Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1431
Chương 1431
Cố Tịch Dao dùng đũa gắp một miếng thịt sốt cho Lạc Kiều: “Kiều Kiều, đây là thịt sốt cậu thích ăn nhất, đây coi như tiếp đãi cậu rồi.”
“Cảm ơn…” Lạc Kiều mỉm cười cầm bát đón miếng thịt.
Miếng thịt đỏ óng, tỏa ra mùi hương mê người, khiến Lạc Kiều nhìn mà nước miệng sắp chảy ra rồi.
“Thật sự lâu lắm không có ăn được món Dao nấu rồi, thật sự nhớ chết tớ rồi.” Lạc Kiều nói rồi, không chần chừ mà cầm đũa gắp miếng thịt cho vào trong miệng.
“Ừm… Mùi vị này thật là…” Lạc Kiều vốn dĩ mỉm cười đến mức lông mày cong cong, lập tức nhíu mày lại, sau đó trong cổ giống như mắc thứ gì đó, đột nhiên có cảm giác muốn nôn.
Cô ta bịt miệng lại vội vàng đứng dậy, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh.
Anna thấy là lạ nhìn sang Cố Tịch Dao: “Lạc Kiều cô ấy bị sao thế? Có phải thịt này có vấn đề gì không?”
Cố Tịch Dao cũng cảm thấy hơi lạ, cô gắp một miếng bỏ vào trong miệng. Mùi vị không có vấn đề, thịt cũng ngon mà.
Vì thế cô giao Cửu Cửu cho Anna, sau đó nói với những người khác: “Mọi người ăn trước đi, tôi đi xem thử, có lẽ vừa về thân thể có hơi không thoải mái.”
Cô cầm một cái ly, rót ít nước ấm.
Đi đến nhà vệ sinh, lúc này Lạc Kiều vẫn đang bò ra nôn ở bồn cầu.
Cố Tịch Dao đưa nước cho Lạc Kiều: “Cậu súc miệng trước đi. Có phải mùi vị của thịt tớ làm có chỗ nào không đúng không?”
Lạc Kiều cầm ly nước súc miệng, sau đó dùng tay lau miệng: “Dao, thịt cậu làm không vấn đề. Chỉ có điều gần đây, hình như tớ vừa ăn đồ hơi có dầu mỡ thì sẽ có phản ứng như vậy. Chắc là làm việc mệt quá rồi, ăn không được mấy thứ này.”
Cố Tịch Dao nhíu mày suy nghĩ, đột nhiên có một suy nghĩ chạy trong đầu cô.
Cô đóng cửa nhà vệ sinh lại, nhỏ giọng hỏi Lạc Kiều: “Cậu mấy tháng chưa có kinh rồi?”
Lạc Kiều ngẩng đầu kỳ lạ nhìn Cố Tịch Dao, cô ta đứng thẳng người nhíu mày suy nghĩ: “Hình như hai ba tháng rồi.”
Cô ta vừa nói đến đây, lại nhìn sang Cố Tịch Dao: “Ý của cậu là…” Nói đến đây, cô ta vội xua tay nói: “Dao, chuyện này sao mà có thể, tớ luôn giữ thân trong sạch, tám phần là vì tớ làm việc quá mệt nên mới như thế.”
Cố Tịch Dao cô là người từng trải, chuyện khác có lẽ nhìn không chuẩn, nhưng chuyện này chắc chắn tám chín phần không sai.
Cô hỏi Lạc Kiều: “Khoảng thời gian này cậu giữ thân trong sạch không có quan hệ, nhưng cậu nghĩ đến ba tháng trước hay chưa?”
Có lẽ Lạc Kiều thật sự quên rồi, hoặc cô ta đang giả ngốc: “Ba tháng trước? Tớ sao không có nhớ gì.”
Cố Tịch Dao đi đến trước mặt cô ta, nhìn vào mắt của cô ta từ từ nói: “Ba tháng trước, chúng ta có phải có một lần uống nhiều không…”
Câu nói này nhắc nhở Lạc Kiều, cô ta buồn bực vỗ đầu: “Tớ nhớ lần đó gọi mấy người đến… Trời ạ, tớ rốt cuộc làm cái gì vậy.”
Cố Tịch Dao che miệng cố gắng kiềm chế bản thân hốt ra.