Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 1094
Chương 1094
“Tôi…” Nhân viên cấp cao đang quỳ dưới sàn bị dọa đến giật mình, sợ hãi trợn tròn mắt nói: “Không, không phải cậu cả Bắc Minh? Nhưng, nhưng đối phương nói mình là người của cậu cả Bắc Minh mà…”
“Đồ ngu như heo! Ông đúng là đồ óc lợn! Đối phương nói gì thì ông tin nấy à? Thật ngu xuẩn đến mức không phân biệt phải trái!” Khởi Hiên thấp giọng mắng, rồi quay đầu cười nói với Bắc Minh Quân: “Chú hai, sao người óc lợn thế này cũng có thể ngồi lên vị trí cấp cao của Bắc Minh thị thế? Có phải lúc trước khi chú tuyển người, chú đã nhìn nhầm rồi không?”
Những lời nói móc này làm cho mấy người có mặt tại đây đều hoảng sợ.
Nghĩ tới chuyện bọn họ đều là tinh anh của Bắc Minh thị, ai cũng là sinh viên tài cao tốt nghiệp từ trường danh tiếng? Có ai không phải là người lão làng trong thương trường với kinh nghiệm phong phú? Đâu có ai không phải là nhà lãnh đạo tinh anh với năng lực siêu việt?
Khởi Hiên vừa nói như vậy, ai mà không xấu hổ?
“Không không không! Cậu Khởi Hiên, đây không phải lỗi của tổng giám đốc…” Nhân viên cấp cao kia khóc lóc: “Là do tôi không có con, vợ lại thường xuyên đau bệnh, chỉ có một đứa con gái này… Cả đời vinh quang của tôi chỉ vì muốn đứa con gái này có thể nổi trội hơn người, con bé còn trẻ như thế… Dưới tình huống lúc đó, đổi thành là ai cũng bị hoảng loạn tay chân thôi… Hôm nay tôi mặc kệ có phải do cậu cả Bắc Minh chỉ bảo hay không, trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ, cho dù phải liều cái mạng già này, tôi cũng phải cứu con gái tôi ra… Hu hu hu… Tổng giám đốc, tôi xin lỗi anh, tôi sợ lần này tôi không bồi thường nổi tổn thất của Bắc Minh thị… Anh muốn chém giết tôi thế nào cũng được, nhưng xin anh hãy bảo vệ con gái tôi…”
Nhân viên cấp cao đó khóc rất thảm thương.
Ông ta cũng chỉ là một người ba vì bảo vệ con gái mới làm chuyện ngu ngốc thôi.
Nhưng ông ta không nên động vào Bắc Minh thị!
Cũng đừng bao giờ nhổ tóc trên đầu ác ma máu lạnh!
Nhất thời, bầu không khí trong phòng hội nghị rơi vào tĩnh lặng.
Trong mắt Khởi Hiên thoáng quá tia mất kiên nhẫn, rồi biến mất ngay, sau đó đổi thành vẻ mặt trào phúng: “Hôm nay vừa khéo chứng kiến trò hay! Thật xin lỗi, tôi đã bất cẩn nhìn thấy chuyện xấu trong nội bộ Bắc Minh thị rồi, ha ha… Nhưng chú hai, đây cũng là lỗi của chú, cấp dưới xảy ra chuyện lớn như vậy, thế mà chú lại không biết! Có lẽ bình thường chú quá uy nghiêm, nên mới làm bọn họ dối trên gạt dưới, ai cũng sợ chú, ha ha ha…”
Bắc Minh Quân khẽ híp mắt, nhướng mày kiếm, trên khuôn mặt điển trai lạnh lùng hiện lên vẻ tàn bạo, lạnh lùng liếc nhìn Khởi Hiên, rồi nói với bảo vệ ngay: “Những người không liên quan đến Bắc Minh thị thì mời hết ra ngoài đi!”
“Vâng, tổng giám đốc Bắc Minh!” Mấy bảo vệ tiến lên đứng trước mặt Khởi Hiên và bốn người mặc đồ đen đi cùng anh ngay: “Mời các anh ra ngoài!”
“Chú hai, không cần chú mời tôi đâu, tôi tự có chân để đi!” Khởi Hiên cười chế giễu rồi phủi áo, xoay người rời đi ngay…
Lúc đi qua Bắc Minh Quân, Khởi Hiên nhếch miệng nói: “À, đúng rồi, nghe nói tuần sau chú hai kết hôn rồi! Vậy chú thay cháu hỏi thăm thím hai nhé, nghe nói thím hai ‘xinh đẹp như hoa’, khẩu vị của chú hai đúng là ngày càng nặng, ha ha ha…”
Bốn chữ xinh đẹp như hoa này chắc chắn đã đâm vào tử huyệt của Bắc Minh Quân.
Ai mà không biết vợ chưa cưới của tổng giám đốc Bắc Minh thị là… là cô gái từng bị phỏng chứ.
Rõ ràng anh đang châm biếm Bắc Minh Quân mà?
Mọi người không khỏi thầm nghiến răng, rốt cuộc giữa cháu trai và cậu hai nhà Bắc Minh đã có bao nhiêu thù hận?