Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 336
Chương 336
“Ai ai, Bác sĩ Trần nói hôm nay anh nhất định phải truyền xong hết tất cả chỗ thuốc này mới có thể rút ra…”
“Không rút ống kim ra, chẳng lẽ cô muốn tôi cắm ống kim đi tắm?”
“…” _Im lặng mấy giây, anh đột nhiên lên tiếng: “Cũng được!”
“Cái gì…”
“Nhấc cao chai nước truyền cho tôi.”
“A? Anh sẽ không làm thật chứ? Tôi vốn muốn dùng khăn mặt lau cho anh một chút là được, anh lại còn muốn tắm rửa?”
“Cố Tịch Dao, cô nghe tôi nói nhảm bao giờ chưa?”
“…”
…
Năm phút sau.
Trong phòng tắm.
Lại là một loại âm thanh xột xoạt khác, dường như còn có một luồng không khí ái muội…
Cố Tịch Dao trừng mắt nhìn người đàn ông cao lớn thẳng tắp trước mặt, một tay cắm kim tiêm, lạnh lùng nhấc cao, khoác khăn tắm nhếch môi nhìn cô.
Ánh mắt đó khiến lông tơ của cô dựng đứng!
Người này lại muốn cô tắm tất cả cho anh…
Cô nhíu mày: “Cái kia… Bắc Minh Quân, anh thật quá phiền phức… Tốt nhất anh vẫn nên rút ông tiêm đi, tôi thật sự không thể đảm nhiệm nổi công việc này của anh…”
“Tôi vì cô nên mới bị sốt cao, cô quên rồi sao?” Giọng nói lạnh lùng của anh đang nhắc nhở cô, vẻ mặt kiêu ngạo giống như nói ‘cô hại tôi sốt cao, cô phải phụ trách tôi đến cùng’.
“Cái gì đó!” Cô nổi giận: “Xin hỏi Bắc Minh đại nhân, anh có còn nhớ rõ lúc trước khi tôi bị sốt cao, anh vẫn để tôi bị ốm đi làm, lấy đủ cách để giày vò tôi? Lần này thì hay rồi, đến lượt anh sốt cao, dựa vào cái quái gì mà người bị giày vò vẫn là tôi?”
Cô cũng chưa quên, những ngày tháng cô còn làm thư ký cho anh ở Bắc Minh thị. Nhất là lần sốt cao đó, cô còn bị ngất xỉu trong cuộc họp của anh! Anh có giày vò cô ít đi sao? Anh không!
Ai ngờ, người này lại nhún vai một cách thờ ơ: “Nếu cô đã là bảo mẫu của con trai tôi, ngộ nhỡ con trai tôi sốt cao, tôi phải kiểm tra một chút về khả năng đối phó với cơn sốt cao của cô!”
“Trời! Cách ngụy biện kiểu gì thế này?”
“Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, có thể ở lại làm bảo mẫu của con trai tôi hay không, trước tiên cũng phải thông qua cửa ải này của tôi!”
“…” Được, vì hai bảo bối, cô nhịn! Cô thỏa hiệp! Cô chấp nhận số phận!
…
Lại là một loại tiếng xột xoạt khác.
Dường như đó là tiếng quần áo bị lột ra.
Lại giống như là tiếng nước từ vòi hoa sẽ phun ra, có tiếng nước chảy.
Rõ ràng là căn phòng tắm rộng rãi, lại không như không gian bị thu hẹp, khắp nơi đều tỏa ra những tiếng thở gấp nhàn nhạt…