Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 1477
Chương 1477
Tầng này không có nhiều bệnh nhân, rất yên tĩnh, cũng không có người, lúc này chỉ còn lại một vệ sĩ, đương nhiên anh ta cũng tinh ý, đã quay người lại, đưa lưng về phía họ từ lâu.
“Ăn sáng trước đi, lát nữa em về nhà nghỉ ngơi, anh sẽ ở lại đây trông chừng.” Sau nụ hôn kịch liệt, Nguyễn Hạo Thần thở nhẹ, nghĩ đến cô đã ở bệnh viện cả đêm, chắc chắn cũng mệt rồi.
Cô mệt nhưng người đau lòng lại là anh.
“Anh cũng về nghỉ ngơi đi, tối qua anh cũng cả đêm không nghỉ rồi.” Tô Khiết sợ tối qua sẽ xảy ra chuyện gì nên mới ở lại đây, nhưng bác sĩ đến khám vài lần đều nói mặc dù khả năng ông cụ Tô tỉnh lại không lớn mà khả năng xảy ra tình huống bất ngờ đột ngột cũng không lớn.
Phòng chăm sóc đặc biệt đều có người chăm sóc đặc biệt, Phạm My còn mời y tá đặc biệt tới chăm sóc, mà cô và Nguyễn Hạo Thần đều cần về nghỉ ngơi.
“Sao thế? Em muốn về nghỉ ngơi cùng anh à?” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, lông mày hơn nhướng lên, tâm trạng của anh lúc này không tốt lắm, hay phải nói là rất tệ, nhưng anh không muốn cô lo lắng nên phải cố gắng thể hiện nhẹ nhõm.
Khoé môi Tô Khiết khẽ giật, vê nghỉ ngơi cùng anh? Vậy còn nghỉ ngơi tử tế được không?
Cô sợ là sẽ còn mệt hơn ấy!
Cuối cùng Nguyễn Hạo Thần vẫn kiên trì bảo Tô Khiết về trước.
Khi Tô Khiết đi xuống thì thư ký Lưu đã ở dưới lâu chờ cô.
Khi Tô Khiết chuẩn bị lên xe thì tình cờ trông thấy vệ sĩ đưa Tô Trung Dung về quay lại.
Tô Khiết sửng sốt, vệ sĩ này đưa người đi đâu mà lâu vậy?
Đối xử với loại người như Tô Khiết mà phải khách sáo vậy ư?
“Anh đưa ông ta đi đâu rồi?” Tô Khiết hỏi vệ sĩ đó.
“Tôi đã rất nhân từ rồi, không đánh chết ông ta.” Có lẽ vệ sĩ kia đi theo cậu ba Nguyễn quen rồi, cách tư duy cũng hơi khác với cách nói bình thường.
Anh ta tưởng Tô Khiết đang hỏi mình đánh người thành ra thế nào rồi.
Tô Khiết sửng sốt sau đó khoé môi co rút kịch liệt, được rồi, cuối cùng cô cũng hiểu câu “chăm sóc cho tốt” của cậu ba Nguyễn có ý gì rôi.
Không đánh chết người đã được coi là nhân từ rồi!
Ừm, đây đúng là phong cách của cậu ba Nguyễn!
Tô Khiết đương nhiên muốn về nhà họ Đường trước, thư ký Lưu đưa cô về nhưng Nguyễn Hạo Thần còn dặn vệ sĩ đi theo cô, chỉ là khi đến nhà họ Đường, vệ sĩ không vào mà chờ cô ở ngoài.
Tô Khiết nói với Nguyễn Hạo Thần cho vệ sĩ và, cậu ba Nguyễn không cố chấp bằng cô, cuối cùng vẫn phải đồng ý, nhưng điều kiện tiên quyết là khi nào ra khỏi nhà họ Đường, cô phải gọi cho anh.
Tô Khiết khẽ thở dài, nhưng cũng không nói gì thêm.
Cả đêm không ngủ, cô thật sự rất mệt, cô muốn đi xem hai con trước rồi mới lên lầu ngủ.
Chỉ là Tô Khiết còn chưa vào đại sảnh, điện thoại cô đã đột nhiên vang lên.
Cô lấy điện thoại ra, nhìn thấy một dãy số lạ, đầu lông mày hơi nhíu lại nhưng cô vẫn nghe máy: “Alo, ai vậy ạ?”
“Cô là cô Đường, Đường Thấm Nhi phải không?” Đầu bên kia điện thoại là một giọng nam, giọng nói trầm thấp lại hơi khàn khiến người khác cảm thấy có phần nặng nề, áp lực.