Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy

Chương 259



Chương 259

Viện điều dưỡng sao?

Trong bệnh viện này có viện điều dưỡng sao?

Mộc VânMộchòa nhìn về phía nữ y tá da trằng nõn cao gầy này: “Đó là nơi nào? Đó có phải là người trong bệnh viện của chúng ta không?”

Mộc Vân cũng là một người rất thông minh, sau năm năm cô đã học được cách nói chuyện khiến người nghe thích thú.

Quả nhiên nghe được cô còn chưa nhậm chức đã gọi là “Bệnh viện chúng ta”khiến những y tá nội khoa lân các bác sĩ lập tức líu ríu giới thiệu với cô.

“Đúng vậy, chính là bệnh viện của chúng ta, nhưng mà ở bên trong đều là người giàu có.”

“Đúng vậy bác sĩ Maris, nếu chúng ta điều trị bệnh nhân ở đó bệnh viện sẽ cho nội khoa chúng ta rất nhiều tiền thưởng”

Câu nói cuối cùng thành công thu hút sự chú ý của Mộc Vân.

Tạm ứng một hai tỷ một trăm triệt ộng với một tỷ bốn trăm triệu tiền gửi ban đầu của cô chuyển cho người đàn ông khốn kiếp đó về cơ bản cô đã không có tiền.

Vì vậy tiền thưởng hoặc bất cứ điều gì đều cám dỗ cô rất nhiều.

“Thật sao? Hay là ngày mai cô đưa tôi qua đó được không?”

“Được được bác sĩ Maris, tay nghề của cô rất tốt chắc chắn có thể chữa khỏi cho những người ở đó.”

Các bác sĩ và y tá rất vui mừng khi nghe cô nói vậy.

Mộc Vân cũng cười.

Hai giờ sau, đến giờ đón bọn trẻ.

Bên trong tòa nhà Tập đoàn Diệp Thị, Diệp Diệp Sâm nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay không thể không tạm thời đình chỉ công việc sau đó cầm chìa khóa xe rời khỏi văn phòng.

“Tổng giám đốc, ngài muốn đi đón hai cậu chủ nhỏ sao?”

“Vậy sau đó ngài có trở lại không?”

Lâm Tử Khang cầm một đống tài liệu hỏi.

Thật ra trước khi Mặc Hi xảy ra chuyện, Diệp Sâm vẫn chưa tự mình đi đón mấy đứa nhỏ bao giờ vì anh quá bận rộn, thời gian tan học ở trường mẫu giáo lại hơn bốn giờ chiều.

Cho nên anh đều sắp xếp vệ sĩ đi đón.

Thế nhưng sau khi Mặc Hi xảy ra chuyện.

Tuy rằng lúc đó ba con bọn họ còn chưa nhận nhau nhưng trải qua lần đó, người đàn ông này ý thức được thì ra cũng sẽ có người dám ra tay với con trai của Diệp Sâm anh.

Sau lần đó ngày nào anh cũng đi đón con.

Ngoài ra còn phải có dấu vân tay.

“Ừ, có trở lại”

Nghe được vấn đề này, người đàn ông rất tự nhiên lại nhìn đồng hồ trên cổ tay trả lời một câu.

Bây giờ là bốn giờ rưỡi, đưa đứa bé về nhà đại khái là năm giờ rưỡi, lúc đó người phụ nữ đáng chết kia hẳn là cũng đã về nhà, đến lúc đó ta chăm sóc mấy đứa bé, còn anh tự nhiên sẽ có thời gian trở về tiếp tục làm việc.

Diệp Sâm nhanh chóng rời khỏi công ty.

Chương trước Chương tiếp
Loading...