Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chuyến Tàu Đêm Mộng Hà

Chương 1: Cánh bướm nhỏ neo đầu cuống họng



*Truyện không buff nhân vật, khoảng 20-30 chương đầu sẽ lồng ghép khá nhiều bình luận của người hâm mộ, kiên nhẫn đọc về sau để cảm nhận cái hay của truyện nhé!
Còn chưa tới sáu giờ chiều, page của Mạch Điền đã bắt đầu phát sóng trực tiếp, số người xem lên tới 50 triệu chỉ trong vòng một giây. 
Hôm nay là ngày hội livestream mỗi năm một lần của Mạch Điền.
Cứ vào cuối năm, bên phía họ sẽ tổ chức một buổi công bố, đưa ra danh sách những bộ phim và show truyền hình vào năm tới, hỗ trợ tuyên truyền cho những nghệ sĩ có mặt tại buổi lễ.
Nhưng đây là lần đầu tiên tiết mục này được nhiều người theo dõi tới vậy.
Cho dù Mạch Điền là đầu tàu trong nền tảng video, sở hữu rất nhiều dự án phim ảnh, show truyền hình tầm cỡ, nhưng cũng chưa bao giờ hot tới mức này.
Mọi thứ đều bắt đầu bùng nổ từ một bài đăng của người ẩn danh vào đêm hôm qua.
“Trộm được kịch bản cho chương trình ngày mai của Mạch Điền.”
1: Má ơi, show này là thật sao?
2: Cái quái gì vậy, bà lầu trên nói tào lao ghê.

1: Ngày mai sẽ tuyên truyền một show phát sóng trực tiếp, ba cặp đôi hot nhất hiện nay cùng ở trên một du thuyền, xuất phát từ bến cảng Kinh Kỳ, lênh đênh trên biển bảy ngày đấy!
145: Chỉ vậy thôi á?
146: Vậy không phải chỉ là một show du lịch bình thường, chẳng qua livestream cho khán giả xem thôi sao, tôi thà tới quảng trường tập nhảy còn hơn.
147: Ha ha, mấy đôi tham gia show chắc chắn là nam nữ chính đóng trong phim Mạch Điền tự sản xuất hai năm nay, đừng có PR nữa, không hot nổi đâu.
A: Ha ha, tôi không nói ba cặp này là ai. Tôi chỉ có thể nói cho mấy người biết, chắc chắn mấy người không dám tưởng tượng tất cả khách mời tham gia đều từng đứng đầu trong bảng couple hot nhất đâu, nhưng lâu lắm rồi họ không xuất hiện chung khung hình nữa!
1031: Thật ấy hả, người Trung Quốc không được lừa người Trung Quốc đâu đấy.
1032: Kế hoạch gì thất đức vậy, nói cho tôi biết nhanh đi.
1033: Mẹ kiếp, nếu là thật thì tôi có thể mơ tới Thất Lâu không?
1034: Có thể là Tuyết Hoa của tôi không?
1035: Khà khà, mấy bà bên trên tỉnh mộng đi, ngủ hướng nào mà mơ đẹp thế.
1036: Chứng hoang tưởng của mọi người nặng quá rồi đấy, uống ít thuốc trừ sâu cho nhẹ bớt đi (Ôm cái nào)
1037: Rốt cuộc có phải thật không? Điều này rất quan trọng với tôi! Nó sẽ quyết định mai tôi uống thuốc sâu hay rượu mừng đấy!
Sau đó, chỗ bình luận đều bị độ hot của show này chiếm hết, mọi người điên cuồng yêu cầu Mạch Điền công bố có những cặp đôi nào sẽ tham gia.
Trong đó cặp đôi được nhắc tới nhiều nhất có tên couple là “Thất Lâu”, có nghĩa là Diêu Tử Thích và Lâu Ngữ.
Năm năm trước, hai người đã quay chung với nhau bộ phim truyền hình dân quốc, nào ngờ bộ phim lại hot ngoài dự đoán. Nhất là đoạn kết bi thảm cuối phim càng khiến người xem bất giác áp đặt tình cảm tới tận hai diễn viên đóng chính, mong họ có thể thật sự yêu nhau, bù đắp sự tiếc nuối trong phim.
Trong quá trình đóng phim hay ngoài đời họ cũng thật sự mập mờ với nhau, khiến fan couple khi đó điên đảo, thấy mình đã đẩy thuyền thành công.
Nhưng không ai ngờ tới, kết cục của hai người này lại bị chia cắt y như trong phim.
Năm đó, mấy tháng sau khi phim kết thúc, Diêu Tử Thích đã gặp tai nạn trong một buổi chụp ảnh quảng cáo. Anh ấy vội vã công bố rút khỏi ngành giải trí để điều trị, từ đó hầu như không còn xuất hiện trước công chúng.
Còn về Lâu Ngữ, cô liên tục xuất hiện trên màn hình nhỏ, từ một diễn viên nữ vô danh lúc đầu, dần dần cô đã đứng vào hàng ngũ diễn viên hạng A trong nước.
Sự nỗ lực này khiến antifan cũng phải khen một câu: Bà chị này liều mạng thật đấy.
Trong bảng xếp hạng những nữ diễn viên tâm huyết với nghề nhất mấy năm gần đây, người đứng đầu luôn là Lâu Ngữ.
Cô liên tục gia nhập các đoàn làm phim. Một năm có 365 ngày, nếu cô chịu dành ra năm ngày nghỉ ngơi, vậy đó chính là kỳ tích thứ 8 của thế giới.
“Tôi không cảm thấy mệt. So với hiện thực, thế giới trong kịch bản càng giống thế giới tôi đang sống hơn. Tôi chỉ đi theo cuộc sống tự nhiên của con người thôi.”
Đây chính là câu nói kinh điển của Lâu Ngữ khi được phỏng vấn.
Dường như không có điều gì có thể đả động được tới cô. Mấy năm nay, trạng thái làm việc của cô trước ống kính luôn rất tốt, tràn trề nhiệt huyết với nghề.
Một người như vậy lại biến mất một tuần liền sau khi Diêu Tử Thích gặp tai nạn. Cô không tham gia show, không tới đoàn làm phim, không có bất kỳ tin tức gì, cứ như bốc hơi khỏi thế gian.
Cho dù cô chỉ biến mất trong một tuần ngắn ngủi.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi, vì đó là chị Lâu nghỉ có năm ngày cũng cảm thấy lãng phí cuộc đời đấy! Fan couple Thất Lâu một mực khẳng định: Chắc chắn couple của tôi từng là thật.
Vì vậy, họ khó mà bình tĩnh được. Việc Diêu Tử Thích rút khỏi làng giải trí khiến khả năng anh tham gia show truyền hình này càng xa vời hơn.
Thất Lâu là couple vô cùng nổi tiếng, ngoài ra còn một couple khác cũng nổi không kém, đó chính là “Tuyết Hoa”, nghĩa là Văn Tuyết Thời và Hoàng Nhân Hoa.
Bộ phim ‘Hoa anh đào” họ đóng chính cũng lên màn ảnh vào năm năm trước. Vốn dĩ đó chỉ là một bộ phim có quy mô đầu tư nhỏ, không ai quan tâm, thời gian quay cũng ít, nhưng cuối cùng lại như cá lội ngược dòng, leo lên top 3 những bộ phim có doanh thu phòng vé cao nhất năm đó.
Ban đầu bộ phim này nổi được là nhờ một đoạn video cư dân mạng lén quay lúc đi xem phim.
Tên trùm xã hội đen dưới đáy xã hội do Văn Tuyết Thời thủ vai yêu thầm cô gái câm điếc do Hoàng Nhân Hoa đóng, về sau anh đã thay đổi, tự nguyện làm gián điệp nằm vùng cho phía cảnh sát. Vốn dĩ anh có thể an toàn rút lui, nhưng vì bảo vệ nữ chính mà bị anh em đâm mấy nhát.
Kết video, thay vì lựa chọn đoạn chém giết lẫn nhau như trên phim, người quay đó đã đổi sang cảnh quay của nữ chính câm điếc. Cô đột nhiên yên lặng giữa biển chém giết, nam chính ôm miệng vết thương, cứ thế ngã xuống, thoát khỏi kiếp trâu ngựa nhuốm máu.
Giây phút cuối cùng của sinh mạng, con trâu này đã mỉm cười rút dao ra, đầu ngón tay dính máu tươi, vẽ một đóa hoa anh đào nho nhỏ trên mặt mình.
Tên của nữ chính trong phim là Anh Hoa.
Anh biết cô không nghe được nên đã vẽ cho cô xem.
“Lời tỏ tình vươn mình lên từ đống sình lầy hôi hám, chỉ bung nở một lần duy nhất trong đời.”
Đoạn video cắt ghép đó đã lập tức bùng nổ trên mạng xã hội.
Thậm chí người qua đường không biết gì về phim, chỉ riêng hình tượng của Văn Tuyết Thời năm đó cũng đủ cho bộ phim nổi đình nổi đám. Khi quay phim anh vừa tròn 25 tuổi, không trẻ không già, vẫn còn giữ trong mình sự nhiệt huyết của tuổi xuân. Ấy vậy mà khi nhìn vào máy quay, đôi mắt anh lại toát lên vẻ nặng nề, chất chứa bao tâm sự khó tả.
Khi cặp đôi Tuyết Hoa ngày một nổi tiếng, 1001 ảo tưởng của fan về hai người cũng ngày một nhiều hơn. Họ nói chính Văn Tuyết Thời cũng khó phân biệt nổi mình nên gọi nửa kia là Anh Hoa hay Nhân Hoa nữa.
Mà giữa hai người họ lại tồn tại một điều gì đó khó nói thật, chủ yếu tới từ Văn Tuyết Thời. Thái độ anh dành cho Hoàng Nhân Hoa tựa như mây như gió, lờ mờ khó đoán. Ban đầu là sự lạnh lùng, xa cách, tới giữa lại như đã đắm chìm, kết quả sau khi tuyên truyền phim xong, anh lại lập tức giữ khoảng cách với đối phương.
Có thể tổng kết con người này bằng ba chữ: Nhìn không thấu.
Nhưng càng là thứ khó đoán lại càng dễ khiến người ta điên loạn.
Khi Văn Tuyết Thời đang như cá gặp nước trong giới điện ảnh, sự nghiệp của Hoàng Nhân Hoa lại rất bình thường, khoảng cách địa vị của hai người ngày càng lớn hơn, không còn cơ hội hợp tác thứ hai nữa. Thế là fan couple của họ vẫn canh cánh tới tận lúc này.
Lần này tin tức về show truyền hình cho các cặp đôi vừa được tung ra, bất kể là fan hay người qua đường tới hóng chuyện, ai nấy đều tới bàn luận long trời lở đất, lượt người theo dõi livestream cứ thế tăng vọt.
Khi ống kính lướt qua khách mời, cư dân mạng nhạy bén phát hiện ra bốn cái tên kia, livestream của chương trình lập tức bùng nổ.
“Má nó phát đường rồi kìa, còn là cả một bao tải nữa!”
“Diêu Tử Thích thật sự quay lại rồi sao?’
“Tôi chuẩn bị xong giấy kết hôn lại cho hai người họ rồi, xin hỏi tôi có thể vào hội trường được không?”
“Má, tôi vừa đu couple Tuyết Hoa vừa đu couple Thất Lâu, mặc dù tôi từng có hai gia đình tan nát, nhưng hôm nay tôi chính là đứa trẻ hạnh phúc nhất thế gian.”
Trong số những bình luận vui mừng không ngớt của mọi người, một dòng bình luận khẽ khàng lướt qua.
“Có ai đẩy thuyền Văn Tuyết Thời với Lâu Ngữ như tôi không? Họ đều là diễn viên hạng A cả, couple quá chất lượng!”
Nhưng không ai quan tâm tới bình luận này, được cái người đó vẫn rất kiên trì, viết đi viết lại bình luận ấy.
Cuối cùng đã có người nhìn thấy nó: “Xin đấy, đu couple chứ có phải xem mắt đâu, môn đăng hộ đối chưa chắc đã hợp nhau. Tôi cũng đến chịu đấy!”
***
Tại hậu trường của buổi công bố, thợ trang điểm cuống cuồng trang điểm cho những nghệ sĩ sắp lên sân khấu, nhân viên trong đoàn chạy tới chạy lui, theo dõi từng động thái của livestream, trợ lý vội vã đi bưng trà, rót nước cho nghệ sĩ nhà mình. Có thể nói, hậu trường giờ chẳng khác nào chiến trường.
Lâu Ngữ đã trang điểm xong, khi đi ra khỏi phòng hóa trang, cô suýt chút bị trợ lý nào đó va phải, cafe suýt bắn lên váy.
Cô không kiểm tra lại váy ngay mà đưa tay đỡ lấy đối phương: “Cẩn thận.”
Trợ lý sững sờ, bất ngờ lắc đầu: “Cảm ơn cô, tôi không sao!”
Lâu Ngữ nhìn cafe vung vãi dưới đất, quay đầu nói với trợ lý của mình: “Em đi mua hai cốc cafe trả lại cho người ta. Giải thích cho người ta nữa, cứ nói là chị không cẩn thận va vào.”
“Oke!”
Lật Tử kéo tay trợ lý kia, tự nhiên nói: “Đi, tôi đi mua với cô, tránh để cô làm lỡ dở thời gian của sếp mình rồi bị mắng. Ấy nói mới nhớ, sếp cô là ai thế?”
Trợ lý vốn tưởng sẽ khó thoát được ải này, nào ngờ lại không bị mắng mà còn được giúp đỡ, cô ấy cảm động nói không nên lời.
Sau khi hai người rời đi, điện thoại Lâu Ngữ rung lên, cô nhận được tin nhắn Wechat của Lật Tử.
“Chị, cô bé vừa nãy là trợ lý Dương Linh San mới tuyển.”
Thì ra là người của Dương Linh San.
Khi cô trợ lý đó lao tới, cô thấy lạ mặt, không biết người của ai nên mới tỏ ra hòa nhã vậy.
Lăn lộn trong giới giải trí, leo được tới vị trí như ngày hôm nay, ắt hẳn sẽ bị rất nhiều người soi mói. Kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ, mỗi bước đi của cô đều phải cẩn thận hơn trước nhiều.
Cho dù Dương Linh San đã là diễn viên hạng ba lỗi thời, nhưng cô ta vẫn là tiền bối, không thể để ra sai sót gì được.
Lâu Ngữ suy nghĩ giây lát rồi đáp: “Vậy mua thêm ít đồ ăn vặt mang tới phòng hóa trang của cô ta, thời gian livestream khá dài, bảo cho mọi người ăn đỡ buồn miệng.”
Phía sau chợt vang lên tiếng bước chân vội vã, Lâu Ngữ cất điện thoại đi, quay người lại, nhân viên lao như bay tới, thở hổn hển xin lỗi: “Cô Lâu, tôi nghe nói tới sự cố vừa nãy rồi, tôi thật sự xin lỗi! Một lúc nữa mới tới giờ công bố, tôi đưa cô tới phòng chuyên dụng nghỉ ngơi trước nhé, khi nào bắt đầu tôi tới gọi cô.”
Lâu Ngữ mỉm cười gật đầu: “Vậy phiền anh rồi.”
“Nên làm mà.”
Nhân viên thở phào nhẹ nhõm, ai cũng đồn Lâu Ngữ tốt tính, xem ra quả thật là vậy.
Anh ấy đưa Lâu Ngữ quẹo trái quẹo phải, sau đó lấy thẻ nhân viên quét vào cửa từ, mọi sự bộn bề, hấp tấp phía sau lập tức tan biến.
Phía sau cửa là một hành lang màu vàng dài tít tắp, dưới đất có trải thảm lông mềm mịn. Phòng nghỉ ngơi nằm ở cuối hành lang đang hé mở, hiển nhiên đã có người đi vào đó trước.
Bên ngoài cửa sổ sát đất, ánh chiều ta đổ xuống một màu đỏ cam rực rỡ, khiến căn phòng rơi vào nửa sáng nửa tối. Người đi vào trong phòng trước đó đang ngồi ở góc tối, bị cánh cửa khép hờ che khuất tầm mắt, chỉ để lộ quần tây màu đen phẳng lì cùng đôi giày da sáng bóng, ngón tay gõ từng nhịp có tiết tấu..
Bức tường trắng bên cạnh càng tôn lên đôi chân dài miên man ấy.
Ngước mắt nhìn lên trên mới thấy bả vai người đó vô cùng rộng, cổ đeo nơ được thắt như hình chú bướm, nhìn vào tựa như có cánh bướm đang neo đầu cuống họng.
Cho dù chỉ là một bóng đen nhưng lại giống như nét phác họa của Thượng Đế trước khi màn đêm buông xuống. Dưới sắc trời hoàng hôn, khuôn cằm, bả vai, vòng eo, từng đường nét của anh đều như được tạc tượng.
Lâu Ngữ sắp đi tới cửa, ngón tay của người đó chợt giơ lên, trong căn phòng quá đỗi yên ắng vang lên tiếng bật bật lửa.
Làn khói mờ ảo tựa như đám mây trước cơn mưa rào, quẩn quanh một góc trong phòng.
Nhân viên kêu lên một tiếng, cẩn thận thò đầu vào trong: “Hình như anh Văn đang ở trong đó hút thuốc.”
Anh Văn.
Nghe thấy cái tên này, Lâu Ngữ chợt dừng bước, nhìn chằm chằm bóng hình đó: “Xin hỏi có phòng nghỉ khác không?”
“Hả… Có, nhưng điều hòa phòng kia hỏng rồi.”
“Không sao.” Lâu Ngữ ra hiệu cho anh ấy dẫn đường tiếp: “Tôi không chịu được mùi thuốc.”
Không phải ghét mà là không nhịn được. Cô đã cai thuốc ba năm rồi.
Hơn nữa mùi thuốc tỏa ra từ căn phòng ấy chính là mùi của loại thuốc cô nghiện nhất. Khi đó không có nhiều tiền, muốn mua thuốc cũng phải mua loại rẻ nhất, nhưng bất ngờ là thuốc đó lại rất “ngon”, sau khi hút, trong miệng sẽ có mùi bạc hà, rất thích hợp cho đêm hè oi ả. Nhất là khi “đánh trận” xong, chen chúc với người đó trên giường, mỗi người rít một hơi, cảm giác như được tỉnh lại sau cơn mê man.
Mà người hút chung điếu thuốc với cô lại thích đích thân “mớm” thuốc cho cô.
Anh sẽ hút một hơi, sau đó đột nhiên nắm lấy cằm cô, thò đầu lưỡi ra, nhả khói thuốc vào đầy khoang miệng cô.
Thế là cô lại trải qua cảm giác nghẹt thở ấy lần nữa.
Lúc này, con người độc ác đó đang ngồi trong phòng, hút điếu thuốc như năm đó, không ai khác, đó chính là Văn Tuyết Thời phong độ ngời ngời trong mắt mọi người.
Lâu Ngữ không ngờ, bao nhiêu năm trôi qua mà anh vẫn hút thuốc đó. Giờ đây anh đã là ngôi sao lớn trong ngành giải trí, nhưng anh vẫn hút loại thuốc lá rẻ tiền đó sao?
Điều này khiến cô không khỏi bàng hoàng khi ngửi thấy mùi khói thuốc.
Người trong phòng nghỉ nghe rõ mồn một cuộc nói chuyện của cô và nhân viên. Khi cô sắp rời đi, trong phòng chợt vang lên giọng nói nhã nhặn, lịch sự: “Tôi đã dập thuốc rồi, mời vào.”
Bước chân Lâu Ngữ khựng lại.
Nhân viên bên cạnh lau mồ hôi lạnh, anh ấy cứ cảm thấy từ lúc nãy bầu không khí đã trở nên rất kỳ quái, dường như có hai tầng khí áp cao đang đối chọi với nhau trong hành lang nhỏ.
Rõ ràng họ đều rất khách sáo, nhưng tại sao lại xuất hiện cảm giác nghẹt thở, tựa như mưa bom bão đạn sắp kéo đến thế nhỉ?
Nhân viên không dám thở mạnh, hai người này nhìn không phải kiểu không quen nhau như lời đồn đại, ngược lại còn có cảm giác mập mờ khó nói.
Chương trước Chương tiếp
Loading...