Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói
Chương 27
Sau khi Hứa Đình Xuyên thề thốt, cô nhóc mới thút tha thút thít ngừng khóc.
“Chú...em mệt quá...chú mau bắn đi.” Tô Mạt Mạt khẩn cầu.
Hứa Đình Xuyên ôm Tô Mạt Mạt, lúc này mới nhớ tới, đã làm lâu như vậy. lại bỏ quên hai cái vú bự của cô, lúc này mới đưa một tay bắt lấy một bên vú, xoa nắn trong lòng bàn tay, nhẹ giọng nói: “Được, chú liền bắn cho em.”
Hứa Đình Xuyên dứt lời, nắm lấy cả hai luồng vú, vèo cũng đỉnh từ dưới lên trên liên tục.
Ngực bị xoa nắn mạnh bạo, tiểu huyệt bị làm mạnh mẽ, tiếng khóc vừa ngừng của cô gái nhỏ lại lần nữa vang lên, nhưng lần này lại mang theo thêm tiếng rên rỉ.
Thân thể cô vừa trắng vừa mềm, vú vừa bị xoa xoa vài cái, cả người đã lảo đảo, mềm như vũng nước, đỡ cũng không xong.
Hứa Đình Xuyên thả hai tay đang nắm lấy bầu ngực, vòng qua vai cô ôm chặt, sau lại nhấc eo lên trên áp vào tiểu huyệt mềm mại của cô, nhưng Tô Mạt Mạt vẫn không thể chống đỡ được.
Bị anh làm, thân hình không có một chút lực, không nhấc lên nổi, tư thế cũng không cố định được, côn th*t của anh cắm vào cũng không thể tận hứng. Anh đành phải rút côn th*t ra, bế cô đến đầu giường, để cô ở tư thế quỳ, ghé đầu lên thành giường, hai chân tách ra.
Sau đó chính mình cũng quỳ xuống, hai đùi đặt hai bên đùi cô, hai tay đỡ eo, lần thứ hai cắm gậy vào hoa huy*t mềm mại ướt át.
Có nơi có thể chống đỡ được thân hình của mình, Hứa Đình Xuyên có thể tự do làm việc hơn, hầu như lần nào cắm vào anh đều dùng hết lực vào thật sâu, như muốn nhét cả hai quả trứng vào bên trong cô.
Hứa Đình Xuyên sung sướng, nhưng Mạt Mạt lại không chịu được tư thế này, cô có cảm giác côn th*t của anh đã trực tiếp xuyên qua âm đ*o, vào thẳng bụng nhỏ của cô.
“Ưm...chú...nhẹ một chút, cắm quá sâu...chú cắm vào bụng của em rồi phải
không?”
“Hình như là vậy rồi, em sờ thử đi…” Hứa Đình Xuyên cố ý trêu đùa Mạt Mạt, kéo tay cô vuốt ve bụng nhỏ của mình.
Nơi đó bình thường vẫn trơn bóng, bây giờ lại vì có dị vật ra ra vào vào, đã ẩn hiện hình dạng của thân gậy, Mạt Mạt lập tức bị dọa khóc, tay cô có thể sờ tới, vậy thì chắc chắn là đã đi vào rồi.
“Huhu...chú...em có phải là chú làm hư rồi phải không...ưm...có phải em đã mang thai rồi không?”
Hứa Đình Xuyên lúc này mới nhớ đến lúc sáng, anh có hỏi ý kiến bác sĩ, mua một vỉ thuốc tránh thai ngắn ngày không có tác dụng phụ, còn có thể điều hoà kinh nguyệt. Đương nhiên anh cũng mua rất nhiều bao cao su, nếu cô gái nhỏ không muốn uống thuốc thì sẽ dùng đến.
Nhưng hồi này chỉ lo làm cô, mà quên cho cô uống, lỡ như mang thai, cô còn nhỏ như vậy, phá thai rất không tốt cho cơ thể, nhưng nếu sinh thì chưa chắc cô đồng ý.
“Nếu mang thai thật, có muốn sinh con cho chú không?” Hứa Đình Xuyên thuận miệng hỏi.
Anh cũng chưa muốn có con, chỉ hỏi giả sử thôi.
Ai ngờ cô nhóc lập tức phản ứng kịch liệt, lắc đầu khóc lóc: “Em không muốn sinh con, chú mau lấy ra đi...em không làm nữa…”
Không biết tại sao, anh biết rõ con còn nhỏ, không muốn là hoàn toàn hợp lý, nhưng thấy cô phản ứng như vậy, giống như việc sinh con cho anh là việc không thể chấp nhận được, vẫn cảm thấy hụt hẫng.
Hứa Đình Xuyên đè lại vai cô không cho lộn xộn, vội vàng chốt hạ mấy trăm cái, mới rút côn th*t ra, bắn lên eo cô.
Sau đó không nói tiếng nào bế cô vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Tô Mạt Mạt vừa mới tỉnh đã bị đè ra làm 2 lần, sớm đã mệt đến mơ hồ, không phát hiện cảm xúc Hứa Đình Xuyên có chỗ nào không đứng. Sau khi đã sạch sẽ, mềm như bông nằm trên giường, lại ngủ tiếp tới tối.
Lúc này mới thấy Hứa Đình Xuyên có chỗ nào không thích hợp, tuy anh vẫn chiếu cố cô thật tốt. Cô hỏi câu này anh vẫn trả lời, nhưng cô vẫn cảm thấy không khí giữa hai người có chỗ nào quái quái. Tô Mạt Mạt nhạy cảm hơn so với người bình thường, nhưng chắc chắn lần này không phải do cô suy nghĩ nhiều, mà đúng là Hứa Đình Xuyên đang giận dỗi gì.
Lúc ăn tối, Hứa Đình Xuyên không mặn không nhạt hỏi: “Ngày mai có
muốn anh dẫn em đi Colmar chơi không?”
“Chú không phải đi làm sao? Có thời gian chơi với em sao?”
“Theo quy định của hiệp hội phi hành quốc tế, khoảng cách giữa hai chuyến bay quốc tế phải tối thiểu 70 giờ, anh vẫn còn hai ngày để nghỉ.”
Tô Mạt Mạt thấy Hứa Đình Xuyên có chút lạnh lùng, cũng không có tâm tư ra ngoài chơi, liền lấy lý do mệt mỏi, không muốn đi, hẹn lần sau.
Buổi tối khi đi ngủ, Hứa Đình Xuyên nằm quay lưng về phía cô, không ôm cô ngủ, Tô Mạt Mạt nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết mình làm sai chuyện gì. Muốn liều mạng lấy lòng anh, biết rõ nếu mình làm vậy, có thể lại bị đè ra làm tiếp, nhưng vẫn không nhịn được đem thân mình dán qua, hai vú cọ xát lưng anh, mềm mại nói: “Chú...em muốn chú ôm em ngủ, em sợ…”
Bàn tay nhỏ nhắn không xương cũng không an phận, vòng qua trước vuốt ve ngực anh, quả nhiên Hứa Đình Xuyên quay đầu lại hỏi: “Tiểu huyệt ngứa sao? Muốn ăn dương v*t à?”
Tô Mạt Mạt hiện tại không muốn bạch bạch bạch chút nào, nhưng vì muốn lấy lòng anh, căng da đầu gật gật.
Đêm nay Mạt Mạt lại bị Hứa Đình Xuyên tàn nhẫn làm thêm hai lần. Qua hai ngày, tiểu huyệt của cô cũng không tránh được kiếp cuồng hoan, cô rưng rưng tính nhẩm một chút, bốn ngày này cô bị anh làm 24 tư thế, bình quân một ngày sáu lần.
Đến ngày về nước, hai chân Mạt Mạt run run đi trên đường, đầu gối cũng do làm quá nhiều, quỳ đến xanh tím, chỉ có thể mặc váy dài che đi.
“Chú...em mệt quá...chú mau bắn đi.” Tô Mạt Mạt khẩn cầu.
Hứa Đình Xuyên ôm Tô Mạt Mạt, lúc này mới nhớ tới, đã làm lâu như vậy. lại bỏ quên hai cái vú bự của cô, lúc này mới đưa một tay bắt lấy một bên vú, xoa nắn trong lòng bàn tay, nhẹ giọng nói: “Được, chú liền bắn cho em.”
Hứa Đình Xuyên dứt lời, nắm lấy cả hai luồng vú, vèo cũng đỉnh từ dưới lên trên liên tục.
Ngực bị xoa nắn mạnh bạo, tiểu huyệt bị làm mạnh mẽ, tiếng khóc vừa ngừng của cô gái nhỏ lại lần nữa vang lên, nhưng lần này lại mang theo thêm tiếng rên rỉ.
Thân thể cô vừa trắng vừa mềm, vú vừa bị xoa xoa vài cái, cả người đã lảo đảo, mềm như vũng nước, đỡ cũng không xong.
Hứa Đình Xuyên thả hai tay đang nắm lấy bầu ngực, vòng qua vai cô ôm chặt, sau lại nhấc eo lên trên áp vào tiểu huyệt mềm mại của cô, nhưng Tô Mạt Mạt vẫn không thể chống đỡ được.
Bị anh làm, thân hình không có một chút lực, không nhấc lên nổi, tư thế cũng không cố định được, côn th*t của anh cắm vào cũng không thể tận hứng. Anh đành phải rút côn th*t ra, bế cô đến đầu giường, để cô ở tư thế quỳ, ghé đầu lên thành giường, hai chân tách ra.
Sau đó chính mình cũng quỳ xuống, hai đùi đặt hai bên đùi cô, hai tay đỡ eo, lần thứ hai cắm gậy vào hoa huy*t mềm mại ướt át.
Có nơi có thể chống đỡ được thân hình của mình, Hứa Đình Xuyên có thể tự do làm việc hơn, hầu như lần nào cắm vào anh đều dùng hết lực vào thật sâu, như muốn nhét cả hai quả trứng vào bên trong cô.
Hứa Đình Xuyên sung sướng, nhưng Mạt Mạt lại không chịu được tư thế này, cô có cảm giác côn th*t của anh đã trực tiếp xuyên qua âm đ*o, vào thẳng bụng nhỏ của cô.
“Ưm...chú...nhẹ một chút, cắm quá sâu...chú cắm vào bụng của em rồi phải
không?”
“Hình như là vậy rồi, em sờ thử đi…” Hứa Đình Xuyên cố ý trêu đùa Mạt Mạt, kéo tay cô vuốt ve bụng nhỏ của mình.
Nơi đó bình thường vẫn trơn bóng, bây giờ lại vì có dị vật ra ra vào vào, đã ẩn hiện hình dạng của thân gậy, Mạt Mạt lập tức bị dọa khóc, tay cô có thể sờ tới, vậy thì chắc chắn là đã đi vào rồi.
“Huhu...chú...em có phải là chú làm hư rồi phải không...ưm...có phải em đã mang thai rồi không?”
Hứa Đình Xuyên lúc này mới nhớ đến lúc sáng, anh có hỏi ý kiến bác sĩ, mua một vỉ thuốc tránh thai ngắn ngày không có tác dụng phụ, còn có thể điều hoà kinh nguyệt. Đương nhiên anh cũng mua rất nhiều bao cao su, nếu cô gái nhỏ không muốn uống thuốc thì sẽ dùng đến.
Nhưng hồi này chỉ lo làm cô, mà quên cho cô uống, lỡ như mang thai, cô còn nhỏ như vậy, phá thai rất không tốt cho cơ thể, nhưng nếu sinh thì chưa chắc cô đồng ý.
“Nếu mang thai thật, có muốn sinh con cho chú không?” Hứa Đình Xuyên thuận miệng hỏi.
Anh cũng chưa muốn có con, chỉ hỏi giả sử thôi.
Ai ngờ cô nhóc lập tức phản ứng kịch liệt, lắc đầu khóc lóc: “Em không muốn sinh con, chú mau lấy ra đi...em không làm nữa…”
Không biết tại sao, anh biết rõ con còn nhỏ, không muốn là hoàn toàn hợp lý, nhưng thấy cô phản ứng như vậy, giống như việc sinh con cho anh là việc không thể chấp nhận được, vẫn cảm thấy hụt hẫng.
Hứa Đình Xuyên đè lại vai cô không cho lộn xộn, vội vàng chốt hạ mấy trăm cái, mới rút côn th*t ra, bắn lên eo cô.
Sau đó không nói tiếng nào bế cô vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Tô Mạt Mạt vừa mới tỉnh đã bị đè ra làm 2 lần, sớm đã mệt đến mơ hồ, không phát hiện cảm xúc Hứa Đình Xuyên có chỗ nào không đứng. Sau khi đã sạch sẽ, mềm như bông nằm trên giường, lại ngủ tiếp tới tối.
Lúc này mới thấy Hứa Đình Xuyên có chỗ nào không thích hợp, tuy anh vẫn chiếu cố cô thật tốt. Cô hỏi câu này anh vẫn trả lời, nhưng cô vẫn cảm thấy không khí giữa hai người có chỗ nào quái quái. Tô Mạt Mạt nhạy cảm hơn so với người bình thường, nhưng chắc chắn lần này không phải do cô suy nghĩ nhiều, mà đúng là Hứa Đình Xuyên đang giận dỗi gì.
Lúc ăn tối, Hứa Đình Xuyên không mặn không nhạt hỏi: “Ngày mai có
muốn anh dẫn em đi Colmar chơi không?”
“Chú không phải đi làm sao? Có thời gian chơi với em sao?”
“Theo quy định của hiệp hội phi hành quốc tế, khoảng cách giữa hai chuyến bay quốc tế phải tối thiểu 70 giờ, anh vẫn còn hai ngày để nghỉ.”
Tô Mạt Mạt thấy Hứa Đình Xuyên có chút lạnh lùng, cũng không có tâm tư ra ngoài chơi, liền lấy lý do mệt mỏi, không muốn đi, hẹn lần sau.
Buổi tối khi đi ngủ, Hứa Đình Xuyên nằm quay lưng về phía cô, không ôm cô ngủ, Tô Mạt Mạt nghĩ tới nghĩ lui cũng không biết mình làm sai chuyện gì. Muốn liều mạng lấy lòng anh, biết rõ nếu mình làm vậy, có thể lại bị đè ra làm tiếp, nhưng vẫn không nhịn được đem thân mình dán qua, hai vú cọ xát lưng anh, mềm mại nói: “Chú...em muốn chú ôm em ngủ, em sợ…”
Bàn tay nhỏ nhắn không xương cũng không an phận, vòng qua trước vuốt ve ngực anh, quả nhiên Hứa Đình Xuyên quay đầu lại hỏi: “Tiểu huyệt ngứa sao? Muốn ăn dương v*t à?”
Tô Mạt Mạt hiện tại không muốn bạch bạch bạch chút nào, nhưng vì muốn lấy lòng anh, căng da đầu gật gật.
Đêm nay Mạt Mạt lại bị Hứa Đình Xuyên tàn nhẫn làm thêm hai lần. Qua hai ngày, tiểu huyệt của cô cũng không tránh được kiếp cuồng hoan, cô rưng rưng tính nhẩm một chút, bốn ngày này cô bị anh làm 24 tư thế, bình quân một ngày sáu lần.
Đến ngày về nước, hai chân Mạt Mạt run run đi trên đường, đầu gối cũng do làm quá nhiều, quỳ đến xanh tím, chỉ có thể mặc váy dài che đi.