Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1501
Chương 1501
Ông nói với Tam Hỗn: “Nguyên cáo, có phải cậu vẫn muốn tiếp tục vụ kiện này đúng không?”
Tam Hỗn nhìn thẩm phán, rồi lưu manh nói: “Ngài thẩm phán, thật ra tôi không phải người không nói lý lẽ, nhưng tổng giám đốc Bắc Minh này nắm giữ sản nghiệp lớn như vậy, lại quá keo kiệt, chúng tôi chỉ muốn anh ta bồi thường tổn thất cho chúng tôi thôi, chứ đâu có ý gì khác. Nếu anh Bắc Minh đồng ý thì chúng tôi có thể rút đơn kiện.”
Thẩm phán gật đầu, rồi nhìn Bắc Minh Quân nhẹ nhàng nói: “Cậu Bắc Minh, cậu cũng là người nổi tiếng trong thành phố A chúng ta, đâu cần phải đặt nặng chuyện nhỏ nhoi này, tôi thấy cậu cứ bồi thường cho họ một ít tiền là được.”
Không đợi Bắc Minh Quân đáp lại, Hình Uy đã lên tiếng ngay: “Ngài thẩm phán, lúc nãy ông không nhìn thấy cảnh tượng trước cổng tòa án đâu, anh ta mà là người bị hại à, anh ta hoàn toàn là tên ăn vạ.”
Thẩm phán nghe vậy thì nói: “Hóa ra cậu Bắc Minh cũng không đồng ý hòa giải à?”
Nói xong, ông lật hai tờ tài liệu do luật sư hai bên gửi tới ở trong tay ra, rồi nhìn Bắc Minh Quân nói: “Cậu Bắc Minh, chúng tôi đã xem qua tình huống cụ thể của vụ kiện này rồi.”
Dứt lời, tất cả những người có mặt tại đây đều nhìn về phía Bắc Minh Quân.
Phòng hội nghị lại chìm trong sự im lặng lần nữa, một lúc sau, Bắc Minh Quân gật đầu, rồi nhìn thẩm phán nói: “Trợ lý tôi nói rất đúng, dù tôi có tiền, nhưng không có nghĩa là tôi đồng ý chịu thiệt, nhất là với một người như vậy.”
“Xem ra cậu Bắc Minh cũng không hề muốn nhường nhịn. Nếu đã như vậy thì năm phút sau vụ kiện này sẽ được mở phiên tòa, mời hai bên làm tốt công tác chuẩn bị.” Nói xong, ông thu dọn tài liệu trong tay, rồi đứng dậy ra khỏi phòng hội nghị.
Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao nhìn nhau, rồi nói với Bắc Minh Quân: “Cậu Bắc Minh, chúng ta chuẩn bị ra tòa thôi.”
Tam Hỗn đang ngồi ở phía đối diện, đắc ý cười lạnh với Bắc Minh Quân: “Cậu Bắc Minh, nếu anh muốn ra tòa với tôi, vậy thì anh mau chuẩn bị tiền đi, tôi không có nhiều thời gian đâu.”
Hình Uy thấy Tam Hỗn hống hách như thế thì siết chặt nắm đấm, anh thật sự rất muốn đánh anh ta một trận.
Năm phút sau…
Tam Hỗn và Bắc Minh Quân lần lượt ngồi vào vị trí của nguyên cáo và bị cáo.
Vân Chi Lâm ngồi cạnh Bắc Minh Quân, còn Hình Uy và Cố Tịch Dao thì lần lượt ngồi bên cạnh hai người.
Thẩm phán thấy người hai bên đều tới đông đủ, thì gõ búa.
“Bắt đầu khai mạc phiên tòa.”
Luật sư đại diện cho nguyên cáo Tam Hỗn cầm tài liệu lên, rồi đứng dậy gật đầu với thẩm phán: “Thưa ngài thẩm phán, tôi đại diện cho nguyên cáo bên Công ty giải trí mới đệ đơn kiện bồi thường dân sự với anh Bắc Minh Quân bên tập đoàn Bắc Minh thị.”
Rồi anh ta tường thuật lại mọi chuyện đã xảy ra vào hôm đó, cuối cùng anh ta nói: “Thưa ngài thẩm phán, giờ tôi xin mời thân chủ của tôi, cũng chính là người bị hại đưa ra lời khai trước tòa.”
Tam Hỗn chỉnh lại quần áo trên người mình, cũng thu liễm lại vẻ mặt lưu manh rồi nói: “Thưa ngài thẩm phán, tôi vốn là một phóng viên, tất nhiên ở đâu có tin tức thì tôi sẽ chạy tới đó, đây là đặc thù công việc của chúng tôi. Nhưng tôi không ngờ anh Bắc Minh không chịu tiếp nhận phỏng vấn thì thôi đi, anh ta hoàn toàn có thể tránh đi đường khác, hoặc bảo vệ sĩ mở đường cho anh ta cũng được. Tôi thật sự không ngờ anh Bắc Minh vốn là một người nổi tiếng, nhưng lại thô lỗ cướp máy quay của tôi, rồi ném xuống đất, không những thế, anh ta còn giẫm lên nó nữa. Hành động này của anh ta đã phá hủy rất nhiều tài liệu quan trọng của tôi.”