Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1248
Chương 1248
Giang Tuệ Tâm nhìn bộ dạng này của Thẩm Tử Bình, cũng không muốn làm khó anh ta nữa, bà giao con dấu cho anh ta rồi nói: “Nếu luật sư Thẩm cảm thấy khó xử, tôi cũng không cưỡng ép nữa.”
Nói xong, bà vẫy tay gọi lái xe của gia đình đến: “Lão Lý, đưa luật sư Thẩm đến chỗ của ông chủ.”
Thẩm Tử Bình nhận lấy con dấu, sau đó đặt nó vào trong túi văn kiện.
“Cảm ơn bà Bắc Minh đã thông cảm cho tôi.” Dứt lời, anh ta đứng lên đi theo Lão Lý ra ngoài cửa.
“Xin đợi một chút…”
Ngay lúc luật sư Thẩm chuẩn bị đi cùng lão Lý lái xe rời khỏi nhà Bắc Minh, anh ta bỗng nghe thấy một giọng nói từ trên tầng truyền đến: “Xin đợi một chút.”
Không chỉ luật sư Thẩm quay đầu lại nhìn, mà cả Giang Tuệ Tâm cũng nhìn lên tầng. Lúc này, chỉ nhìn thấy Phỉ Nhi đã mặc quần áo chỉnh tề, chạy từ trên tầng xuống.
Khi xuống tầng một, cô ta mỉm cười, khẽ gật đầu với Giang Tuệ Tâm trước, sau đó quay sang gật đầu với luật sư Thẩm.
Thẩm Tử Bình không hiểu gì cả, nghi ngờ nhìn Phỉ Nhi: “Xin hỏi, cô là…”
Giang Tuệ Tâm đi lên trước, giới thiệu với luật sư Thẩm: “Luật sư Thẩm, đây là vợ chưa cưới của Minh Quân nhà chúng tôi.”
Thẩm Tử Bình gật đầu.
Giang Tuệ Tâm chỉ vào luật sư Thẩm, giới thiệu anh ta với Phỉ Nhi: “Đây là luật sư riêng của chồng tôi, luật sư Thẩm.”
Phỉ Nhi khẽ cười, gật đầu với Thẩm Tử Bình: “Xin chào luật sư Thẩm.”
Luật sư Thẩm khẽ gật đầu với cô ta: “Xin hỏi, cô Phỉ Nhi có gì muốn dặn dò?”
“Luật sư Thẩm, không phải là dặn dò, tôi chỉ muốn ngồi cùng xe với anh đi đến thăm ông Bắc Minh. Tôi sắp kết hôn với Minh Quân rồi, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa đi thăm ông ấy, tôi cảm thấy hơi thất lễ.” Phỉ Nhi nói xong, lập tức quay lại nhìn Giang Tuệ Tâm.
Giang Tuệ Tâm vừa nghe thấy Phỉ Nhi nói muốn đi thăm chồng mình, thì bất giác cau mày, nhưng nhanh chóng dùng nụ cười che giấu: “Luật sư Thẩm, anh dẫn theo con bé đi cùng đi, nói như thế nào, con bé cũng sắp trở thành người nhà họ Bắc Minh rồi.”
Thẩm Tử Bình cúi đầu nghĩ một chút, nói: “Cũng được, nếu như cô Phỉ Nhi đây đã không phải là người ngoài, vậy thì đi cùng chúng tôi luôn.”
Phỉ Nhi lập tức cười tươi như mở hội: “Cảm ơn dì đã nói giúp cháu, luật sư Thẩm, chúng ta đi thôi.”
Giang Tuệ Tâm đứng trong phòng khách, nhìn bóng lưng sắp biến mất của ba người, đặc biệt là của Phỉ Nhi, khóe miệng của bà khẽ nhếch lên.
Ba người rất nhanh đã đến bệnh viện, nhẹ nhàng gõ cửa phòng bệnh của ông cụ Bắc Minh. Luật sư Thẩm và Phỉ Nhi đi vào trong phòng bệnh, còn Lão Lý thì đứng đợi ở bên ngoài cửa.
Khi thảo luận vấn đề sửa đổi di chúc với ông cụ Bắc Minh, đương nhiên phải tránh sự có mặt của những người không liên quan, ngay đến cả bác sỹ trực ban trong phòng quan sát cũng phải tránh.
Lúc này, trong phòng bệnh chỉ còn lại một mình ông cụ Bắc Minh nằm trên giường, còn có luật sư Thẩm và Phỉ Nhi.
Sau khi xuống xe, Phỉ Nhi còn đặc biệt mua một bó hoa tươi.
Cô ta mỉm cười ôm bó hoa đứng trước mặt ông cụ Bắc Minh.
“Ngài Bắc Minh, cháu đến thăm bác.”