Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 113



Chương 113

Có ít chuyện? Cố Tịch Dao nhíu mày liếc mắt nhìn vẻ mặt tức giận của Cố Kiệt Đại, nói vậy đây mới là mục đích chính của ông ta nhỉ?

Cố Tịch Dao cười gằn, cô nhìn ánh mắt tha thiết chờ mong của mẹ cuối cùng vẫn thỏa hiệp hỏi: “Ba, rốt cuộc là chuyện gì?”

Lúc này Cố Kiệt Đại mới nguôi giận liếc mắt nhìn Cố Tịch Dao, trề miệng nói: “Nghe Anh Thư nói, bây giờ con là thư ký của tổng giám đốc Bắc Minh thị đúng không?”

Cố Tịch Dao từ trên nhìn xuống ba cô, trong lòng nhất thời lạnh đi một nửa.

“Vâng.” Cố Tịch Dao lạnh lùng đáp một tiếng. Cô có dự cảm mãnh liệt ba cô tìm cô tuyệt đối không có chuyện gì tốt đẹp.

“Vậy mày hẳn phải biết bây giờ bên ngoài vì có thể lấy được công trình Ánh mà tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán chứ?” Cố Kiệt Đại cau mày, trong tròng mắt lóe lên vẻ tính toán.

Quả nhiên ba cô đến là có mục đích.

Đầu ngón tay của Cố Tịch Dao khẽ run.

“Vâng, con biết.” Cô đáp cực kỳ bình tĩnh.

“Anh Thư nói, mày cũng có chút mặt mũi trước mặt tổng giám đốc Bắc Minh…” Cố Thắng Thiên kéo dài mấy chữ cuối dường như hơi nghi ngờ.

Cố Tịch Dao cười gằn: “Cái gì gọi là có chút mặt mũi?”

“Anh Thư nói mày đã đắc tội với tổng giám đốc Bắc Minh nhưng anh ta lại không đuổi việc mày.” Sau khi Cố Kiệt Đại về nhà nghe được Cố Anh Thư nói chuyện này xong ông ta cũng rất bất ngờ.

Bởi vậy ông ta mới nhịn không được đánh giá đứa con riêng mà bản thân ông ta chẳng yêu thích chút nào này nhiều thêm một chút.

Cố Tịch Dao nhớ tới ngày ấy Cố Anh Thư tát cô một bạt tai.

Cô lại ngước mắt liếc nhìn cặp mắt ti hí đang không ngừng tính toán của người ba: “Ba, ba không cần quanh co lòng vòng nữa, muốn gì thì cứ nói thẳng ra đi.”

Khuôn mặt của Cố Kiệt Đại hơi giận dữ: “Từ sau khi tao vào tù nghiệp vụ của Cố thị mấy năm nay xuống dốc không phanh, có thể nói bây giờ nó chỉ là cái vỏ rỗng. Mày cũng biết dì mày và Anh Thư đã quen sống sung sướng xa xỉ rồi, đột nhiên phải sống trong cảnh giật gấu vá vai nhất thời cũng khó mà thích ứng được. Vì vậy tao hy vọng mày có thể giúp đỡ ba mày, giúp đỡ Cố thị giành được hạng mục công trình Ánh này.”

Trong lòng Cố Tịch Dao lạnh như tro tàn.

Cô cụp mắt, vuốt ve ngón tay: “Ba, không phải con không muốn giúp ba, mà là chuyện này con không có bản lĩnh để làm…”

“Cố Tịch Dao!” Cố Kiệt Đại bỗng nhiên gào lên ngắt ngang lời của cô: “Năm năm trước tao bảo mày giúp tao, kết quả thì thế nào đây? Mày nói mày làm không được. Nếu mày chịu giúp tao thì tao có cần phải ngồi tù không? Bây giờ tao khó khăn lắm mới ra ngoài được chỉ có một chuyện nhỏ như vậy mà mày cũng ra sức khước từ. Cố Tịch Dao à rốt cuộc tao đã gây nghiệt gì mới sinh ra đứa con gái bất hiếu như mày hả?”

“Kiệt Đại, đừng kích động, tức giận có hại cho sức khỏe…” Vũ Xuân ở bên cạnh vừa an ủi vừa nhìn Cố Tịch Dao với ánh mắt khẩn cầu, hy vọng cô đừng cứng rắn với ba cô: “Tịch Dao, nể mặt mẹ con giúp ba con đi…”

Chương trước Chương tiếp
Loading...