Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 448
Chương 448
Không thấy nữa?
Cô quan sát kĩ vài lần, nhưng không hề tìm thấy chữ V.Q! Đó là Vicent.Q Bắc Minh Quân, từng là biểu tượng của thiên tài kiến trúc từng làm chấn động châu Âu Vicent.Q, bởi vì có chữ V.Q nên nó mới có giá trị lớn lao…
Nhưng sợi dây chuyền này của Tô Ánh Uyển không có!
Trái tim đang thắt lại của Cố Hạnh Ngân trở nên thoải mái hơn nhiều.
Cô có thể khẳng định một trăm phần trăm, sợi dây chuyền này của Tô Ánh Uyển chắc chắn là giả!
Bởi vì một người kiêu ngạo như Bắc Minh Quân nhất định sẽ khắc tên của mình lên đồ vật đó nếu nó là của anh để thể hiện chủ quyền!
Khóe môi bất giác hiện lên nụ cười, sau đó cô ném sợi dây chuyền trong tay mình đi, sợi dây nhanh chóng chìm xuống dưới nước…
Sau đó, cô bơi lên bờ, như một đóa sen nở trên mặt nước, cô đứng dậy với một thân hình hoàn hảo, ngạo nghễ liếc nhìn những người đang ngơ ngác kia.
Đặc biệt là mấy tên chó săn.
“Còn ngơ ra đó làm gì? Nếu như mấy người còn không đi cứu người, Sunny của mấy người sẽ bị chìm sâu xuống đáy biển đó…” Cô nhếch miệng, trào phúng nói.
Sao đó cô thoải mái rời khỏi bờ.
Từng giọt nước rơi xuống mặt đất.
Lúc này mọi người mới phản ứng lại, lớn tiếng hô: “A, mau! Mau đi cứu Sunny!”
Âm thanh nhốn nháo vang lên, vài người trợ lý nhảy xuống biển…
Lưu Thắng Thiên vội vàng lấy một chiếc khăn tắm lớn chạy đến, trùm lên người Cố Hạnh Ngân: “Tịch Dao, em không sao chứ? Xin lỗi, anh không biết hôm nay Sunny sẽ đến…”
Cố Hạnh Ngân giữ chặt chiếc chăn, lau những giọt nước trên mặt mình, rồi nhìn Lưu Thắng Thiên, cô nhận ra bản thân không thể nở nụ cười với anh ta được nữa: “Lưu Thắng Thiên, nếu như tôi sớm biết anh là quản lý của Tô Ánh Uyển, vậy thì, đánh chết tôi cũng không xem mắt với anh!”
“Hả?” Sắc mặt Lưu Thắng Thiên trắng bệch: “Tịch Dao, vì chuyện ban nãy của Sunny mà em tức giận với tôi sao? Anh xin thề, anh thật sự không biết hôm nay Sunny sẽ đến, càng không biết cô ta sẽ khiến em khó xử… Tịch Dao, em phải tin anh, nếu như anh biết anh nhất định sẽ ngăn cô ta lại…”
Thật ra ban nãy Tô Ánh Uyển kéo áo bikini của Cố Hạnh Ngân ra, Lưu Thắng Thiên đã nhìn thấy hết, có lẽ mỗi người ở đây đều đã nhìn thấy, chỉ là bọn họ e ngại danh tiếng của Tô Ánh Uyển, cho nên không ai dám lên tiếng.
Cố Hạnh Ngân hơi híp mắt lại, lòng đã nguội lạnh.
“Chuyện ban nãy, anh cũng đã nhìn thấy rồi, nhưng anh lại chẳng làm gì cả, kệ cô ta kéo quần áo của tôi, để tôi khó xử trước ống kính máy quay… Lưu Thắng Thiên, nếu nói buổi tối hôm xem mắt đó, vì tôi mà liên lụy đến anh, vậy thì hôm nay, chúng ta xem như hòa nhau rồi! Sau này cũng không cần phải gặp mặt nữa đâu.”
Cô nói xong, kéo chặt khăn tắm chuẩn bị lên xe thay quần áo.
Nhưng lại bị Lưu Thắng Thiên cản đường!
“Không gặp mặt nữa? Cô có ý gì?” Sắc mặt Lưu Thắng Thiên lập tức thay đổi: “Bởi vì xem mắt với cô mà tôi bị đánh một cách vô cớ, bị người ta ngứa mắt, còn bị lên báo vì chuyện này, cô tưởng rằng tôi dễ bị bắt nạt ư? Nếu như không phải thấy cô có chút nhan sắc, dáng vẻ lại ngây thơ, Lưu Ngọc còn nói chỉ cần tôi chịu lấy cô sẽ cho tôi một số tiền, nếu không, cô tưởng rằng tôi bằng lòng lấy cô sao?”