Chiến Thần Bất Bại
Chương 5006
Chương 5006
Vừa nói dứt lời, U Minh Đế Quân đã vung kiếm chém ral Nhát kiếm này giống như muốn chém đứt cả U Minh, một luồng tử khí nông đậm giáng xuống từ trên chín tầng mây, ngay cả cây vạn tuế trên núi Thiết Vi cũng lập tức mất đi sức sống!
Nhát kiếm này của ông ta quá đi thâm độc, ngay cả một tia khí tức cũng không lọt ra ngoài, có thể nói U Minh Đế Quân đã sử dụng sức mạnh tới cực hạn!
Cộng thêm việc cảnh giới vốn có của ông ta đã rất cao, hơn nữa nơi này còn là ở âm phủ, thuộc vào sân nhà của U Minh Đế Quân, vậy nên uy lực của nhát kiếm này còn lớn hơn, uy thế cũng thêm phần hung dữ mạnh mết Cho dù xét từ góc độ nào thì Tiêu Chính Văn bây giờ đều không có cơ hội thăng.
Gần như tất cả mọi người trên đại điện đều nín thở, hai người Tân Quảng Vương và Sở Giang Vương có lòng muốn tương trợ, thế nhưng lại bị màn sương máu cố định cơ thể, căn bản chẳng thể cử động!
Tiêu Chính Văn chỉ bật cười lạnh lùng, một giây sau, một tia sáng sắc lạnh loé lên, kiếm Tân Vương đã xuất hiện trong tay Tiêu Chính Văn.
Cùng lúc này, một thân ảnh ngập tràn sát khí bá đạo cũng lập tức dung hoà với thân xác của Hạo Thiên!
Đó chính là tàn hồn của Lý Thế Hải, chỉ trong nháy mắt, khí tức của Tiêu Chính Văn đã được nâng cao hơn vài bậc, thực lực đột phá lên Thiên Cảnh cấp tám!
Từng luồng khí tức của cảnh giới Chân Tiên đổ ập tới, thế nhưng ngay sau đó, khí tức của Tiêu Chính Văn lại dâng cao tới một độ cao trước nay chưa từng có!
Gần như chỉ trong nháy mát, dù là khí tức hay cảnh giới thì Tiêu Chính Văn đều không hề yếu hơn U Minh Đế Quân!
Cùng lúc này, kiếm Tân Vương xuất hiện giữa không trung, một luồng khí vận Đế Vương ngăn cản màn sương máu kia ra cả trăm bước bên ngoài, căn bản chẳng thể tiếp cận Tiêu Chính Văn!
Khí vận Đế Vương và khí tức của rồng kết hợp lại chính là khắc tinh vốn có của khí tức âm sát này, gần như chỉ trong nháy mắt, khí tức âm sát đó đã bị khí tức của rồng gột rửa sạch sẽ.
U Minh Đế Quân vẫn không dừng tay, nhát kiếm của ông ta ngược lại còn thêm mạnh mẽ hơn mấy phần.
“Soạt!”
Ánh kiếm loé ra, lao tới nhanh như tia sét!
Thế nhưng vào lúc thanh kiếm của ông ta chỉ còn cách Tiêu Chính Văn chưa đầy ba tấc thì đột nhiên dừng lại giữa không trung!
Dù U Minh Đế Quân có thúc giục thế nào thì thanh kiếm đó cũng giống như bị ghim lại giữa khoảng không, căn bản chẳng thể di chuyển được!
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đang có mặt đều ngơ ngác.
Hai người Tân Quảng Vương và Sở Giang Vương càng kinh ngạc tới trợn mắt há mồm!
Bởi vì bóng dáng ban nãy bọn họ đã quá quen thuộc, chính là thiên tử Đại Đường – Lý Thế Hải khi xưal “Lý Thế Hải?”
U Minh Đế Quân cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đó là Nhân Vương địa chủ thực thụ, là thiên tử đã dốc lòng lập nên một triều đại hưng thịnh!
Vào khoảnh khắc ông ta đang ngẩn ra, khí vận Đế Vương mạnh mẽ cứ thế bộc phát ra, lập tức khiến cho kiếm khí của ông ta chấn động tới mức nát vụn!
Không để cho U Minh Đế Quân hoàn hồn trở lại, một luồng kiếm khí trấn áp tất cả lao ra!