Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 712: Tâm nghẹn Thiết Hạt



Con ngươi của Thiết Hạt giãn ra, một chùm quang hoa(ánh sáng) chói mắt đột nhiên đâm phá hắc ám, phản chiếu nụ cười tươi đọng lại trên mặt hắn.
Một quyền mà tới.
Pháp tắctuyến sáng ngời, như một chùm tia chớp đủ mọi màu sắc, bao phủ nắm tay, nó tản ra quang mang sặc sỡ.
Kiếm ý vừa rồi bao phủ, như gánh nặng trên lưng, kiếm để yết hầu, Thiết Hạt không dám một tia vọng động.
Cơ mà một quyền này, khiến cho Thiết Hạt hồn phi phách tán. Mênh mông khí tức, rõ ràng giống như bài sơn đảo hải, nhưng không khí trong toàn bộ gian phòng, lại tựa như đọng lại, bụi không bay lên, gợn sóng không sinh, pháp tắc tuyến sặc sỡ, đan xen tung hoành, lẫn nhau dung hợp!
Hung nhân có thể danh liệt ất cấp, Thiết Hạt kinh lịch chiến đấu phong phú, giết người rất nhiều, hiếm ai có thể chống.
Hắn chưa từng gặp một quyền không hợp với lẽ thường, quái dị mà kinh khủng như thế.
Thời điểm sinh tử, bản năng cầu sinh, khiến cho hắn chỉ có thể làm một chuyện, theo bản năng khom lưng co người lại, hai tay giao nhau, che ở trước mặt, hai tay hắn hiện ra màu đen quỷ dị, pháp tắc tuyến màu đen từ cánh tay hắn toát ra, bốc lên như vụ khí, tụ lại.
Một mặt đen kịt tí thuẫn(tấm thuẫn che phủ cánh tay), hiện lên tại nơi hai tay giao nhau, che ở trước mặt hắn.
Nắm tay kèm theo hỗn độn pháp tắc tuyến, không hề hoa xảo mà đánh lên hắc thuẫn.
Phanh.
Thanh âm không lớn, nhưng mà trong tai Thiết Hạt, lại giống như sấm sét.
Lực lượng tràn đầy không thể chống đỡ khiến cổ họng Thiết Hạt chợt ngọt, phun ra một búng máu.
Thiết Hạt lão luyện dù cho tại tình thế nguy hiểm như thế, cũng không định buông xuôi, nương theo cổ lực lượng này, vội vàng thối lui. Hắn không có ý muốn chiến đấu, đầu óc hắn chỉ có một ý nghĩ, trốn!
Thực lực của đối phương, căn bản không phải hắn có thể chống lại.
Mặt ngoài tí thuẫn màu đen, từng cái pháp tắc tuyến màu sắc khác nhau, cấu thành một cái mạng nhện yêu dị màu sắc rực rỡ.
Ba.
Tí thuẫn màu đen vỡ tan, Thiết Hạt như bị nện mạnh, oa cái lại phun ra một ngụm máu tươi.
Liên tục thổ ra hai ngụm máu tươi, tốc độ của Thiết Hạt không những không giảm xuống, trái lại nhanh hơn mấy phần. Hắn giống như một cái hư ảnh màu đen, bắn dựng lên, đánh tới hướng cửa sổ.
Chạy mau!
Đầu óc hắn chỉ có hai chữ cái này, thương khố của Tiết phủ, vậy mà lại ẩn dấu hai gã cường giả!
Là ai nói Tiết phủ không có cao thủ?
Thiết Hạt chẳng có chút chiến ý, hắn biết rõ lần này đá phải thiết bản(tấm sắt), bây giờ có thể thoát được tính mệnh, cũng đã là vạn hạnh. Huyết khí trong cơ thể, kích phát đến cực hạn, hắn đã bất chấp tổn thương thân thể, điên cuồng thôi động bí thuật bảo mệnh.
Sắc mặt hắn trở nên trắng bệch như tờ giấy, viền mắt đột nhiên lõm xuống, da trở nên khô.
Huyết lực cuộn trào mãnh liệt, giống như dung nham ở trong cơ thể hắn ầm ầm vận chuyển. Tại giờ khắc này, thực lực của hắn đột phá cực hạn trước kia, hắn cường đại trước nay chưa từng có. Nhưng mà, hắn vẫn không dám có nửa điểm chần chừ, hắn điên cuồng lao thẳng tới cửa sổ. [Chương dịch tại bachngocsach]
Cái cửa sổ được tia sáng xuyên qua kia, ở trong mắt hắn thật là khả ái, chỉ cần xuyên qua, là có thể sống sót.
Con ngươi của hắn lại lần nữa co rút lại!
Một cái bóng đen, không hề dấu hiệu mà đột ngột xuất hiện tại phía trước hắn, ngăn trở ánh sáng.
Ánh sáng chiếu qua cửa sổ, chiếu vào phía sau lưng bóng đen, Thiết Hạt chỉ thấy trong một mảnh sáng ngời, một cái bóng đen hình người. Biểu tình của đối phương, bao phủ ở trong bóng tối, không thấy cái gì cả .
Thiết Hạt phát lạnh.
Bản thân mình thực sự là buồn cười...
Nghĩ đến vừa mới rồi tiến vào, đối phương vậy mà lại đang khò khò ngủ say, tiếng ngáy như sấm. Tâm hắn bi phẫn vô cùng. Thực lực mạnh mẽ như thế, còn giả bộ, còn giả trư ăn con cọp, cần phải vậy không! Cần vậy không! Còn chừa cho chúng ta đường sống không!
Thật muốn khóc.
hai mắt Thiết Hạt đỏ bừng.
Thân hình hắn tại giữa không trung quỷ dị gập lại, giống như nộ tiễn, lại lần nữa hướng đại môn bắn nhanh. động tác hắn lưu loát vô cùng, giống như hắn nhào về phía cửa sổ chỉ là đánh lừa lắc nhẹ một thương.
Chợt, đối phương lại lần nữa đột nhiên xuất hiện, che ở trước mặt Thiết Hạt.
Lần này còn không chờ Thiết Hạt né tránh, lại một quyền đánh tới.
Tia sáng sặc sỡ khiến Thiết Hạt hồn phi phách tán, lại lần nữa xuất hiện.
Vừa mới rồi hắc thuẫn của mình, dứt khoát vỡ nát, Thiết Hạt cảm thấy tâm được đút sự tuyệt vọng. Đẳng cấp những pháp tắc tuyến kia đều không cao, bất luận một loại nào, hoặc là mấy loại, đều tuyệt đối vô pháp uy hiếp【 Dạ chi thuẫn 】của hắn.
Nhưng mà chúng nó là hơn trăm loại!
Hơn! Trăm! Loại!
Thiết Hạt cảm thấy mình sắp điên rồi, hắn chưa từng gặp, ai có thể đồng thời đánh ra hơn trăm loại pháp tắc tuyến!
Quan trọng hơn chính là chúng nó không có cái nào giống nhau!
Không! Giống! Nhau!
Hơn trăm hoại pháp tắc tuyến tính chất hoàn toàn bất đồng, đồng thời ăn mòn, ai có thể chống đỡ được? Ai có thể! Kiến nhiều cắn chết voi, binh nhiều dồn chết tướng, man không nói lý, không có kỹ xảo, không có chiến thuật, không phối hợp, không hợp lý, không hợp quy củ...
Cái này... Đây là công địch của toàn bộ Tội vực! Đây là phản nhân loại!
Trốn trốn trốn!
Dạ chi thuẫn lại xuất hiện lần nữa, miễn cưỡng ngăn trở, cổ họng lại chợt ngọt, Thiết Hạt bất chấp cái khác, vừa phun ra huyết, vừa gượng ép xoay người chạy trốn, trong không trung vẽ ra một cái huyết vụ hình cung.
vẻ mặt Đường Thiên ngoài ý muốn, cái đứa khốn khiếp này thật đúng là trơn trượt, rõ ràng bị mình đánh cho chật vật quá đỗi, nhưng mà tại thời điểm mấu chốt né thoát.
Đường Thiên có chút không hài lòng rồi.
Đối phó một tên trộm tơ vặt cũng lao lực như thế, còn thế nào đánh với Bổn Sâm? Đối phó một tên trộm tơ vặt, nên là một chiêu giải quyết chiến đấu. Tên trộm tơ vặt ở trước mắt tuy rằng so với Bình Tiểu Sơn lợi hại hơn một ít, nhưng mà Đường Thiên quan niệm, làm trộm vặt có thể có bao nhiêu tiền đồ?
Hừ!
trong lòng Đường Thiên khó chịu, thần tình trên mặt trở nên nghiêm túc chăm chú, hắn nhìn Thiết Hạt hướng phía cửa sổ bắn nhanh, chẳng có chút ý tứ truy kích .
Chân trái bước lên nửa bước, chậm rãi trầm eo xuống, tay trái nhẹ vươn lên phía trước, năm ngón tay phải hợp lại nắm vào khoảng không, như kéo cung cứng, chậm rãi về co về phía sau súc thế.
Vô số dấu ấn quyền pháp biến hóa, lướt qua ở trong lòng Đường Thiên, tư tư tư, con số pháp tắc tuyến càng thêm kinh người, lấy tốc độ kinh người tụ tập tại hữu quyền Đường Thiên.
Trầm eo lập mã(hạ người xuống tấn), quyền thế đã đầy.
Không khí trong thương khố đột nhiên đọng lại.
Mắt thấy cửa sổ ở trước mắt còn hai thước, Thiết Hạt mừng như điên, chỉ cần lao ra, hắn có một vạn loại phương pháp còn sống rời đi. Bỗng nhiên, thân hình hắn bị kiềm hãm khó giải thích, Thiết Hạt hoảng sợ biến sắc. Vừa mới rồi không khí đọng lại, đã khiến cho hắn cảm thấy vô cùng lo sợ, lần này đọng lại càng thêm triệt để, không khí xung quanh hắn, lúc này tựa như keo dính sền sệt.
khí tức đầy tính hủy diệt tựa như gió bão ở phía sau hắn điên cuồng ấp ủ sinh trưởng.
Quanh năm sinh sống dưới mũi đao, Thiết Hạt đối với tử vong nguy hiểm, có nhạy cảm khác thường.
Cơ hồ ở trong nháy mắt, hắn liền quyết đoán.
Hắn dùng một điểm huyết lực tận cùng, xoay chuyển thân thể, giống như một lát bánh mì, vụt xuống mặt đất, tứ chi chấm đất, mặt úp xuống đất.
"Tiểu nhân đầu hàng!"
Ngày thường của Bình Tiểu Sơn là ở trong lữ quán uống tiểu tửu, ánh mắt hắn, không vết tích mà quan sát khắp nơi. Hắn nhớ nhiệm vụ của mình, vị trí khổ tù cụ thể của mỗi nhà chẳng dễ hỏi thăm.
Hơn nữa, động tĩnh đại nhân hai ngày trước thực sự có điểm quá lớn, Mục Nhĩ gia tộc đầy bụi đất, bây giờ mỗi nhà đều là như lâm đại địch. Tin tức mà mình dò hỏi này lại thập phần nhạy cảm, hơi sơ ý, liền sẽ khiến cho mỗi gia tộc chú ý. Bình Tiểu Sơn biết rõ cân lượng của mình, những đại gia tộc này tùy tiện vươn đầu ngón tay, có thể dí hắn nát như con kiến, rước lửa lên thân vậy thì thực sự là tự tìm tử lộ rồi.
Cho nên Bình Tiểu Sơn dị thường cẩn thận.
Không cho phép hắn không cẩn thận.
Nhưng vào lúc này, đề tài ở bàn bên cạnh, khiến cho hắn hứng thú.
Phi Mã thành Lô gia? Tiết phủ?
Nhớ tới mặt quỷ đại nhân còn tại Tiết phủ, hắn vội vàng vểnh tai.
"Lần này sứ đoàn là Lô Lăng Nam, Lô gia phái người nổi bật tại thời đại này. Phi Mã thành Lô gia, đúng là gia tộc còn cường đại hơn so với Tần gia. Lô Lăng Nam cũng đủ đua tranh, vậy mà ngay cả Thiết Hạt cũng bị hắn mời chào!"
"Thiết Hạt? Trời! Sẽ không là hung nhân cấp ất Thiết Hạt chứ!"
Hung nhân cấp ất! Bốn chữ này, khiến cho tay Bình Tiểu Sơn bưng chén rượu không khỏi run lên.
"Chính là hắn. Hung nhân cấp ất, đó đều là kẻ chân chính mạnh, một khi mời chào, tuyệt đối là hãn tướng. Hắn trước ba mươi tuổi thanh danh chưa hiện, sau lại không biết từ nơi nào kiếm được truyền thừa【 Lưu Dạ 】, thực lực tăng vọt. 【 Lưu Dạ 】 hẳn biết chứ, tuyệt học của Hung nhân đẳng cấp Giáp Tả Tư Đồ năm xưa! Chủ tu Dạ chi pháp tắc (pháp tắc bóng tối), thích hợp trong đêm tối tiềm hành ám sát. Đại nhân vật chết ở trên tay Thiết Hạt đếm không hết..."
Bình Tiểu Sơn nghe đến 【 Lưu Dạ 】, chén rượu lại run lên.
Hung danh của Tả Tư Đồ, hắn đương nhiên nghe rồi. Hung nhân đẳng cấp Giáp thủy chung chỉ có mười hai vị, không ai không là cự phách trong thế giới ngầm. Thiết Hạt vậy mà lại có truyền thừa của Tả Tư Đồ, Tiết phủ nguy cấp!
"Đây là Lưu Dạ?" thần sắc Đường Thiên bất thiện mà nhìn chằm chằm Thiết Hạt bị trói thành cây cọ, khuôn mặt thất vọng.
Kim cương tơ dùng để trói người có điểm phung phí của trời, nhưng mà tuyệt đối bền chắc.
Thiết Hạt vội gật đầu không ngừng, ngoan ngoãn giống như cừu. Hắn hiện tại không có chút ý nghĩ chạy trốn nào nữa, ngay cả chút xíu cũng không có. Khi Hàn Băng Ngưng từ trong xó xỉnh bước ra, hắn kinh diễm có thừa, bỗng nhiên nghĩ đến trên đường nghe được một tin tức về Tử Quyên thành. Một đứa gia hỏa mang mặt nạ quỷ, khiêng huyết kỳ, từ Hắc Bản Sâm cướp đi một gã Linh bộ nữ. Trước khi đi, người nữ kia còn lộ ra một ngón nghề kiếm ý.
Mặt quỷ!
Thiếu niên trước mặt, chính là Linh bộ mặt quỷ!
Mỹ nhân giống như băng sơn trước mắt này, chính là nữ nhân được mặt quỷ cứu ra, Thiết Hạt thậm chí biết rõ tên nàng, Linh bộ Hàn Băng Ngưng.
Khi Thiết Hạt nghĩ minh bạch thì thiếu một chút khóc rồi.
Tiết phủ không có cao thủ?
Gia hỏa tìm hiểu tin tức đáng bị thiên đao vạn quả! Nhân gia có thể cướp người từ trên tay Hắc Bản Sâm, nhân vật như vậy tọa trấn, mình vậy mà lại ngốc ngếch thịch thịch một đầu đâm vào. Ha hả, tâm thật nghẹn a.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, phú quý hư hay không hư nhìn tâm tình, quá uy vũ nhất định phải gãy.
Thiết Hạt thả lỏng tâm tư, tức thì thành thật nhu thuận, mặc cho Đường Thiên cuộn hắn trói thành cây cọ, chẳng có chút giấu diếm giao 【 Lưu Dạ 】 ra. Mạng nhỏ đặt trên tay người khác, cái thời điểm này có tâm trí giỡn, chính là muốn chết.
lần trước Đường Thiên từ trên người Bình Tiểu Sơn nếm được ích lợi, liền y cách mà làm với Thiết Hạt. Nhưng mà sau khi minh bạch 【 Lưu Dạ 】, hắn rất thất vọng. Dạ pháp tắc không phải không sắc bén, trái ngược, uy lực nó so với Bình gia tiềm hành thuật mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng mà hắn xem ra, cực hạn tính của nó rất lớn. Bình gia tiềm hành thuật là chi nhánh của không gian pháp tắc, tiềm lực lớn hơn nhiều, có thể có không gian rộng lớn hơn để thôi diễn.
Tỷ như Đường Thiên từ Bình gia tiềm hành thuật sáng tạo ra không gian chiêu thức, uy lực phi thường cường. Mà lý giải đối với không gian pháp tắc càng sâu sắc, không gian tiến bộ lớn hơn nhiều.
Cho nên Đường Thiên đối với 【 Lưu Dạ 】 chẳng có hứng thú gì.
Hàn Băng Ngưng tự nhiên càng không có hứng thú.
Thiết Hạt vừa nhìn sắc mặt Đường Thiên không tốt, tâm không khỏi trầm xuống, vội vàng nịnh nọt: "Đại nhân, Lô gia nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, chúng ta phải sớm chuẩn bị. Tiểu nhân về sau theo đại nhân lăn lộn, đại nhân một tiếng ra lệnh, xông pha khói lửa, làm trâu làm ngựa..."
"Lô gia?" Đường Thiên có chút mơ hồ, nhưng mà nghe đến làm trâu làm ngựa, hắn tức thì trước mắt sáng ngời, vỗ mạnh vào vai Thiết Hạt, lớn tiếng nói: "Được!"
Thiết Hạt giật mình, vội vàng nhoẻn nụ cười tươi trung thành và tận tâm.
Đường Thiên xách Thiết Hạt đến trước mặt Huyền thiết thạch, cởi Kim cương tơ trên người hắn: "Đánh vỡ hết nó, làm cho tốt."
Thiết Hạt há hốc mồm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...