Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1003



Chương 1003

Có lẽ anh nên lui lại quay về phía sau…

Vân Chi Lâm hít sâu một hơi.

“Không! Chúng ta phải làm bạn bè thân thiết nhất của nhau! Anh muốn thấy em được hạnh phúc, muốn trông thấy các con của em hạnh phúc…” Vân Chi Lâm nở nụ cười nhưng nước mắt cũng tuôn rơi.

Buông tay, mặc dù lòng đau như cắt, nhưng Vân Chi Lâm cũng không thể không làm như vậy.

Không chỉ vì mẹ anh ta không chấp nhận mối tình này, mà vì anh cũng thật sự hiểu rõ, người Cố Tịch Dao yêu căn bản không phải là anh…

“Hì hì, cám ơn anh, Chi Lâm!” Lúc này cô mới bật cười thành tiếng, cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đầu đường một chiếc xe đang đi đến, Vân Chi Lâm vẫn ôm cô…

Đột nhiên.

“Két!”

Một tiếng phanh xe gấp vang lên đầu đường thành phố S, chiếc xe thể thao Lamborghini hung hăng lao đến, rồi dừng lại bên cạnh Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm.

Khuôn mặt Bắc Minh Quân rất bình tĩnh, anh nhanh chóng mở cửa xuống xe.

Sau đó anh đi đến trước mặt Vân Chi Lâm, dùng sức kéo cơ thể Cố Tịch Dao đang bị anh ta ôm ra, giữ chặt lấy.

Bốp.

Một quả đấm đánh thẳng vào mặt Vân Chi Lâm khiến anh ta ngã lăn ra đất.

Đúng là không kịp trở tay.

“A… Chi Lâm…” Cố Tịch Dao kinh sợ kêu lên một tiếng, khiến người đi đường đều đứng lại quan sát: “Bắc Minh Quân, anh dựa vào đâu mà đánh người bừa bãi như vậy?”

Cô muốn chạy tới nâng Vân Chi Lâm dậy, nhưng lại bị Bắc Minh Quân hung hăng giữ chặt cổ tay, anh gầm lên: “Mẹ kiếp, hôm qua em vừa đồng ý với tôi chuyện gì hả? Vừa quay đi quay lại đã ôm anh ta, em cho rằng tôi chết rồi sao!”

“Chúng tôi không giống như anh nghĩ…” Cô và Vân Chi Lâm vất vả lắm mới quay lại làm bạn được, tại sao cái gã này lại nghĩ bậy bạ như thế?

“Thế thì vì sao? Đứng giữa đường ôm ôm ấp ấp nhau như vậy, em bảo tôi phải nghĩ thế nào?” Trong mắt anh chứa đầy sự u ám.

“Bạn bè với nhau ôm một cái thì đã sao?” Cô trừng mắt với anh: “Đúng là không thể nói lý với anh!”

Cô còn chưa chất vấn anh chuyện giữa anh và Tô Ánh Uyển đâu, ngược lại anh còn dám đứng đây chỉ trích cô.

Bắc Minh Quân tức giận đến mức cả người tỏa ra hơi lạnh: “Vân Chi Lâm, tôi cảnh cáo anh, chỉ cần cô ấy là người phụ nữ của tôi một ngày, thì cả đời này đều là người phụ nữ của tôi! Tôi không hy vọng lại nhìn thấy… Những hành động quá mức bình thường nữa, nếu không… Tôi sẽ khiến cho nhà họ Vân biến mất khỏi giới chính trị này.”

“Bắc Minh Quân! Anh thật hèn hạ! Có gì thì anh nhằm thẳng vào tôi đây này! Dựa vào đâu mà lại quấy rầy mẹ tôi? Tôi nói cho anh biết, tôi không chiếm được Tịch Dao, nhưng anh cũng không bao giờ có được cô ấy! Bởi vì kẻ đáng thương giống như anh, cả đời này chỉ sống trong lâu đài xa hoa chứa đầy sự lạnh lùng tàn ác của mình thôi, căn bản không đáng được yêu…”

“Láo xược!” Một câu nói ‘kẻ đáng thương’ giống như một cây kim đâm vào lòng anh, khiến Bắc Minh Quân giận dữ đỏ bừng hai mắt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...