Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1842
Chương 1842
Cô nhìn về phía chiếc xe, hô lên một câu: “Chú Hình Uy, mặt mũi của chú cũng lớn phết nhỉ. Đến Tịch Dao cũng không mời nổi chú cơ à. Có phải để tôi đến mời mới được không, hay là kêu nó ra mời chú vào chơi nhé?” Cô vừa nói vừa chỉ chỉ bụng mình.
“Anh xem, Kiều Kiều cũng đã mở lời rồi kìa, còn không mau tắt máy vào nhà đi. Hai người các anh gặp thì ít, chia cách thì nhiều đó.” Cố Tịch Dao nói xong câu này, liền xoay người đi vào biệt thự.
Trong đầu nghĩ không biết có nên dẫn nhóc cưng nhà mình tránh đi một chút không.
Đợi cô vào đến nhà, Trình Trình đã ở đó rồi, cậu học theo bộ dạng Dương Dương, giơ tay ra dấu OK với cô.
Cố Tịch Dao lúc này mới rốt cuộc cảm thấy yên tâm.
Không lâu sau, Anna cũng tươi cười đi vào.
“Kiều Kiều đâu rồi?” Cố Tịch Dao hỏi.
Anna chỉ ra sau lưng: “Có người đàn ông của cô ấy ở đây, còn cần đến tôi nữa sao, ha ha.”
Một lát sau, Hình Uy giống y như nô tài bên người thái hậu trong mấy phim truyền hình về thời nhà Thanh, tất cung tất kính đỡ Lạc Kiều đi từ ngoài vào.
Lạc Kiều cũng không có vẻ ngượng ngùng gì, một bộ tư thái bề trên trịch thượng, quả thật có mấy phần dáng vẻ hoàng thái hậu.
“Kiều Kiều, cậu xem cậu đó, đều là con nhà nghèo cả, mà sao lại nhiễm phải thói hư tật xấu của đám nhà giàu thế? Hình Uy làm người thật thà, cậu lại bắt nạt anh ấy như vậy à.” Cố Tịch Dao vẫn không quên trêu chọc cô.
Mặt Hình Uy một trận đỏ một trận trắng, đầu cúi xuống thật thấp, anh ta cảm thấy mặt mình sắp bốc khói tới nơi rồi.
Nhưng đây đều là chuyện anh ta tự gây ra, lại nói mấy ngày nay, mỗi lần nhớ đến mấy lời căn dặn Lạc Kiều nói với mình lúc mình sắp ra cửa hôm đó, anh ta đều cảm thấy ấm áp trong lòng, chỉ hận không thể ghi âm câu nói ấy lại, để mỗi ngày đều mở vài lần.
Lạc Kiều trừng cô một cái, tự đắc nói: “Làm sao, đây là việc nhà chúng tôi, người ngoài như mấy người không có quyền hỏi đến nhá.”
“Ồ ồ, còn chưa gả cho người ta đâu, vậy mà đã liệt chị em ta thành người ngoài hết rồi kìa. Chậc chậc…… đúng là con gái lớn thì khó giữ mà.” Cố Tịch Dao cùng Anna thích thú che miệng cười, đến cả Trình Trình bên cạnh cũng vui vẻ cười ngoác tới tận mang tai.
Cậu tuy phải rời khỏi nhà cũ của nhà Bắc Minh, rời khỏi người bà đã yêu thương mình từ nhỏ, nhưng đến đây lại được sống cùng mẹ.
Nơi này tuy không có đồ ăn ngon quần áo đẹp, không có cuộc sống có kẻ hầu người hạ như ở nhà cũ của nhà Bắc Minh, nhưng được sống cùng mẹ và các dì, mỗi ngày đều tràn ngập niềm vui, đây có lẽ mới chính là cuộc sống mà cậu hằng mong ước.
Lạc Kiều còn tiếp tục ngụy biện: “Sao lại không phải người một nhà chứ, con đều đã có rồi, còn cần làm gì mới thành người một nhà nữa?” Cô cây ngay không sợ chết đứng chỉ chỉ bụng mình, nói.
Cố Tịch Dao thấy đây là cơ hội tốt để thúc đẩy Hình Uy, liền cười nói: “Hai người còn thiếu một tờ giấy chứng nhận nữa đấy.”
***Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Lạc Kiều ước chừng thật sự bị Cố Tịch Dao kích động, cũng có thể là vì thái độ của Hình Uy lúc này khiến cô cực kỳ vừa lòng.
Liền tiếp lời nói: “Chẳng phải chỉ là một tờ giấy chứng nhận thôi à, có phải chuyện gì lớn đâu.” Cô quay người vỗ vỗ vai Hình Uy: “Chú Hình Uy, ngày mai chú mang hộ khẩu qua đây, tôi với chú đi đăng ký.”
Cô vừa nói dứt câu, lời lẽ hùng hồn dứt khoát, khiến thân thể Hình Uy nhịn không được thoáng chao đảo.