Chiến Thần Bất Bại
Chương 728: Thiên ma trọng trảm
Lô Thiên Vấn lướt đi dọc theo triền núi.
Dọc đường đi hắn vô cùng giật mình khi nghe được những tin tức có liên quan đến Mặt Quỷ. Tập kích giết chết hai tướng của Tần gia không có gì là ghê gớm, nhưng mà hủy diệt Cung Bộ của Tần Tử Chân khiến hắn rung động khiếp sợ.
Cung bộ của Tần Tử Chân không có danh tiếng ở bên ngoài, trước nay luôn kín tiếng, thế nhưng độ kiêng kỵ của mỗi nhà đối với chi Cung bộ này gần bằng với Tần Trẫm. Binh lính tinh nhuệ, vũ khí sắc bén, huấn luyện bài bản, dù là Lô Thiên Vấn cũng không dám khẳng định có thể an toàn rút lui khi đối mặt với Cung bộ.
Mặt Quỷ thế mà lại cường hãn đến tình trạng này sao?
Trong lòng Lô Thiên Vấn có chút rét lạnh. Từ khi nhận được tin từ Lăng Nam, Lô gia không chút do dự phái ra Lô Thiên Vấn. Nội tình Lô gia so với Tần gia thì thâm hậu hơn nhiều, Tần gia gần như là do một tay Tần Trẫm chống đỡ, cái gọi là Tứ Tướng đều là người từ bên ngoài đầu nhập vào. Thế nhưng Lô gia thì có cao thủ xuất hiện lớp lớp, Lô Thiên Vấn là một trong số đó.
Ý của Lô gia là tốc chiến tốc thắng, yêu cầu hắn bằng tốc độ nhanh nhất bắt tất cả tộc nhân Tiết phủ mang về, Lô gia đã không còn sự nhẫn nại nữa.
Đi được nửa đường, Lô Thiên Vấn liền nhận được tin Tiết phủ đầu nhập vào Mặt Quỷ , Tần gia bị thiệt hại nghiêm trọng.
Hắn cảm thấy sự việc ngày càng phiền phức, xem ra chỉ có thể phải giết Mặt Quỷ rồi. Thế nhưng khi nghĩ đến Tần Trẫm, hắn có chút hả hê. Tần Trẫm dã tâm bừng bừng, khi đến Phi Mã thành thực hiện liên tiếp các hành động với mưu đồ rất lớn. Hiện tại tin tức chỉ sợ đã truyền đến tai Tần Trẫm, cái gã gia hỏa tự phụ này nhất định là đang nổi trận lôi đình a.
Có điều mình giết chết Mặt Quỷ ngược lại là có chút tiện nghi cho gã gia hỏa này.
Lô Thiên Vấn đối với Tần Trẫm cảm thấy không thích, Tần Trẫm là một người cực kỳ thông minh, thực lực sâu không lường được, chỉ là hắn quá tự phụ khiến người ta chán ghét. Được rồi, coi như là làm chuyện tốt đi, Lô Thiên Vấn tự an ủi mình như thế.
Tin tức Lô Lăng Nam đưa tới có đánh dấu vi trí phương hướng của Ánh Sơn bảo.
Lô Thiên Vấn lười vào thành gặp mặt Lô Lăng Nam, ý nghĩ của hắn rất đơn giản là đem sự việc làm nhanh cho xong. Chỉ cần giết chết Mặt Quỷ rồi đem tất cả những việc hỗn tạp kia ném hết cho Lô lăng Nam là được.
Trong tầm mắt, xa xa trên đỉnh một ngọn núi có một tòa Thạch bảo có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sát cơ trong mắt Lô Thiên Vấn lóe lên rồi biến mất, hắn không ẩn núp mà như thương ưng bay lên trời hướng Ánh Sơn bảo xa xa bay đi.
Đường Thiên đánh giá xung quanh, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà nơi đây như sáng bừng lên, các ngóc ngách tường đá trong phòng đã không còn thấy bụi bặm mạng nhện, giá sách đan bằng mây tre xếp đầy gian phòng, trên giá sách bày đầy thư tịch.
Đường Thiên bước nhẹ vào trong phòng, vẻ mặt nghiêm nghị thành kính, tuy rằng bản thân hắn là học tra nhưng lòng kính ngưỡng đối với học vấn thì Đường Thiên vẫn có.
(Dịch làm khó biên, *học tra là gì mình cũng không rõ lắm, vì lúc xưa tại Vũ An nv9 lưu ban 5 năm nên chắc hàm nghĩa là học sinh cá biệt, lười học,bla bla...)
"Tiết gia có lịch sử hơn hai nghìn năm, tại Thánh vực cũng không tính là lâu nhưng cũng coi như là đã có nhiều năm." Ngữ khí Tiết lão thái thái lộ ra một chút tự hào, thế nhưng càng nhiều hơn là sầu não: "Tiết gia từng là tiểu tộc trong núi, tổ tiên trong lúc tình cờ có được một bộ truyền thừa thì gia tộc mới có phần khởi sắc. Lúc đó Tiết gia đã tương đối có thế lực, nhưng mà vốn xuất thân từ tầng lớp nhỏ yếu, gia chủ Tiết gia biết nền tảng gia tộc vẫn còn yếu kém nên không sống xa hoa phung phí mà hao tâm khổ tứ sưu tầm các loại truyền thừa. Lúc đó Tiết gia xây dựng một tòa thư lâu tên là Tiết Vấn lâu, bên trong đặt các loại truyền thừa điển tịch sưu tầm được để cung cấp cho đệ tử Tiết gia mượn đọc và tham khảo. Do được các vị tổ tiên dốc lòng xây dựng nên đệ tử kiệt xuất Tiết gia xuất hiện lớp lớp, mới có Tiết gia hưng thịnh sau này."
Đường Thiên yên lặng lắng nghe. Hắn không thể lý giải loại tình cảm đại tộc này, nhưng mà hắn có thể nghe ra lão thái thái đang hoài niệm sự thay đổi của số mệnh và năm tháng.
Minh Châu đứng ở bên cạnh trang nghiêm cung kính lắng nghe, tuy rằng những chuyện này nàng đã sớm thuộc làu nhưng nghe được phu nhân nhẹ nhàng kể lại khiến nàng vẫn có chút ngây dại xuất thần.
"Thư tịch nơi đây đều là do tiền bối đời thứ nhất lưu vong tội vực ghi chép lại. Bởi vì đa số là dựa vào trí nhớ ghi chép nên khó tránh khỏi có chỗ sai lầm, phần lớn đã không còn giá trị gì mà chỉ có thể dùng để tham khảo."
Sắc mặt Tiết lão thái thái cũng không có vẻ tiếc nuối.
"Không riêng gì chúng ta, các tộc khác cũng như thế.” Truyền thừa Vân Đào nổi danh nhất Tiết phủ đã không còn cách nào sử dụng, mấy vị tổ tiên hao phí hết tâm huyết cũng không có cách nào khiến nó có thể phục hồi tại Tội vực. Rơi vào đường cùng, tổ tiên chỉ có thể từ trong truyền thừa khác tìm kiếm lối thoát. Trải qua khổ cực, cuối cùng tổ tiên nhìn thấy hi vọng ở một bộ truyền thừa đặc biệt khác. Bộ truyền thừa này có tên là Tam Văn Ma Thể , trong nhiều bộ truyền thừa Tiết gia thu gom được thì bộ Tam Văn Ma Thể chỉ có thể coi như là loại thấp kém nhất. Nhưng tổ tiên lại phát hiện Tam Văn Ma thể tuy rằng là loại thấp kém nhất tại Thánh vực nhưng đối với phương pháp chuyển hóa huyết nhục có chút tinh diệu, hơi cải tạo một chút là có thể hoàn mỹ mà thích ứng với Tội vực. Mấy vị tổ tiên có thực cao nhất khi đó hao tổn phần lớn thời gian, tụ tập suy nghĩ dung nhập biến đổi pháp tắc, cuối cùng hoàn thành bí mật bất truyền của Tiết phủ 'Thiên Ma Trọng Trảm'."
"Nghe có vẻ rất lợi hại a." Đường Thiên bắt đầu cảm thấy hứng thú.
"Chính vì dựa vào 'Thiên Ma Trọng Trảm' mà Tiết phủ mới có thể từ từ đứng vững bước chân tại tội vực, tạo dựng Ánh Sơn bảo." Lão thái thái thổn thức không thôi: "Năm đó tòa Ánh Sơn bảo này tiêu hao vô số nhân lực vật lực. Còn nếu nói về Thiên Ma Trọng Trảm thì nó được cải biến từ Tam Văn Ma thể, đối với huyết nhục biến đổi nên có uy lực vô cùng lớn. Nhưng thời gian về sau, dường như Thiên Ma Trọng Trảm dần dần mất đi uy lực, càng ngày càng tầm thường.
"Chẳng lẽ là do tu luyện không đúng phương pháp? Có lẽ là thiếu sót một số nội dung?" Đường Thiên cảm thấy hơi khó hiểu, nhìn chung thì vũ kỹ truyền thừa dù cho có điểm bất đồng về thiên phú nhưng càng ngày càng suy yếu đến mức bình thường thì phi thường hiếm thấy.
Lão thái thái không trả lời mà nói tiếp : "Tổ tiên đời đầu chết trận nhưng mà có giữ lại Thiên Ma Trọng Trảm hoàn chỉnh. Tổ tiên đời thứ hai tu luyện Thiên Ma Trọng Trảm cũng trở thành một phương cao thủ, tuy không mạnh mẽ như tổ tiên đời đầu nhưng cũng danh chấn một phương. Thế nhưng đến đời thứ ba thì không xuất hiện một cao thủ nào. Thời điểm này Tiết phủ cũng xuất hiện vài tình huống kỳ lạ, trẻ con được sinh ra thì tỷ lệ là nữ ngày càng cao, đến những năm gần đây vậy mà tất cả đều là nữ."
"Còn có chuyện này?" Đường Thiên trợn mắt há mồm, cảm thấy cực kỳ không thể tưởng tượng nổi. Vũ Kỹ truyền thừa thiếu sót không kỳ quái, nhưng mà trẻ con sinh ra tất cả đều là nữ thì đúng là chưa nghe thấy loại chuyện này bao giờ.
"Tiết phủ cứ như vậy mà suy sụp." Lão thái thái than thở nói: "Thiên Ma Trọng Trảm đòi hỏi đối với lực lượng huyết nhục cực cao, về mặt thân thể mạnh mẽ thì nữ không bằng nam. Uy lực Thiên Ma Trong Trảm càng ngày càng nhỏ, đến bây giờ thì ngay cả võ giả bình thường cũng đánh không lại. Loại tình huống này quá kỳ quái, mỗi tộc nhân Tiết gia đều hy vọng có thể tìm được đáp án, đáng tiếc là tổ tiên không có lưu lại ghi chép gì. Mãi đến khi chúng ta xem ghi chép hàng hóa bán ra lúc đó thì vô tình phát hiện toàn bộ ghi chép lúc đó cũng không có ghi lại việc bán ra Kim cương sa. Công dụng của Kim cương sa có hạn, ngoài việc dùng để chế tác binh khí thì không còn công dụng gì khác. Mà tổ tiên đời đầu căn bản không dùng Kim cương sa luyện chế binh khí. Đến khi chúng ta lật xem sổ sách xuất hàng của tằm phường mới phát hiện toàn bộ Kim cương sa khi đó đều cung cấp cho tổ tiên đời đầu."
Lão thái thái nói liền một mạch không khỏi có chút mệt mỏi rã rời liền nâng chung trà lên uống một ngụm cho mát cổ họng.
Minh Châu hoàn toàn choáng váng, những cơ mật này nàng chưa bao giờ được nghe nói đến.
Đường Thiên đang lắng nghe đến nhập thần liền hỏi: "Sau đó thì sao? Các vị có tìm hiểu được bí mật trong đó không?"
"Không tìm được." Lão thái thái lắc đầu: "Sau khi tìm được manh mối, chúng ta liền nghĩ mọi cách phá giải bí mật về Kim cương sa, nhưng tất cả thử nghiệm đều thất bại. Bản chất của Kim cương sa là cực kỳ cứng rắn, chúng ta đã dùng mọi phương pháp cũng không thể phá vỡ nó. Chúng ta cũng đã thử nuốt vào bụng nhưng cũng không có tác dụng gì. Lần trước lão thân nghe nói bên trong người đại nhân có sinh mệnh tinh nguyên, lão thân mới bỗng nhiên hiểu ra. Thiên Ma Trọng Trảm cũng không rườm rà, biến hóa không nhiều, chỉ là đối với huyết nhục chi lực tiêu hao cực lớn, có lẽ tổ tiên nuốt chính là số lượng lớn sinh mệnh tinh nguyên mới có thể đem uy lực Thiên Ma Trọng Trảm phát huy đến cực hạn. Kim cương sa do Kim cương tằm tạo ra, Kim cương tằm có tính chất cực âm khiến đệ tử Tiết gia bị ảnh hưởng sinh ra bé gái càng ngày càng nhiều. Những ngày gần đây lão thân mới suy nghĩ thông suốt."
Lão thái thái thoáng ngừng lại, lấy ra một quyển sách, thần sắc trịnh trọng nói: "Đây là Thiên Ma Trọng Trảm, ta giao cho đại nhân, hy vọng nó có thể tái hiện thần uy trên tay đại nhân."
Đường Thiên nghiêm túc nói: "Nhất định không phụ tuyệt học!"
Lão thái thái vui mừng trong lòng, đột nhiên nghe thấy Đường Thiên xấu hổ nhỏ giọng nói: "Cái này, những chữ này làm sao để đọc a...."
Sự thật đã chứng minh, học tra muốn thông qua sách vở để học tập thì khó như lên trời, khi Đường Thiên nhìn thấy chữ dày đặc chi chít khắp sách thì hoa mắt choáng váng. Cũng may là Minh Châu đã học qua Thiên Ma Trọng Trảm nên việc truyền đạt lại không có gì khó. Minh Châu đọc qua từ đầu đến cuối một lần rồi đem tất cả nội dung trên sách giảng giải qua liền phát hiện, không ngờ Đường Thiên đã bắt đầu thực hành.
Thiên Ma Trọng Trảm rất ngắn gọn.
Minh Châu giảng giải sơ sơ thì hắn đã hiểu đại khái. Thiên Ma Trọng Trảm đi con đường lấy lực thủ thắng, biến hóa không nhiều, chỉ có năm chiêu và cực kỳ đơn giản. Ngọn nguồn toàn bộ uy lực của nó liên quan đến kỹ xảo về việc kích phát lực lượng huyết nhục.
Trong nháy mắt nó có thể đem lực lượng huyết nhục toàn thân huy động tập trung về một điểm nên uy lực hiển nhiên là vô cùng cương mãnh.
Đường Thiên chìm đắm trong Thiên Ma Trọng Trảm, hắn không dùng binh khí mà lấy tay làm đao chém vào hư không. Sử dụng Thiên Ma Trọng Trảm thì cần phải phối hợp toàn thân mới có thể đủ để điều động lực lượng huyết nhục, cho nên mỗi một trảm đều có bộ pháp tương ứng khiến cơ nhục toàn thân đều vận chuyển.
Một bước một trảm, năm bước giết sạch!
Sắc mặt Đường Thiên chăm chú, thần sắc càng thêm nghiêm túc. Pháp tắc của Thiên Ma Trọng Trảm cũng vô cùng kỳ lạ, đó là thiêu đốt. Chẳng qua là loại thiêu đốt này không phải là hỏa diễm thiêu đốt mà là thiêu đốt lực lượng huyết nhục.
Có chút giống với việc Nguyên lực không hoàn chỉnh...
Đường Thiên bỗng nhiên nhớ đến việc đám Hàn Băng Ngưng tu luyện Tiểu Linh Diễm có kỹ xảo tương tự. Tinh thần Đường Thiên rung lên, trái lại thì Thiên Ma Trọng Trảm rất thích hợp cho Linh Bộ tu luyện. Lực lượng huyết nhục của Linh năng lượng thể vốn vô cùng sung mãn, trải qua thiêu đốt sẽ mạnh mẽ hơn vài lần, sau đó lấy kỹ năng tụ lực của Thiên Ma Trọng Trảm tập trung toàn bộ sức lực bản thân trảm một trảm.
Một trảm kia nhất định là long trời lở đất!
Không có biến hóa phức tạp nhưng về suy nghĩ kết hợp có thể nói là thiên tài. Đám Hàn Băng Ngưng tu luyện Tiểu Linh Diễm đã đến bình cảnh không có tiến bộ, mà Thiên Ma Trọng Trảm thì có thể tiến thêm một bước, tụ lực hợp nhất lấy trọng phá xảo.
Đường Thiên hiểu được vì sao Tiết phủ ngày càng suy tàn, con đường lấy lực phá xảo này đối với thân thể có yêu cầu cực cao. Tổ tiên Tiết gia có thiên phú dị bẩm, lại không ngừng hấp thu sinh mệnh tinh nguyên trong Kim cương sa nên mới có thể đem uy lực chân chính của Thiên Ma Trọng Trảm phát huy. Thế nhưng thiên phú của hậu nhân thì không bằng tổ tiên đời đầu, lại mất đi bí mật về Kim cương sa nên hiển nhiên khó mà có thành tựu.
Vũ kỹ bá đạo như thế, thân thể mạnh một phần thì uy lực tuyệt nhiên không chỉ mạnh một phần, mà thân thể yếu đi một phần thì uy lực không chỉ yếu đi một phần.
Năm thức trảm, trảm sau so với trảm trước càng bá đạo mãnh liệt, bóng người trong đầu Đường Thiên lóe lên, hắn lao đến phía trước chém ra một chém, khí thế không thể ngăn cản.
Một chém cường hãn mãnh liệt như thế quả thật rất hợp với tính cách Đường Thiên, hắn cảm thấy nhiệt huyết trong cơ thể sôi trào thế nhưng hắn phải đè nén áp chế lại. Hắn hoài nghi nếu bản thân hắn toàn lực thi triển thì phỏng chừng cả Ánh Sơn bảo đều bị hắn lật tung.
Hiện tại hắn chỉ khát khao có một địch nhân ngay lâp tức để đánh thống khoái với hắn một trận.
Tựa như biết rõ tâm tư của hắn, tiếng cảnh báo thê lương vang lên báo hiệu có địch nhân xâm lấn!
Dọc đường đi hắn vô cùng giật mình khi nghe được những tin tức có liên quan đến Mặt Quỷ. Tập kích giết chết hai tướng của Tần gia không có gì là ghê gớm, nhưng mà hủy diệt Cung Bộ của Tần Tử Chân khiến hắn rung động khiếp sợ.
Cung bộ của Tần Tử Chân không có danh tiếng ở bên ngoài, trước nay luôn kín tiếng, thế nhưng độ kiêng kỵ của mỗi nhà đối với chi Cung bộ này gần bằng với Tần Trẫm. Binh lính tinh nhuệ, vũ khí sắc bén, huấn luyện bài bản, dù là Lô Thiên Vấn cũng không dám khẳng định có thể an toàn rút lui khi đối mặt với Cung bộ.
Mặt Quỷ thế mà lại cường hãn đến tình trạng này sao?
Trong lòng Lô Thiên Vấn có chút rét lạnh. Từ khi nhận được tin từ Lăng Nam, Lô gia không chút do dự phái ra Lô Thiên Vấn. Nội tình Lô gia so với Tần gia thì thâm hậu hơn nhiều, Tần gia gần như là do một tay Tần Trẫm chống đỡ, cái gọi là Tứ Tướng đều là người từ bên ngoài đầu nhập vào. Thế nhưng Lô gia thì có cao thủ xuất hiện lớp lớp, Lô Thiên Vấn là một trong số đó.
Ý của Lô gia là tốc chiến tốc thắng, yêu cầu hắn bằng tốc độ nhanh nhất bắt tất cả tộc nhân Tiết phủ mang về, Lô gia đã không còn sự nhẫn nại nữa.
Đi được nửa đường, Lô Thiên Vấn liền nhận được tin Tiết phủ đầu nhập vào Mặt Quỷ , Tần gia bị thiệt hại nghiêm trọng.
Hắn cảm thấy sự việc ngày càng phiền phức, xem ra chỉ có thể phải giết Mặt Quỷ rồi. Thế nhưng khi nghĩ đến Tần Trẫm, hắn có chút hả hê. Tần Trẫm dã tâm bừng bừng, khi đến Phi Mã thành thực hiện liên tiếp các hành động với mưu đồ rất lớn. Hiện tại tin tức chỉ sợ đã truyền đến tai Tần Trẫm, cái gã gia hỏa tự phụ này nhất định là đang nổi trận lôi đình a.
Có điều mình giết chết Mặt Quỷ ngược lại là có chút tiện nghi cho gã gia hỏa này.
Lô Thiên Vấn đối với Tần Trẫm cảm thấy không thích, Tần Trẫm là một người cực kỳ thông minh, thực lực sâu không lường được, chỉ là hắn quá tự phụ khiến người ta chán ghét. Được rồi, coi như là làm chuyện tốt đi, Lô Thiên Vấn tự an ủi mình như thế.
Tin tức Lô Lăng Nam đưa tới có đánh dấu vi trí phương hướng của Ánh Sơn bảo.
Lô Thiên Vấn lười vào thành gặp mặt Lô Lăng Nam, ý nghĩ của hắn rất đơn giản là đem sự việc làm nhanh cho xong. Chỉ cần giết chết Mặt Quỷ rồi đem tất cả những việc hỗn tạp kia ném hết cho Lô lăng Nam là được.
Trong tầm mắt, xa xa trên đỉnh một ngọn núi có một tòa Thạch bảo có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sát cơ trong mắt Lô Thiên Vấn lóe lên rồi biến mất, hắn không ẩn núp mà như thương ưng bay lên trời hướng Ánh Sơn bảo xa xa bay đi.
Đường Thiên đánh giá xung quanh, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà nơi đây như sáng bừng lên, các ngóc ngách tường đá trong phòng đã không còn thấy bụi bặm mạng nhện, giá sách đan bằng mây tre xếp đầy gian phòng, trên giá sách bày đầy thư tịch.
Đường Thiên bước nhẹ vào trong phòng, vẻ mặt nghiêm nghị thành kính, tuy rằng bản thân hắn là học tra nhưng lòng kính ngưỡng đối với học vấn thì Đường Thiên vẫn có.
(Dịch làm khó biên, *học tra là gì mình cũng không rõ lắm, vì lúc xưa tại Vũ An nv9 lưu ban 5 năm nên chắc hàm nghĩa là học sinh cá biệt, lười học,bla bla...)
"Tiết gia có lịch sử hơn hai nghìn năm, tại Thánh vực cũng không tính là lâu nhưng cũng coi như là đã có nhiều năm." Ngữ khí Tiết lão thái thái lộ ra một chút tự hào, thế nhưng càng nhiều hơn là sầu não: "Tiết gia từng là tiểu tộc trong núi, tổ tiên trong lúc tình cờ có được một bộ truyền thừa thì gia tộc mới có phần khởi sắc. Lúc đó Tiết gia đã tương đối có thế lực, nhưng mà vốn xuất thân từ tầng lớp nhỏ yếu, gia chủ Tiết gia biết nền tảng gia tộc vẫn còn yếu kém nên không sống xa hoa phung phí mà hao tâm khổ tứ sưu tầm các loại truyền thừa. Lúc đó Tiết gia xây dựng một tòa thư lâu tên là Tiết Vấn lâu, bên trong đặt các loại truyền thừa điển tịch sưu tầm được để cung cấp cho đệ tử Tiết gia mượn đọc và tham khảo. Do được các vị tổ tiên dốc lòng xây dựng nên đệ tử kiệt xuất Tiết gia xuất hiện lớp lớp, mới có Tiết gia hưng thịnh sau này."
Đường Thiên yên lặng lắng nghe. Hắn không thể lý giải loại tình cảm đại tộc này, nhưng mà hắn có thể nghe ra lão thái thái đang hoài niệm sự thay đổi của số mệnh và năm tháng.
Minh Châu đứng ở bên cạnh trang nghiêm cung kính lắng nghe, tuy rằng những chuyện này nàng đã sớm thuộc làu nhưng nghe được phu nhân nhẹ nhàng kể lại khiến nàng vẫn có chút ngây dại xuất thần.
"Thư tịch nơi đây đều là do tiền bối đời thứ nhất lưu vong tội vực ghi chép lại. Bởi vì đa số là dựa vào trí nhớ ghi chép nên khó tránh khỏi có chỗ sai lầm, phần lớn đã không còn giá trị gì mà chỉ có thể dùng để tham khảo."
Sắc mặt Tiết lão thái thái cũng không có vẻ tiếc nuối.
"Không riêng gì chúng ta, các tộc khác cũng như thế.” Truyền thừa Vân Đào nổi danh nhất Tiết phủ đã không còn cách nào sử dụng, mấy vị tổ tiên hao phí hết tâm huyết cũng không có cách nào khiến nó có thể phục hồi tại Tội vực. Rơi vào đường cùng, tổ tiên chỉ có thể từ trong truyền thừa khác tìm kiếm lối thoát. Trải qua khổ cực, cuối cùng tổ tiên nhìn thấy hi vọng ở một bộ truyền thừa đặc biệt khác. Bộ truyền thừa này có tên là Tam Văn Ma Thể , trong nhiều bộ truyền thừa Tiết gia thu gom được thì bộ Tam Văn Ma Thể chỉ có thể coi như là loại thấp kém nhất. Nhưng tổ tiên lại phát hiện Tam Văn Ma thể tuy rằng là loại thấp kém nhất tại Thánh vực nhưng đối với phương pháp chuyển hóa huyết nhục có chút tinh diệu, hơi cải tạo một chút là có thể hoàn mỹ mà thích ứng với Tội vực. Mấy vị tổ tiên có thực cao nhất khi đó hao tổn phần lớn thời gian, tụ tập suy nghĩ dung nhập biến đổi pháp tắc, cuối cùng hoàn thành bí mật bất truyền của Tiết phủ 'Thiên Ma Trọng Trảm'."
"Nghe có vẻ rất lợi hại a." Đường Thiên bắt đầu cảm thấy hứng thú.
"Chính vì dựa vào 'Thiên Ma Trọng Trảm' mà Tiết phủ mới có thể từ từ đứng vững bước chân tại tội vực, tạo dựng Ánh Sơn bảo." Lão thái thái thổn thức không thôi: "Năm đó tòa Ánh Sơn bảo này tiêu hao vô số nhân lực vật lực. Còn nếu nói về Thiên Ma Trọng Trảm thì nó được cải biến từ Tam Văn Ma thể, đối với huyết nhục biến đổi nên có uy lực vô cùng lớn. Nhưng thời gian về sau, dường như Thiên Ma Trọng Trảm dần dần mất đi uy lực, càng ngày càng tầm thường.
"Chẳng lẽ là do tu luyện không đúng phương pháp? Có lẽ là thiếu sót một số nội dung?" Đường Thiên cảm thấy hơi khó hiểu, nhìn chung thì vũ kỹ truyền thừa dù cho có điểm bất đồng về thiên phú nhưng càng ngày càng suy yếu đến mức bình thường thì phi thường hiếm thấy.
Lão thái thái không trả lời mà nói tiếp : "Tổ tiên đời đầu chết trận nhưng mà có giữ lại Thiên Ma Trọng Trảm hoàn chỉnh. Tổ tiên đời thứ hai tu luyện Thiên Ma Trọng Trảm cũng trở thành một phương cao thủ, tuy không mạnh mẽ như tổ tiên đời đầu nhưng cũng danh chấn một phương. Thế nhưng đến đời thứ ba thì không xuất hiện một cao thủ nào. Thời điểm này Tiết phủ cũng xuất hiện vài tình huống kỳ lạ, trẻ con được sinh ra thì tỷ lệ là nữ ngày càng cao, đến những năm gần đây vậy mà tất cả đều là nữ."
"Còn có chuyện này?" Đường Thiên trợn mắt há mồm, cảm thấy cực kỳ không thể tưởng tượng nổi. Vũ Kỹ truyền thừa thiếu sót không kỳ quái, nhưng mà trẻ con sinh ra tất cả đều là nữ thì đúng là chưa nghe thấy loại chuyện này bao giờ.
"Tiết phủ cứ như vậy mà suy sụp." Lão thái thái than thở nói: "Thiên Ma Trọng Trảm đòi hỏi đối với lực lượng huyết nhục cực cao, về mặt thân thể mạnh mẽ thì nữ không bằng nam. Uy lực Thiên Ma Trong Trảm càng ngày càng nhỏ, đến bây giờ thì ngay cả võ giả bình thường cũng đánh không lại. Loại tình huống này quá kỳ quái, mỗi tộc nhân Tiết gia đều hy vọng có thể tìm được đáp án, đáng tiếc là tổ tiên không có lưu lại ghi chép gì. Mãi đến khi chúng ta xem ghi chép hàng hóa bán ra lúc đó thì vô tình phát hiện toàn bộ ghi chép lúc đó cũng không có ghi lại việc bán ra Kim cương sa. Công dụng của Kim cương sa có hạn, ngoài việc dùng để chế tác binh khí thì không còn công dụng gì khác. Mà tổ tiên đời đầu căn bản không dùng Kim cương sa luyện chế binh khí. Đến khi chúng ta lật xem sổ sách xuất hàng của tằm phường mới phát hiện toàn bộ Kim cương sa khi đó đều cung cấp cho tổ tiên đời đầu."
Lão thái thái nói liền một mạch không khỏi có chút mệt mỏi rã rời liền nâng chung trà lên uống một ngụm cho mát cổ họng.
Minh Châu hoàn toàn choáng váng, những cơ mật này nàng chưa bao giờ được nghe nói đến.
Đường Thiên đang lắng nghe đến nhập thần liền hỏi: "Sau đó thì sao? Các vị có tìm hiểu được bí mật trong đó không?"
"Không tìm được." Lão thái thái lắc đầu: "Sau khi tìm được manh mối, chúng ta liền nghĩ mọi cách phá giải bí mật về Kim cương sa, nhưng tất cả thử nghiệm đều thất bại. Bản chất của Kim cương sa là cực kỳ cứng rắn, chúng ta đã dùng mọi phương pháp cũng không thể phá vỡ nó. Chúng ta cũng đã thử nuốt vào bụng nhưng cũng không có tác dụng gì. Lần trước lão thân nghe nói bên trong người đại nhân có sinh mệnh tinh nguyên, lão thân mới bỗng nhiên hiểu ra. Thiên Ma Trọng Trảm cũng không rườm rà, biến hóa không nhiều, chỉ là đối với huyết nhục chi lực tiêu hao cực lớn, có lẽ tổ tiên nuốt chính là số lượng lớn sinh mệnh tinh nguyên mới có thể đem uy lực Thiên Ma Trọng Trảm phát huy đến cực hạn. Kim cương sa do Kim cương tằm tạo ra, Kim cương tằm có tính chất cực âm khiến đệ tử Tiết gia bị ảnh hưởng sinh ra bé gái càng ngày càng nhiều. Những ngày gần đây lão thân mới suy nghĩ thông suốt."
Lão thái thái thoáng ngừng lại, lấy ra một quyển sách, thần sắc trịnh trọng nói: "Đây là Thiên Ma Trọng Trảm, ta giao cho đại nhân, hy vọng nó có thể tái hiện thần uy trên tay đại nhân."
Đường Thiên nghiêm túc nói: "Nhất định không phụ tuyệt học!"
Lão thái thái vui mừng trong lòng, đột nhiên nghe thấy Đường Thiên xấu hổ nhỏ giọng nói: "Cái này, những chữ này làm sao để đọc a...."
Sự thật đã chứng minh, học tra muốn thông qua sách vở để học tập thì khó như lên trời, khi Đường Thiên nhìn thấy chữ dày đặc chi chít khắp sách thì hoa mắt choáng váng. Cũng may là Minh Châu đã học qua Thiên Ma Trọng Trảm nên việc truyền đạt lại không có gì khó. Minh Châu đọc qua từ đầu đến cuối một lần rồi đem tất cả nội dung trên sách giảng giải qua liền phát hiện, không ngờ Đường Thiên đã bắt đầu thực hành.
Thiên Ma Trọng Trảm rất ngắn gọn.
Minh Châu giảng giải sơ sơ thì hắn đã hiểu đại khái. Thiên Ma Trọng Trảm đi con đường lấy lực thủ thắng, biến hóa không nhiều, chỉ có năm chiêu và cực kỳ đơn giản. Ngọn nguồn toàn bộ uy lực của nó liên quan đến kỹ xảo về việc kích phát lực lượng huyết nhục.
Trong nháy mắt nó có thể đem lực lượng huyết nhục toàn thân huy động tập trung về một điểm nên uy lực hiển nhiên là vô cùng cương mãnh.
Đường Thiên chìm đắm trong Thiên Ma Trọng Trảm, hắn không dùng binh khí mà lấy tay làm đao chém vào hư không. Sử dụng Thiên Ma Trọng Trảm thì cần phải phối hợp toàn thân mới có thể đủ để điều động lực lượng huyết nhục, cho nên mỗi một trảm đều có bộ pháp tương ứng khiến cơ nhục toàn thân đều vận chuyển.
Một bước một trảm, năm bước giết sạch!
Sắc mặt Đường Thiên chăm chú, thần sắc càng thêm nghiêm túc. Pháp tắc của Thiên Ma Trọng Trảm cũng vô cùng kỳ lạ, đó là thiêu đốt. Chẳng qua là loại thiêu đốt này không phải là hỏa diễm thiêu đốt mà là thiêu đốt lực lượng huyết nhục.
Có chút giống với việc Nguyên lực không hoàn chỉnh...
Đường Thiên bỗng nhiên nhớ đến việc đám Hàn Băng Ngưng tu luyện Tiểu Linh Diễm có kỹ xảo tương tự. Tinh thần Đường Thiên rung lên, trái lại thì Thiên Ma Trọng Trảm rất thích hợp cho Linh Bộ tu luyện. Lực lượng huyết nhục của Linh năng lượng thể vốn vô cùng sung mãn, trải qua thiêu đốt sẽ mạnh mẽ hơn vài lần, sau đó lấy kỹ năng tụ lực của Thiên Ma Trọng Trảm tập trung toàn bộ sức lực bản thân trảm một trảm.
Một trảm kia nhất định là long trời lở đất!
Không có biến hóa phức tạp nhưng về suy nghĩ kết hợp có thể nói là thiên tài. Đám Hàn Băng Ngưng tu luyện Tiểu Linh Diễm đã đến bình cảnh không có tiến bộ, mà Thiên Ma Trọng Trảm thì có thể tiến thêm một bước, tụ lực hợp nhất lấy trọng phá xảo.
Đường Thiên hiểu được vì sao Tiết phủ ngày càng suy tàn, con đường lấy lực phá xảo này đối với thân thể có yêu cầu cực cao. Tổ tiên Tiết gia có thiên phú dị bẩm, lại không ngừng hấp thu sinh mệnh tinh nguyên trong Kim cương sa nên mới có thể đem uy lực chân chính của Thiên Ma Trọng Trảm phát huy. Thế nhưng thiên phú của hậu nhân thì không bằng tổ tiên đời đầu, lại mất đi bí mật về Kim cương sa nên hiển nhiên khó mà có thành tựu.
Vũ kỹ bá đạo như thế, thân thể mạnh một phần thì uy lực tuyệt nhiên không chỉ mạnh một phần, mà thân thể yếu đi một phần thì uy lực không chỉ yếu đi một phần.
Năm thức trảm, trảm sau so với trảm trước càng bá đạo mãnh liệt, bóng người trong đầu Đường Thiên lóe lên, hắn lao đến phía trước chém ra một chém, khí thế không thể ngăn cản.
Một chém cường hãn mãnh liệt như thế quả thật rất hợp với tính cách Đường Thiên, hắn cảm thấy nhiệt huyết trong cơ thể sôi trào thế nhưng hắn phải đè nén áp chế lại. Hắn hoài nghi nếu bản thân hắn toàn lực thi triển thì phỏng chừng cả Ánh Sơn bảo đều bị hắn lật tung.
Hiện tại hắn chỉ khát khao có một địch nhân ngay lâp tức để đánh thống khoái với hắn một trận.
Tựa như biết rõ tâm tư của hắn, tiếng cảnh báo thê lương vang lên báo hiệu có địch nhân xâm lấn!