Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1544
Chương 1544
“Lão Dư? Lão Dư nào hả … Ồ, nhớ ra rồi, chính là cái ông cấp trên của anh lúc trước đó hả. Chuyện của ông ta, tôi chỉ dùng một chút thủ đoạn mà thôi, không ngờ ông ta lại không chịu nổi.” Nói xong, người đàn ông đội mũ lưỡi trai lấy một điếu thuốc trên bàn trước mặt rồi ngậm nó trong miệng.
“Nói cho anh biết, tôi không cần anh xen vào chuyện giữa tôi và Bắc Minh Quân, còn không mau thả lão Dư ra ngay!”
“Ha ha, cậu chủ Bắc Minh, anh đang nói đùa sao? Cục công an cũng không phải do chúng tôi điều hành, làm sao có thể nói thả là thả được. Hơn nữa còn có chứng cứ chắc chắn, chắc cũng chừng ba đến năm năm cũng không thả được đâu. Anh cứ yên tâm làm trưởng phòng thiết kế của anh đi.” Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nói rồi cúp máy.
Khởi Hiên nghe thấy âm báo bận từ ống nghe, tức giận ném điện thoại lên bàn.
Thật sự quá tức giận, mặc dù hôm đó mời lão Dư đi ăn và cũng có ý muốn lôi kéo ông ta đi theo mình.
Nhưng anh ta không ngờ rằng ông ta lại có lòng với Bắc Minh Quân như vậy, một mực từ chối anh ta.
Lúc đó thực ra anh ta cũng đã nghĩ rằng nếu bản thân không dùng được người này, vậy thì cũng không thể để ông ta cống hiến cho Bắc Minh Quân được, dù thế anh ta cũng chỉ nghĩ cách đuổi ông ta khỏi phòng thiết kế.
Chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng cách thức ám hại này để đá lão Dư đi.
Đây thực sự là “mình không giết người, người lại chết vì mình”.
Mọi chuyện đã xảy ra vậy rồi, có muốn cứu ông ta cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Kể từ khi Cố Tịch Dao có bằng luật sư, Vân Chi Lâm mới bắt đầu toàn tâm toàn ý huấn luyện cho cô và cùng cô nghiên cứu tất cả các vụ án mà anh ta từng chịu trách nhiệm.
Vì thế Cố Tịch Dao cũng tiến bộ rất nhanh.
Buổi tối tan ca, Cố Tịch Dao lái xe về nhà, vừa mở cửa liền nhìn thấy Trình Trình đang ngồi trên sô pha, sắc mặt có chút khó coi.
“Sao thế bé cưng, ở trường có chuyện gì không vui sao?” Cố Tịch Dao nói, treo túi xách lên móc áo bên cạnh.
Cô tới chỗ Trình Trình ngồi xuống, nhìn con trai mình.
Anna dẫn Cửu Cửu ra khỏi phòng ngủ.
“Mẹ à, anh Trình Trình ngồi thế này cả buổi chiều rồi đó, con muốn anh chơi với con, nhưng anh cũng mặc kệ.” Cửu Cửu bĩu môi than thở với mẹ.
Cố Tịch Dao ôm Trình Trình vào lòng: “Bé con, nói cho mẹ biết con có chuyện gì nào, mẹ giúp con giải quyết nhé?”
Trình Trình mặc dù có chỉ số IQ cao, nhưng dù sao thì cậu nhóc vẫn chỉ là một đứa trẻ, nó cũng sẽ có nỗi buồn của trẻ con.
Trình Trình ngẩng đầu liếc nhìn mẹ: “Mẹ, trường học tổ chức trại hè dã ngoại cho phụ huynh học sinh. Con rất muốn đi, bởi vì Dương Dương cũng muốn đi. Nhưng ba mẹ đều rất bận.”
“Là chuyện này à, có gì mà buồn chứ hả, mẹ dẫn con tham gia là được mà.” Nói đến đây, Cố Tịch Dao đột nhiên nghĩ tới Dương Dương, ai sẽ đưa nó đi?
Vài ngày trước nó đã đắc tội với bà Bắc Minh rồi, mấy ngày nay Hình Uy thỉnh thoảng gọi điện để kể cô nghe tình hình của Dương Dương.
Có vẻ như mối quan hệ của nó và bà Bắc Minh vẫn chưa hòa hảo lại, suốt ngày không chào hỏi nhau, kể cả trong bữa ăn, Dương Dương cũng đều trốn xa bà Bắc Minh.
Sau khi Dương Dương hoàn thành tất cả bài tập về nhà, Lạc Hàn đã kiểm tra lại và chỉ ra tất cả những sai sót trong đó.