Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1440
Chương 1440
Một tay anh bưng đ ĩa, tay kia cầm chiếc thìa nhỏ không ngừng khuấy: ”Ha ha, Dao Dao, hôm nay gặp chuyện gì tốt thế, lẽ nào vụ án có tiến triển?”
Cố Tịch Dao nhìn Vân Chi Lâm mỉm cười lắc đầu: “Vụ án thực ra không có chút tiến triển nào, nhưng tối qua em đi thăm mẹ, bà cuối cùng đã tỉnh lại rồi!”
Những đồng nghiệp khác đang ngồi đó đều ào ào nói với cô: “Chúc mừng cô nhé, mong mẹ cô sớm ngày khỏe lại.”
Cố Tịch Dao vui vẻ gật đầu với họ: “Cảm ơn lời chúc của mọi người.”
Vân Chi Lâm nghe thấy cũng rất kinh ngạc: “Dì cuối cùng đã tỉnh lại rồi, ngày tháng tốt lành của em sắp đến rồi.”
Chính vào lúc mọi người thay phiên chúc mừng cô, chỉ có một người ngồi trong phòng làm việc, vùi đầu lật hồ sơ, ông ta nhíu chặt mày, nát óc suy nghĩ cách cãi thắng vụ kiện.
Người này chính là luật sư Vương, ông ta căn bản không chút đếm xỉa chuyện của Cố Tịch Dao.
Thực ra Cố Tịch Dao cũng phát hiện ông ta, tiện tay cầm quả táo đi tới cạnh phòng của ông ta, đưa quả táo cho ông ta.
Luật sư Vương nhìn nhìn, lạnh nhạt nói: “Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi không thích ăn.” Nói xong, ông ta lại tiếp tục vùi đầu đọc hồ sơ.
Cố Tịch Dao bị phớt lờ, cô rất rõ ràng luật sư Vương vì chuyện gì. Làm trợ lý của ông, cô cũng chỉ đành ngồi về chỗ của mình bắt đầu làm việc.
Bây giờ muốn cãi thắng vụ kiện này thì cần tiến hành điều tra công ty Giải Trí Mới.
Cố Tịch Dao nghĩ tới đây, vội thu dọn đồ của mình vào túi, sau đó đi tới phòng ngăn của luật sư Vương, nói: “Tôi cảm thấy chúng ta phải đi điều tra công ty Giải Trí Mới một chút, có lẽ có thể có bước đột phá cho vụ án.”
Luật sư Vương ngẩng đầu nhìn cô: “Tôi cũng từng nghĩ ra tay từ công ty đó, chỉ là tôi đã tra tin tức liên quan tới họ trên mạng, không có tin tức tiêu cực nào.”
Cố Tịch Dao lại cho rằng cách nói của ông rất gượng ép: “Luật sư Vương, chẳng lẽ trên mạng không đưa tin thì họ thật sự sạch sẽ sao. Tôi tin, chỉ có đi điều tra, chân tướng mới nổi lên mặt nước.”
Luật sư Vương khinh thường liếc nhìn cô: “Cô Cố, cô bây giờ chỉ là trợ lý luật sư mà thôi, còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm. Tôi không cần cô tới nói cho tôi biết tôi nên làm thế nào.”
Phòng ngăn của luật sư Vương thực ra cách phòng làm việc của Vân Chi Lâm không xa, cuộc đối thoại giữa cô và luật sư Vương anh đều nghe thấy.
Anh khẽ nhíu mày, đặt hồ sơ vụ án đang xử lý trong tay xuống, ra khỏi phòng làm việc, nói với luật sư Vương và Cố Tịch Dao: “Hai người đều đến phòng làm việc của tôi một chút.”
Luật sư Vương lườm Cố Tịch Dao, giống như đều do cô liên lụy tới ông ta vậy.
Cố Tịch Dao không để ý, cô cảm thấy phương án của mình hoàn toàn có thể dùng được. Chỉ là luật sư Vương còn đang để bụng chuyện hôm qua, cho nên nhắm vào mình mà thôi.
Vân Chi Lâm ngồi về ghế làm việc của mình, không bao lâu sau, hai người xuất hiện trước mặt anh.
Anh nhíu chặt mày nhìn hai người trước mặt: “Tôi đã nghe thấy hết những lời vừa rồi của hai người. Quan điểm của hai người đều không phải không có lý, nhưng tôi hi vọng cuộc tranh luận giữa hai người đều thành lập trên cơ sở thúc tiến tình tiết vụ án, mà không phải vì chút ân oán hôm qua.”
Cố Tịch Dao hiểu rõ ý của anh: “Chi Lâm, em vẫn kiên trì với quan điểm của mình, chỉ ở phòng làm việc thì không thể giải quyết được bất kỳ vấn đề nào.”
“Quan điểm của cô Cố tôi không phủ nhận, nhưng suy nghĩ của cô ấy tôi đã từng nghiệm chứng rồi, nếu lại tự mình đi nghiệm chứng, tôi cảm thấy đó chỉ là lãng phí thời gian.” Luật sư Vương cũng nói chuyện không chút nể mặt.