Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 498
Chương 498
Hình Uy gật gù, vội vàng mang tài liệu đã chuẩn bị từ lâu, đưa một bản đến trước mặt vợ chồng Bắc Minh Triều Lâm.
Bắc Minh Quân lau tay rồi ung dung nói…
“Đây là giấy nhượng lại 20% cổ phần mà ba từng ký cho tôi, bây giờ tôi cho mấy người, ngoài ra, công trình Ánh cũng chuẩn bị giao cho Khởi Hiên đảm nhận. Hai điều kiện này cộng lại cũng ít nhất phải hơn nghìn tỉ, anh cả Bắc Minh à, con trai anh có nên cưới người vợ này không?”
Bắc Minh Triều Lâm nhanh chóng lướt nhìn tập tài liệu, đôi mắt trợn tròn còn hơn cả chuông đồng, ông ta không dám tin, nhìn về phía Bắc Minh Quân: “Cậu hai, cậu cho 20% cổ phần mà còn muốn giao lại công trình Ánh cho Khởi Hiên sao? Anh không nghe nhầm chứ? Hơn nghìn tỉ… trời ơi… Khởi Hiên, con lấy người vợ này cũng đáng giá lắm!”
Lời của Bắc Minh Triều Lâm vừa mới dứt, nó chẳng khác nào một phán xét tử hình với Khởi Hiên.
Đúng là bản tính con người, trước lợi ích to lớn đặt ra trước mắt thì hôn nhân có tính là gì đâu?
Đột nhiên Cố Tịch Dao có chút không đành lòng, nếu không phải vì cô, Bắc Minh Quân cũng không chèn ép Khởi Hiên đến mức này….
Rầm!
Lần này đến lượt thị trưởng Bùi vỗ bàn thật mạnh.
“Bắc Minh Quân! Cậu quá đáng lắm! Cậu nghĩ muốn đưa con gái của tôi cho ai thì cho có phải không?” Khuôn mặt già nua của thị trưởng Bùi đỏ ửng, khí thế đó như thể hận không thể đánh nhau với người kia.
Nhưng vẻ mặt của Bắc Minh Quân vẫn rất tự nhiên, không chút sợ hãi, anh lười biếng nhìn Hình Uy.
Hình Uy lập tức hiểu ý, lấy một bản tài liệu khác đưa tới trước mặt thị trưởng Bùi.
“Thị trưởng Bùi cứ bình tĩnh, đừng nóng, xem kỹ tài liệu này đi đã.” Bắc Minh Quân lạnh lùng, khóe môi cong lên thành nụ cười giễu cợt.
Quả nhiên, thị trưởng Bùi lật từng tờ giấy ra xem, vẻ mặt dần tái xanh.
“Đồ đê tiện! Bắc Minh Quân, cậu hèn hạ lắm! Cậu tưởng mình có được tài liệu mật này thì có thể uy hiếp được tôi à?” Thị trưởng Bùi tức giận đến mức run rẩy chân tay.
Thực ra, sau khi xem xong nội dung chi tiết của tài liệu này, ông cũng đoán được nó có thể kéo ông xuống khỏi vị trí thị trưởng này, còn có thể tống ông vào ngục, cho nên ông ta mới điên cuồng hét lên như giãy giụa sắp chết.
Bắc Minh Quân nhíu mày lại, mỉm cười: “Đương nhiên, thị trưởng Bùi không thể bị uy hiếp rồi. Chỉ có điều tổng tuyển cử sắp tới, ông không thể để xảy ra chút sai lầm vậy nhỉ? Tôi không chắc tài liệu này mà bất cẩn để lộ ra ngoài thì hậu quả sẽ thế nào…” “Bắc Minh Quân! Rốt cuộc cậu muốn như thế nào?” Thị trưởng Bùi thẹn quá hóa giận, một tay ông ta tức tối xé rách cả tập tài liệu đó: “Cậu khổ tâm làm nhiều chuyện như vậy, đơn giản chỉ vì muốn con gái tôi phải gả cho cháu trai của cậu chứ gì! Được, tôi gả!”
“Ba!” Bùi Huyền Kim nhìn cha mình không thể nào tin nổi.
“Ôi, thị trưởng Bùi đừng nói như oan ức vậy chứ, tốt xấu gì cháu chắt nhà Bắc Minh chúng tôi cũng là dòng dõi ngàn tỉ đấy, cưới thiên kim nhà Thị trưởng Bùi thì cũng đâu phải trèo cao.” Bắc Minh Quân trào phúng cong môi.
Cố Tịch Dao cảm giác lạnh từ đầu đến chân.
Ở trên bàn ăn này, lần thứ hai những người cha người mẹ đáng ghê tởm như vậy. Cô không khỏi đau lòng thổn thức vì Khởi Hiên hoặc là vì Bùi Huyền Kim.
Nhưng mà cô cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Bắc Minh Quân làm như vậy, nhìn anh từng bước tước đoạt hạnh phúc của từng người… Cô mới giật mình hiểu ra, anh nói đúng, anh cưng chiều cô như vậy đáng quý biết bao… nhưng cũng làm người ta thấy sợ, bởi vì người đàn ông này là ma quỷ, anh đâu có trái tim…