Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 443
Chương 443
“Sunny? Sao cô ấy lại đến rồi?”
“Oa, cô ấy xinh đẹp thật đó…”
“Không hổ là ngôi sao lớn, khí thế đúng là khác hẳn!”
“Lại chẳng à, nghe nói bạn trai cô ấy là cậu hai Bắc Minh đó!”
“Cậu hai Bắc Minh? Bắc Minh Quân nhà họ Bắc Minh sao? Trời ạ, nhà giàu có trong những nhà giàu có, Sunny hạnh phúc thật đó!”
“Không phải đã chia tay rồi sao?”
“Xì, mấy người hiểu gì chứ, chắc chắn chỉ là tạo hiệu ứng mà thôi. Sunny nhà người ta không biết vui mừng như nào kìa, chẳng thấy dáng vẻ thất tình đâu cả…”
…
Vì vậy, đám người mẫu mới giống như chưa từng trải sự đời kia, xem Tô Ánh Uyển giống như thần mà tôn thờ, bàn tán sôi nổi…
Nước biển rất nông, Cố Hạnh Ngân đứng dậy khỏi mặt nước, lúc này mới chú ý đến, Tô Ánh Uyển được quấn trong một chiếc khăn tắm màu tím, đôi chân trần đứng trên nền cát. Cô không ngờ sẽ gặp Tô Ánh Uyển trong một trường hợp như vậy, nghĩ đến mười năm cô ta và Bắc Minh Quân trải qua cùng nhau, trái tim đột nhiên thắt chặt lại…
Lúc này đạo diễn mới tỉnh táo lại, quay mắt sang nhìn, lập tức nở nụ cười: “Chà, người đẹp Tô, cuối cùng cô cũng đến rồi!”
“Ha, đạo diễn Tôn, nếu như biểu hiện của cô Cố đã hút mắt như vậy, vậy thì quảng cáo này cứ để cô ấy quay tiếp đi.” Tô Ánh Uyển nhẹ nhàng đáp lại, nếu không nghe kĩ, rất khó để nhận ra trong lời nói có ẩn chứa sự ghen tị.
“Không không không, ông chủ đã có dặn dò rồi, nhà sản xuất cũng chỉ định cô là người quay, chúng tôi không phải đang chuẩn bị cho cô hay sao…”
Nghe xong lời của đạo diễn, mọi người có chút bối rối, sao nữ chính của quảng cáo này không được thay bằng Cố Hạnh Ngân, hóa ra ban đầu là do Sunny quay sao?
Lưu Thắng Thiên đứng bên cạnh cũng rất bất ngờ, vội vàng chạy đến bên cạnh Tô Ánh Uyển, nhỏ giọng nói: “Sunny, sao cô lại đến đây? Không phải cô nói là muốn tránh sóng gió sao, quảng cáo này cô không quay nữa, để Tịch Dao quay mà?”
Tô Ánh Uyển nở một nụ cười duyên dáng và rạng rỡ: “Thắng Thiên, thân là một người quản lí, sao anh lại hồ đồ như vậy? Nhà sản xuất chỉ định tôi là người quay, công ty cũng đã kí hợp đồng rồi, cho dù tôi muốn để cô Cố quay nhưng lỡ như người ta kiện cáo, thì ai sẽ là người chịu trách nhiệm chứ?”
Chỉ một câu nói nhẹ nhàng của Tô Ánh Uyển đã khiến Lưu Thắng Thiên không biết phải nói gì.
“Sunny, hợp đồng được kí từ lúc nào vậy? Sao tôi không biết?” Một lúc sau Lưu Thắng Thiên mới có thể lên tiếng chất vấn, anh ta cảm giác như mình đang bị lừa vậy.
Tô Ánh Uyển vẫn nở nụ cười dịu dàng ấm áp, lộ ra vẻ bất lực: “Thắng Thiên, lần trước anh làm loạn tạo ra tin xấu liên lụy đến tôi, ông chủ đành phải cho anh tạm thời dừng tất cả công việc, vì vậy anh không biết cũng không có gì là kì lạ cả. Đây là ý của ông chủ, tôi cũng không có cách nào khác…”
Sắc mặt Lưu Thắng Thiên trắng bệch.
Tô Ánh Uyển nói xong, nhìn sang phía Cố Hạnh Ngân.
***
Tô Ánh Uyển thoải mái nở một nụ cười với Cố Hạnh Ngân.
Nụ cười của Tô Ánh Uyển rất đẹp, nhìn có vẻ thân Quân, nhưng lại khiến người ta cảm thấy cao ngạo và lạnh nhạt.
Cố Hạnh Ngân lịch sự cong khóe môi đáp lại, chuẩn bị đi lên bờ.