Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1158
Chương 1158
Cố Tịch Dao vừa nhớ đến dáng vẻ không chịu hiểu của Bắc Minh Quân, lại lập tức tức giận.
Cô kéo bàn tay nhỏ Trình Trình, tại sao mình phải mạo hiểm tính mạng đi cứu Bắc Minh Quân và Phỉ Nhi chứ, lại nói Bắc Minh Quân không chỉ không biết ơn mỗi một lần.
Cố Tịch Dao vừa dứt lời, Dương Dương không kìm được bắt đầu bênh vực mẹ:
“Lão ba chim chết vì cái đồ mart lem kia, dám bắt nạt mẹ. Đổi lại con cũng sẽ không cứu ông ấy, để ông ấy thành gà nướng mới tốt.” Mặc dù Dương Dương bị mẹ đánh sưng mông, nhưng từ đáy lòng vẫn hướng về cô.
Trình Trình cũng không tỏ thái độ gì, tính cách trầm ổn làm cậu nhóc sau khi nghe xong mọi chuyện, bắt đầu phân tích.
Phân tích xong, Trình Trình nhìn Cố Tịch Dao: “Mẹ, có thể là mẹ trách oan ba.”
Cố Tịch Dao nghe thế, lập tức sững sờ: “Sao mẹ lại trách oan?”
“Ai ai, Bắc Minh Tư Trình, lão ba chim chết nói gì làm gì với mẹ anh cũng biết, sao có thể trách oan được. Bình thường ông ấy thường xuyên làm phiền em, bây giờ lại đến làm phiền mẹ. Em thấy ông ấy chuẩn bị đuổi chúng ta đi, lấy người quái dị kia.” Dương Dương chịu đau, chuyển người ngồi sang bên ghế sô pha, lòng đầy căm phẫn nói.
Trình Trình nhìn Dương Dương nhíu mày, cái cậu em này thật đúng là xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện, không mở bình ai biết trong bình có gì.
“Bắc Minh Tư Dương, xem ra mông của em đã khỏi rồi, chuyện của ba mẹ vẫn chưa đến phiên em xen vào.” Trình Trình trừng Dương Dương, ánh mắt lộ ra ý lạnh hệt như Bắc Minh Quân, ngay cả ngữ khí quát lên của cậu nhóc cũng giống Bắc Minh Quân.
“…” Dương Dương hơi giật mình, bị khí thế đột nhiên xuất hiện của Trình Trình chấn nhiếp.
Giật mình còn có Cố Hạnh Nguyện, nhìn Trình Trình giống như là bình thấy bóng dáng cao lớn sau lưng cậu – Bắc Minh Quân.
Trình Trình cũng không ý thức được, cậu tiếp tục nói: “Mẹ, mẹ nói bên ngoài lửa rất lớn, mà lầu hai căn bản đã cháy rụi rồi.”
Cố Tịch Dao nhìn Trình Trình, sau đó gật nhẹ đầu
Trình Trình tiếp tục phân tích: “Con nghĩ sở dĩ ba làm vậy là vì ba lo lắng mẹ xông lên có thể bị lửa đốt đến, hoặc là dù cho không bị đốt đến, nhưng nếu như sàn nhà sụp xuống, mẹ sẽ rơi xuống bị thương..”
Cố Tịch Dao vừa nghe, sắc mặt hơi đổi. Trong lòng đang không ngừng bồn chồn, tại sao mình lại không nghĩ đến chứ.
Trình Trình tiếp tục nói: “Ba thà rằng chọn mình không được cứu, cũng không muốn để mẹ bị thương tổn gì. Con nghĩ, lúc ấy nếu như ba trực tiếp khuyên mẹ về, mẹ chắc chắn sẽ không bỏ ba lại. Cho nên ba mới nói mấy lời không dễ nghe, mục đích là làm mẹ tức bỏ đi.”
Trình Trình nói từng chữ có lý.
Dương Dương lại nghe không vào : “Hừ, Bắc Minh Tư Trình, lời hay đều là anh nói. Từ nhỏ anh lớn lên bên cạnh lão ba chim chết, đương nhiên là nói thay cho ông ấy.”
Nghe Trình Trình nói, Cố Tịch Dao không khỏi nhớ đến, Bắc Minh Quân đã từng vì mình chặn đạn mà bị thương.
Hôm nay gặp hỏa hoạn, Bắc Minh Quân không muốn để mình bị chút thương tổn nào, anh thà rằng chọn một con đường chết…
“Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Lúc này mặt Cố Tịch Dao đã đầy nước mắt.