứ quyết định như thế đi, dì chờ cháu ở nhà nha” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau khi nói xong, bà Tịch cũng coi như là thức thời rời đi.
Sau khi bà Tịch đi khỏi, Hứa Dinh Dinh rõ ràng thở dài một hơi.
“Tô Khiết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy hả?” Đến bây giờ Hứa Dinh Dinh vẫn còn chưa biết rõ là có chuyện gì xảy ra.
“Chuyện này thì cậu phải trở vê hỏi Tịch Xuyên nhà cậu đó.” Tô Khiết nhìn cô, một mặt mỉm cười, công lao là của Tịch Xuyên cho nên việc này vẫn nên để Tịch Xuyên tự mình nói với cô đi.
“Không phải là cậu nói cho tớ biết cũng là giống nhau rồi à, tớ thấy là cậu biết vô cùng rõ ràng đó nha” Hứa Dinh Dinh mang theo bất mãn nhìn về phía cô.
Nhưng mà Tô Khiết cũng chỉ cười khẽ, chính là không nói nhiều.
“Thôi bỏ đi, chúng ta đến cửa hàng đi dạo đi, khoảng thời gian trước tớ mới nhìn thấy mấy kiểu quần áo trẻ con chắc là đã được đưa ra thị trường rồi, để tớ mua cho hai bé cưng.” Hứa Dinh Dinh thấy cô không nói gì, sau đó cũng không hỏi nữa.
Tô Khiết cũng đang muốn mua vài món đồ cho hai bé cưng, người bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn đang phụng phịu ở nhà đây này, phải dỗ dành mới được.
Hai người đi đến cửa hàng ở phía trước.
Mà lúc này hai người bạn nhỏ Đường Minh Hạo và Đường Vũ Kỳ cũng đang ở trong trung tâm mua sắm.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã thăm dò được Nguyễn Hạo Thần sẽ đến chỗ này cho nên mới cố ý dẫn em gái đến đây.
“Anh ơi, ba đang ở đâu vậy?” Đường Vũ Kỳ không nhìn thấy ba của mình, có chút thất vọng.