Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chuyện Tình Khe Núi - Noãn Dương Tây Tây - truyen full -

Chương 40



Edit: Đậu Xanh
Khi Từ Tư Nhan quay trở vào nhà, người đàn ông đang xả nước ấm vào bồn tắm, hình như anh rất thích cởi trần làm việc, đường vân da thịt rắn chắc bền dẻo mang màu núi rừng khỏe mạnh, đẹp mắt, linh hoạt, rất hợp gu.
Trần Chiêu Hàn nghe thấy tiếng bước chân, tùy ý nhìn về hướng cô, vươn tay thử nhiệt độ nước, “Được rồi này, lát nữa em đóng cửa lại, em tắm ở trong này, anh ra sân sau tắm nước lạnh.”
Còn chưa nói xong, một đôi tay vòng qua eo anh, ôm anh thật chặt, đường cong mềm mại ngọc ngà của người phụ dán chặt trên lưng anh, giọng nói dịu dàng giống như bị kẹt trong xoang mũi.
“Không thể tắm cùng em sao?”
Anh rất bằng lòng làm việc này, cũng muốn làm từ lâu rồi, nhưng bình thường khi Từ Tư Nhan tỉnh táo gần như luôn xô đẩy không cho anh nhìn cơ thể trần trụi của cô, nói là xấu hổ, anh đần độn thế này tâm tư của cô gái nhỏ có lúc anh không quá hiểu, nhưng cũng nguyện ý tôn trọng.
Đêm nay có chút khác thường, anh hỏi ngược lại: “Tại sao lại muốn tắm cùng anh?”
Anh đứng thẳng ở đó, dửng dưng trước sự chủ động của cô, trên mặt Từ Tư Nhan vừa khô vừa nóng, chóp mũi thanh tú cọ cọ trên sống lưng anh, “Không phải anh vẫn luôn muốn thử cái tư thế kia sao, còn hỏi tại sao?”
Phụ nữ được cưng chiều đến một trình độ nhất định cũng muốn tìm kiếm sự kích thích, Trần Chiêu Hàn nắm lấy đôi tay trên eo mình, xoay người ôm chặt cô, từ chút từng chút ôm cô lên khỏi mặt đất.
Tầm mắt đen láy trong veo nhìn thẳng vào cô, “Em phóng túng cũng đặc biệt thật đấy.” Ngượng ngùng mà quyến rũ anh.
Môi anh chặn hết những lời cô muốn nói, dịu dàng ngậm cắn đôi môi đầy đặn hồng nhạt, đầu lưỡi liếm qua khe hở khép mở của cô, hơi thở nhiệt tình tản phát ra.
Anh không còn va đụng vào răng cô giống như ban đầu nữa, mà câu lấy đầu lưỡi từng chút từng chút liếm qua chạm vào hàm trên của cô, đánh một vòng trên niêm mạc mềm mại.
Từ Tư Nhan rên rỉ một tiếng, ôm chặt cổ anh ngửa lên đáp trả lại anh.
Nhiệt độ trên mặt tăng trở lại, cô đã nghe thấy tiếng tim đập của ai đó, vừa nhanh vừa gấp.
Lưỡi nhỏ mềm mại lẻn vào cùng anh quấn quýt, mùi ngô thơm ngọt quấn lấy nụ vị giác của anh, Trần Chiêu Hàn mạnh mẽ cắn mút một cái rồi trở người cô lại đè trên thùng gỗ, vùng chậu chen vào giữa hai đùi, gậy th*t thức tỉnh ngẩng cao đầu trong quần vải chọc vào váy cô.
Gãi không đúng chỗ ngứa, càng gãi sẽ càng ngứa, Từ Tư Nhan bị anh đâm chọc đến mức khó chịu, móng tay sạch sẽ cào cấu sau bả vai anh hết lần này đến lần khác.
“Sâu nhỏ tham ăn đút mãi không no.” Răng môi quấn quýt, hôn đến không thể tách rời.
Nước bọt lành lạnh chảy ra từ khóe miệng cô, tay người đàn ông mò ra phía sau kéo dây kéo váy, bóc tách ra bả vai trắng mịn nõn nà, vết dâu tây trước ngực vừa lưu lại chưa được một ngày lại bị chồng lên thêm, áo lót mỏng manh màu hồng cánh sen bao bọc hai đỉnh núi mềm mại, xoa nắn một bên, một bên khác sẽ nhảy bật ra, thơm tho non nớt, tiếng hút chậc chậc vang lên.
Hơi thở khô nóng của người đàn ông chơi đùa da thịt trắng nõn như ngọc của cô, Từ Tư Nhan ngửa cổ, dòng điện chi chít kích tê cô vừa thoải mái vừa không thoải mái, nơi giữa háng cách một lớp vải hơi hơi ngứa ngáy, còn có chút đau rát, quần lót vừa thay lại ướt đẫm dán vào da thịt, sắp cắm vào trong.
Cuối cùng cô cũng không nhịn được tự mình sờ xuống quần anh, trong mũi phát ra tiếng rên rỉ động tình nghe như tiếng khóc.
Anh vừa nghe thấy, sống lưng lập tức toát ra một chút mồ hôi, lồng ngực nóng bừng, một bên đỡ cô vuốt ve lưng cô, một bên dụ cô vươn tay vào trong mà sờ.
Từ Tư Nhan gắng thử vài lần, tay run rẩy không đi vào được, chỉ cọ lửa ở bên ngoài, Trần Chiêu Hàn nhịn đến mức khó chịu, tự mình cởi quần ra, cắn thùy tai của cô khàn giọng dụ dỗ: “A Nhan, sờ nó đi.”
Đầu ngón tay nhỏ nhắn lướt qua đường nhân ngư, gặp phải một bụi lông mao, giống như chạm đến vùng cấm khu nguy hiểm, khiến cô kinh hãi tim đập như sấm, xuống chút nữa là một cây gậy th*t đã chọc cô, lông lá thô cứng không láng mịn chút nào, Từ Tư Nhan chỉ cầm hai phần ba thôi mà lòng bàn tay đã ướt đẫm, đường kính còn to hơn cô nghĩ.
“A Nhan.” Eo hông Trần Chiêu Hàn tê dại, khàn giọng rên một tiếng, đầu vùi vào giữa mái tóc cô, ôm chặt cô. Chỉ bởi vì người phụ nữ này đã cầm lấy túi nang ở bên dưới, lòng bàn tay của cô chỉ đủ cầm một viên, còn rất không an phận, nắm rồi buông, buông rồi nắm, kích thích biết bao.
Sau gáy người đàn ông dấy lên từng trận khoái cảm khi bị cô giữ trọn mệnh mạch.

Chương trước Chương tiếp
Loading...