Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1479
Chương 1479
Hình Uy dẫn Cố Tịch Dao đi vào: “Ông chủ, tôi đã đón cô Cố và cậu chủ Dương Dương trở về.”
Bắc Minh Quân gật đầu, sau đó đứng dậy, đi đến ngồi xuống trước một bàn trà làm bằng rễ cây cổ thụ bên cạnh bàn làm việc.
Sau đó anh chỉ vào một gốc cây đối diện mình, nói với Cố Tịch Dao: “Em cứ ngồi thoải mái đi.”
Cố Tịch Dao khẽ gật đầu ngồi xuống.
Hình Uy cúi người cầm ấm trà rót trà cho hai người, sau đó đứng nghiêm ở một bên.
Bắc Minh Quân từ tốn nâng ly trà lên nhấp một ngụm, dáng vẻ cực kỳ nhàn nhã.
Cố Tịch Dao nhìn anh, hình như trên người anh đã bớt đi vẻ lạnh lùng thường ngày.
Bắc Minh Quân uống trà xong, ngước mắt nhìn Cố Tịch Dao: “Trình Trình, sống ở chỗ em cũng quen rồi nhỉ?”
Cố Tịch Dao gật đầu: “Trình Trình sống với tôi rất tốt. Mấy ngày nay tôi khá bận cho nên Anna chăm sóc thằng bé thay tôi.”
“Vụ kiện kia của tôi thế nào rồi?” Bắc Minh Quân nói xong lại uống một hớp trà.
Bắc Minh Quân vừa hỏi đến đề tài này, sắc mặt Cố Tịch Dao trở nên khó coi. Cô chần chờ một chút, sau đó dè dặt nói: “Vụ kiện kia xuất hiện vấn đề, bây giờ do Vân Chi Lâm theo dõi.”
Cố Tịch Dao vốn tưởng rằng sau khi nghe được tin này Bắc Minh Quân sẽ giận dữ, nên cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Nhưng không ngờ Bắc Minh Quân lại để ly trà xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉa mai: “Hừ, lúc trước để anh ta phụ trách vụ kiện này anh ta lại đùa giỡn tâm cơ với tôi. Bây giờ sau khi xảy ra rắc rối, không phải anh ta vẫn phải tự mình thu dọn tàn cuộc sao?”
Nếu trước vụ kiện này mà Bắc Minh Quân không hài lòng với ứng cử viên thì cô còn có thể cãi lại anh vài câu, nhưng bày giờ cô chỉ còn sót lại tư cách nghe mắng mà thôi.
Hình Uy đứng bên cạnh khẽ cau mày, dè dặt hỏi Cố Tịch Dao: “Cô chủ, nếu vậy thì phần thắng vụ kiện của chủ nhân là bao nhiêu?”
Cố Tịch Dao do dự một hồi cuối cùng vẫn quyết tâm, nói sớm nói muộn kết quả cũng thế mà thôi.
Cố Tịch Dao nghĩ vậy mới dè dặt nói một câu: “Bây giờ theo phân tích của tôi thì khả năng thắng không lớn.”
Sau khi Bắc Minh Quân nghe xong thì đặt ly trà lên bàn.
Yên tĩnh…
Cả phòng làm việc trở nên yên lặng một cách khác thường…
Cố Tịch Dao và Hình Uy đều hồi hộp nhìn phản ứng của Bắc Minh Quân, lòng bàn tay của bọn họ không ngừng rịn ra mồ hôi lạnh.
Bắc Minh Quân cầm bình trà qua rót cho mình một ly nữa.
Sau đó ngửa đầu uống cạn.
Tiếp theo anh chậm rãi từ chỗ ngồi đứng lên, ngồi trở lại sau bàn làm việc một lần nữa.
“Nếu các người đã chuẩn bị sẵn tâm lý thua kiện thì cứ làm như vậy đi. Đến lúc đó bảo Vân Chi Lâm chuẩn bị tinh thần đền tiền là được.” Bắc Minh Quân nói xong, tiện tay cầm bản thiết kế xem tiếp.
Trước khi anh mở miệng nói thêm gì nữa, Cố Tịch Dao và Hình Uy chỉ có thể đứng yên tại chỗ nghe xem anh còn sắp xếp gì không.
Qua nửa tiếng sau, anh ngẩng đầu lên liếc nhìn Cố Tịch Dao: “Tại sao em vẫn chưa đi, còn ở đây đợi gì nữa?”