Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 450
Chương 450
Cố Hạnh Ngân nắm chặt túi xách và quần áo của mình trong tay, quay lại theo phản xạ, vẫn chưa kịp phản ứng lại, đã nghe thấy một tiếng.
“Không được phép động đậy!”
Sau đó, cô nhanh chóng bị mấy người cảnh sát ép lên xe một cách thô bạo, đôi tay bị bẻ ngoặt ra sau, giữ chặt!
“Mấy người làm gì vậy?” Cô nhíu mày, thấp giọng gào lên, sức lực của mấy người cảnh sát đó đã làm đau cô.
“Tôi là đội trưởng đội hình sự của cục công an Bắc Thành thành phố A, Lương Hữu.” Cảnh sát dẫn đầu nhìn Cố Hạnh Ngân, sau đó xuất trình giấy tờ tùy thân của anh ta: “Vì tránh để cô xách túi chạy trốn, chúng tôi chỉ có thể khống chế cô trước! Mời cô xuất trình chứng minh thư!”
Cố Hạnh Ngân cảm thấy hoang mang: “Tôi nào có muốn chạy trốn? Mấy anh thả tôi ra!”
Lương Hữu vẫy tay, ra hiệu cho thuộc hạ thả cô ra.
Cố Hạnh Ngân xoa nắn cánh tay đang nhói đau của mình, lấy chứng minh thư từ trong túi ra: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Lương Hữu nhận lấy chứng minh thư, xem xét kĩ một lượt, rồi nghiêm túc nói.
“Cố Hạnh Ngân, vào khoảng 23 giờ ngày X tháng X năm 20XX, cũng chính là tối qua, cô bị tình nghi mưu sát một người phụ nữ có quốc tịch Trung Quốc! Mời theo chúng tôi trở về điều tra! Cô có quyền giữ im lặng, nhưng những lời cô nói chúng tôi sẽ ghi âm lại, trở thành bằng chứng trước tòa!”
“Mưu sát?” Khóe môi Cố Hạnh Ngân giật giật, chỉ cảm thấy trong đầu vang lên một tiếng, sắc mặt lập tức trắng bệch!
Khăn tắm của cô rơi xuống đất.
Lộ ra cơ thể nóng bỏng trong bộ bikini cô vẫn chưa kịp thay.
Sau đó, “cạch” một tiếng, chiếc còng quấn vào cổ tay cô.
Lạnh lẽo.
Cô không dám tin nhìn vị cảnh sát trước mặt, tâm trạng sụp đổ: “Không! Mấy anh chắc chắn nhầm rồi! Tôi không giết người, không giết người…”
“Đưa đi!”
Mệnh lệnh Lương Hữu vừa hạ xuống, đám cảnh sát đó liền đưa cô đi với sắc mặt vô cảm …
Phòng thẩm vấn, cục công an Bắc Thành thành phố A.
Trong một gian phòng bốn phía không có cái cửa sổ nào, Cố Hạnh Ngân suy sụp ngồi trên chiếc ghế, quấn một chiếc khăn tắm lớn, tóc xõa ngang vai, những giọt nước vẫn tí tách chảy xuống, trông cô rũ rượi vô cùng, sắc mặt trắng bệch, đôi môi khô rát…
Dù thế nào cô cũng không thể ngờ lần đầu tiên cô vào cục cảnh sát lại là vì phạm vào tội danh tình nghi giết người nghiêm trọng như vậy!
Mà cô cũng chỉ vừa mới biết người bị giết là…
Lý Lục Bình!
Lý Lục Bình chết rồi!
Hai người cảnh sát ngồi đối diện, vẫn không ngừng thẩm vấn cô.
“Cố Hạnh Ngân, tôi khuyên cô hợp tác một chút! Chúng tôi có đủ chứng cứ cho thấy lần cuối cùng nạn nhân Lý Lục Bình gặp cô, là ở trên đại lộ Hoàng Phố gần nhà họ Cố! Mà theo như sự phản hồi của nhà họ Cố, đêm hôm đó quả thực sau khi Lý Lục Bình gặp cô xong thì không rõ tung tích! Tối qua thành phố A có mưa lớn, sáng nay phát hiện một thi thể nữ trôi trên khu vực kênh đào bảo vệ thành phố, sau khi xác nhận thì đó đúng thật là thể của người phụ nữ có quốc tịch Trung Quốc, Lý Lục Bình! Trên người nạn nhân có nhiều vết dao đâm và bị máu bầm, rõ ràng là trước khi chết đã có giằng co với người khác, trong đó nhát dao chí mạng chính là nhát đâm vào tim! Cảnh sát lại tìm được một con dao gọt hoa quả ở bãi cỏ gần đại lộ Hoàng Phố, thông qua sự giám định của pháp y, cho thấy nó trùng khớp với nhát dao đâm Lý Lục Bình! Trọng điểm là, trên con dao gọt hoa quả đó, có dấu vân tay của cô! Cô giải thích như thế nào?!”