Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1764
Chương 1764
Cố Tịch Dao cúi đầu xuống hôn lên trán của Cửu Cửu: “Được rồi, để mẹ ngồi đây xem phim hoạt hình với con nha.”
Cửu Cửu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một vẻ nghi ngờ: “Mẹ ơi, sẩy thai là có ý gì vậy ạ.”
“Phụt…” Con bé vừa nói ra khỏi miệng, Lạc Kiều ngồi ở trên ghế sa lông vừa mới uống được một hợp nước trong nháy mắt liền phun ra ngoài.
Lông mày của Cố Tịch Dao cũng hơi nhíu lại, nhìn Cửu Cửu: “Bé cưng nhỏ, con nghe được lời này từ chỗ nào vậy?”
Cửu Cửu quay đầu lại nhìn Lạc Kiều một chút.
Chỉ là động tác này Cố Tịch Dao liền hiểu ngay, cô khẽ cau mày lại, nhìn Lạc Kiều: “Kiều Kiều, cậu có cái gì cần giải thích không.”
…
Lạc Kiều không vội vàng trả lời câu hỏi mà là quay đầu lại nhìn Cửu Cửu, hai mắt của cô khẽ nheo lại một cái: “Cái tên phản đồ nhỏ này, không phải là dì đã nói với cháu là đừng có nói cho người khác nghe rồi hả.”
Đôi mắt to trong veo như nước của Cửu Cửu chớp chớp nhìn Lạc Kiều, chính là loại ánh mắt rất vô tội, con bé non nớt nói: “Dì Kiều Kiều, cháu đã nói cháu sẽ không nói với người ngoài rồi mà, nhưng mà mẹ đâu phải là người ngoài đâu.”
Thật sự là đã bị con bé đánh bại rồi, quay đầu cười hì hì nói với Cố Tịch Dao: “Tịch Dao à, thật ra thì chuyện là như thế này, lúc mà Cửu Cửu trốn ở trong phòng quần áo, tớ với ông chú Hỏa Thần ở bên ngoài nói chuyện với nhau, kết quả là đã bị con bé nghe thấy hết.”
Thật ra thì Cố Tịch Dao cũng hiểu, tình huống lúc đó cũng không cho phép Lạc Kiều có thể suy nghĩ gì nhiều.
Nhưng mà cô vẫn rất nghiêm khắc nhìn Lạc Kiều rồi nói: “Lần sau cậu phải chú ý một chút đó, bây giờ chuyện giữa cậu và Hình Uy cũng xem như đã qua rồi, sau này anh ta sẽ chăm sóc cho cậu, chắc có lẽ là tớ cũng sẽ bận rộn, cậu cần phải chú ý nhiều hơn một chút.”
Cố Tịch Dao nói đến đây, cô cũng đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, cô lộ ra vẻ mặt u sầu nói: “Xem ra sau này chỉ cần là Hình Uy đến đây, vậy thì chúng ta phải giấu bé cưng nhỏ đi rồi.”
Lúc này Cửu Cửu lại không tình nguyện, con bé vểnh cái miệng nhỏ lên, vẻ mặt đau khổ nói: “Mẹ ơi, Cửu Cửu không muốn một mình ở trên lầu ba chơi búp bê vải với nhà chòi nữa đâu mà, không muốn bị dì Kiều Kiều nhốt ở trong tủ quần áo đen như mực…”
Lạc Kiều khoác tay áo, tự tin nói với Cố Tịch Dao: “Thật ra thì vấn đề này cũng xử lý rất dễ mà, đó là tớ có thể làm Tào Tháo.”
“Tào Tháo?” Cố Tịch Dao hơi nghi hoặc một chút.
“Tào tào là ai vậy.” Cửu Cửu chớp đôi mắt to, nhỏ giọng nói: “Nghe nói giống như là một cái trứng thối.”
Trình Trình gật đầu giải thích cho Cửu Cửu nghe: “Không phải là tào tào đâu, mà là Tào Tháo, là anh hùng trong thời kỳ tam quốc.” Sau đó liền chọn vài câu trọng điểm phổ cập kiến thức tam quốc cho Cửu Cửu.
Nói đến cuối cùng, Trình Trình ngắm cái bụng to của Lạc Kiều như có điều suy nghĩ mà nói: “Anh nghĩ là dì Kiều Kiều tưởng tượng Tào Tháo giống như là “giữ hoàng đế làm chư hầu”.”
“Bingo! Cháu trả lời hoàn toàn chính xác, không hổ danh là một đứa bé có thể học được lớp học thiên tài.” Lạc Kiều nói, mặt mày hớn hở búng tay một cái.